Chương 2930: Các ngươi đánh, ta liền nhìn (2)
Chương 2930: Các ngươi đánh, ta liền nhìn (2)
- Tuy nhiên...
Đái Na cố gắng nữa hồi tưởng những hình ảnh mơ hồ trong trí nhớ kia, Tần Mệnh giống như tiến vào Thất Nhạc Cấm Đảo, hơn nữa giống như có chút quan hệ đặc thù cùng Táng Hoa.
- Tuy nhiên cái gì? Nói cho hết lời.
- Tần Mệnh khả năng không phải đi qua nơi này, hắn là qua đến có mục đích.
Đái Na nghi ngờ ngưng mắt nhìn Tần Mệnh đang lui về phía sau, cái tên này đến cùng muốn làm gì? Hắn vậy mà còn ở cùng hai chiến tướng đắc lực của Hoàng Kim Lôi Man, đây là đã hợp tác sao?
Ô Kim Bảo Trư hô lớn:
- Các ngươi còn muốn đánh nữa hay không? Không đánh đổi chúng ta lên!
- Có quan hệ gì với các ngươi!
- Làm sao không quan hệ, người trên hòn đảo này không chỉ tập kích Quang Minh Thánh Địa các ngươi, cũng hãm hại hải vực chúng ta. Các ngươi có thể coi là sổ sách, chúng ta cũng phải tìm nó trả nợ.
Ô Kim Bảo Trư bỗng nhiên nghĩ đến hòn đảo này có thể là đại bảo bối, đã đụng phải không thể ngu ngốc tiện nghi Quang Minh Thánh Địa, có thể kiếm một chút thì tính một chút.
Con heo đen đáng giận!
Phong Nhàn Nguyệt ngầm bực, nháy mắt với Đái Na, tuyệt đối không thể tiện nghi Ô Kim Bảo Trư. Nhưng có hai đầu hung thú này trông coi, bọn hắn còn thế nào an tâm xung phong liều chết.
Đái Na bỗng nhiên hô với trưởng lão Thiên Võ Cảnh cảnh giác xa xa:
- Các ngươi rời khỏi! Nếu như chúng ta xảy ra ngoài ý muốn không thể quay về, cân nhắc Cửu Mục Kim Thiềm hàng đầu!
- Lĩnh mệnh!
Ba vị trưởng lão ôm quyền rời khỏi, để lại một trưởng lão Thiên Võ Cảnh tam trọng thiên sẵn sàn trận địa đón địch.
- Nữ tử, lời này của ngươi ý gì?
Ô Kim Bảo Trư không cam lòng.
- Nếu như các ngươi không có ý khác, đây chính là nhắc nhở, nếu như có ý kiến gì, ngươi tốt nhất nghĩ lại cho kỹ.
Đái Na không lại để ý tới chúng, tế ra bảo kiếm, lần nữa giết hướng Thất Nhạc Cấm Đảo. Không thể lại kéo dài, thật vất vả mới bức Táng Hoa đến cực hạn, tuyệt đối không thể lại để cho nàng khôi phục.
- Không muốn khiến cho Quang Minh Thánh Địa cùng Phiêu Tuyết Hải Vực nổi lên chiến tranh, liền thành thành thật thật đợi ở đằng kia. Quang Minh Thánh Địa không hy vọng khai chiến với các ngươi, nhưng tuyệt đối sẽ không e ngại khai chiến.
Phong Nhàn Nguyệt cũng nhắc nhở Cửu Mục Kim Thiềm, gào thét một tiếng, sát phạt ngập trời, vung vẩy quang minh dực thẳng hướng sương mù cấm đảo.
- Mẫu thân nó, ngang hơn cua!
Ô Kim Bảo Trư hừ lạnh, nhưng vẫn là ngoan ngoãn lui về phía sau, nó nháy mắt cùng Cửu Mục Kim Thiềm, hiện tại trước đừng nóng vội ra tay, đợi Quang Minh Thiên Sứ phá vỡ sương mù, nhìn một cái xem bên trong là cái gì lại bàn.
Oanh tiếng bạo hưởng, sương mù trung bộ Thất Nhạc Cấm Đảo xoay tròn dữ dội, hình thành mây sao như vòng xoáy khổng lồ, một cỗ năng lượng phún mạnh làm lòng người vì sợ mà tâm rung động. Sáng Thế chi kiếm lại hiện ra, to cỡ hai trăm thước, rung động lòng người, cường quang sáng chói chói mắt, dị sắc lưu chuyển, rực rỡ tươi đẹp đến tận cùng.
