Chương 2933: Hàng lâm! Hoang Lôi Thiên! (2)
Chương 2933: Hàng lâm! Hoang Lôi Thiên! (2)
- Giết!!
Cửu Đại Thiên Võ bộc phát lực lượng Lôi Đình, hóa thân lôi triều, cường quang chói mắt, bọn hắn tiếp dẫn lấy lực lượng Lôi Chủ, thả người từ trên người Yêu Điệp nhảy xuống, nhanh chóng rơi xuống, từ phương hướng khác nhau trấn thủ Thất Nhạc Cấm Đảo. Phóng mắt nhìn lại, như là lồng sét to lớn phạm vi mấy trăm dặm ầm ầm hàng lâm, phong tuyệt toàn trường.
- Hoang Lôi Thiên?
Cửu Mục Kim Thiềm đoán được thân phận đám người kia, có thể phóng thích uy năng sấm sét như thế, còn đằng đằng sát khí đuổi đến nơi đây, ngoại trừ Hoang Lôi Thiên Đông Hoàng Thiên Đình, không có kẻ thứ hai. Tuy nhiên thời điểm rời khỏi lãnh địa Tần Mệnh đã vụng trộm làm ấn ký, nó chỉ là làm bộ không phát hiện, theo lý thuyết là có thể dẫn Lôi Chủ đi qua mới đúng, làm sao lại đuổi đến nơi đây. Nhìn đến đánh giá thấp quyết tâm báo thù cùng năng lực truy tung của đám người kia, nhanh như vậy liền vây qua đến.
- Lôi Chủ, ngươi muốn là địch cùng Yêu Chủ sao?
Cửu Mục Kim Thiềm mở ra toàn bộ con mắt, một cỗ khí tức yêu dị đến lạnh lẽo cuồn cuộn sóng cả, cả phiến đáy biển đều tràn ngập nguy cơ. Sóng cả bị lôi quang sáng đỏ lập tức chật ních kim quang, hóa thành mắt yêu đáng sợ, rậm rạp chằng chịt, lấy hàng ngàn mà tính, tập trung vào tất cả phương vị, cũng uy hiếp lấy tất cả đội ngũ Hoang Lôi Thiên.
Thiên Võ Cảnh thất trọng thiên thực lực cường hãn, đủ để uy hiếp tất cả cường giả lôi đạo ngoài Lôi Chủ.
Yêu Chủ Hoàng Kim Lôi Man vẫn chờ hưởng dụng Hắc Lôi của Tần Mệnh, Cửu Mục Kim Thiềm không thể để cho hắn chết ở chỗ này.
- Cút ngay! Ai cũng không thể ngăn cản ta giết Tần Mệnh!
Lôi Chủ sát ý ngập trời, thanh âm hòa với lôi triều rung động lắc lư hải vực.
- Tần Mệnh, cút ra đây nhận lấy cái chết!
Cửu Đại Thiên Võ dường như Lôi Chủ hóa thân, phóng thích ra lôi uy kinh người, gào thét sóng cả, rống động Thất Nhạc Cấm Đảo.
Hiện trong mắt bọn hắn đã không có cái gì, chỉ có tử thù Tần Mệnh này!
- Chúng ta có thể không ngăn trở ngươi giết Tần Mệnh, nhưng không phải hiện tại!
Ở bên trong chín con mắt của Cửu Mục Kim Thiềm bắt đầu khởi động lấy khí tức tai nạn khác nhau, dán mắt vào Lôi Đình Yêu Điệp đang rơi xuống, uy nhiếp bọn hắn.
- Chỉ nói một câu, tất cả người không quan hệ, cút ra khỏi nơi này!
Lôi Chủ mặc kệ Hoàng Kim Lôi Man gì, cũng mặc kệ Quang Minh Thiên Sứ gì, hiện tại, nơi đây, ai dám ngăn trở bị hắn giết Tần Mệnh, đó chính là kẻ địch của hắn, không quản bất cứ giá nào diệt sát.
Quang Minh Thiên Sứ rút khỏi lôi triều trước tiên, không cần thiết cùng tên điên ngạnh kháng, càng không cần thiết giảng đạo lý cùng tên điên, trước hết để cho Hoang Lôi Thiên cùng Tần Mệnh chơi đùa, nói không chừng còn khả năng giúp đỡ hủy diệt Thất Nhạc Cấm Đảo.
- Lam Lam, chúng ta đi!
Tần Mệnh gọi Bạch Hổ muốn bước vào hư không, nhưng Tần Lam lại kinh ngạc phát hiện cả mảnh không gian đều đọng lại, dù cho nàng cố gắng như nào, trước kia đơn giản có thể xé mở không gian vậy mà bây giờ lại cứng rắn như sắt thép.
- Hắn phong tỏa không gian?
Lần đầu tiên Tần Lam gặp phải loại tình huống này.
- Thử lại lần nữa! Không gấp, từ từ sẽ được, ta ngăn chặn hắn.
Sắc mặt Tần Mệnh ngưng trọng, sở dĩ dám ra đây tùy ý hoạt động, chính là dựa vào Tần Lam có thể tại thời khắc mấu chốt bảo vệ tính mạng, không nghĩ tới Hoang Lôi Thiên ngay cả không gian