Táng Hoa tại hai đại Quang Minh Thiên Sứ động thủ chủ động xuất kích trước tiên, tập hợp linh lực tất cả sinh linh cả tòa Thất Nhạc Cấm Đảo, cải tạo Sáng Thế chi kiếm chém về phía Đái Na.
Cửu Mục Kim Thiềm cùng Ô Kim Bảo Trư kinh dị chú mục ánh kiếm to bạo lên lớn ngút trời, như là vô số bảo thạch khảm nạm chồng chất đến thành, hoa mỹ kinh diễm, nhưng các loại năng lượng đan vào dung hội, lại hình thành uy năng khổng lồ làm cho người ta khiếp sợ, thải quang chói mắt, chiếu sáng tối tăm, càng có khí tức hỗn độn lượn lờ, muốn chém chết đại dương mênh mông.
Đây là vũ khí gì, hay là trận pháp ngưng tụ hay sao?
Đái Na cường sát về phía trước, khí thế tăng vọt đến tận cùng, cả người đều trở nên lăng lệ ác liệt không gì sánh được, dứt khoát vọt tới Sáng Thế chi kiếm. Bang tiếng loong coong, trong cơ thể nàng thức tỉnh một cỗ lực lượng quang minh thần bí, dường như Quang Minh Thánh Hoàng cúi người, mênh mông cuồn cuộn ra uy năng khủng bố, cả người cùng cường quang chói mắt dung hợp, hóa thân thành một thanh cự kiếm.
Không thể giữ lại, một đòn trọng thương Táng Hoa, giết vào Thất Nhạc Cấm Đảo.
Nhưng mà...
- Tránh ra!!
Phong Nhàn Nguyệt đột nhiên biến sắc, đón lấy Đái Na đánh tới.
Gần như cùng lúc, Sáng Thế chi kiếm không đợi trảm tại trên người Đái Na liền dữ dội dẫn bạo, thân kiếm phá hủy, cùng lúc bên trong kinh hiện một đầu ‘Kiếm Linh’ vặn vẹo, đó là một bộ phận linh mạch đáy biển, bị Táng Hoa ngưng tụ đến bên trong Sáng Thế chi kiếm. ‘Kiếm Linh’ giận dữ hét to, như là có được linh tính, cuốn động cả phiến sóng cả bạo động, điên cuồng vọt tới Đái Na.
Sáng Thế chi kiếm dẫn bạo cuồng triều năng lượng trong chốc lát chìm ngập nàng, bang tiếng bạo hưởng, Đái Na biến thành kiếm sắc cùng Kiếm Linh va chạm, nứt vỡ ngay tại chỗ, bản thân nàng suýt chút nữa đều bị hủy diệt. Nhưng trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Phong Nhàn Nguyệt phát giác được không đúng đã giết tới đây, liên thủ Đái Na ngạnh kháng Kiếm Linh.
Một cỗ bạo tạc rung động bộc phát tại đáy biển, năng lượng cùng sóng cả quay cuồng dữ dội, dường như một cái đám mây hình nấm gần nghìn trượng ầm ầm thành hình, lao nhanh về không trung, càng cuộn sạch bốn phương tám hướng.
Bị tránh được?
Táng Hoa cau chặt lông mày, súc thế một kích, lại là tiên hạ thủ vi cường, lại bị Quang Minh Thiên Sứ kia phát hiện? Cơ hội quá tốt cứ như vậy lãng phí!
Đái Na bị nổ tung chấn đến thất khiếu rướm máu, khuôn mặt xinh đẹp đều trở nên dữ tợn, nàng giận dữ, không đợi ổn định thân thể liền giết đến Thất Nhạc Cấm Đảo. Không phải nàng mất đi lý trí, là thời điểm này Thất Nhạc Cấm Đảo khẳng định suy yếu nhất.
- Giết đi vào!!
Tần Mệnh trong lúc đang không ngừng mà lui về phía sau đã thối lui đến một bên khác của Thất Nhạc Cấm Đảo, tại thời điểm Quang Minh Thiên Sứ tấn công, cưỡng ép xâm nhập sương mù. Toàn bộ lực phòng ngự của Thất Nhạc Cấm Đảo tụ tập đến phía trước, nơi này trở nên rất yếu ớt.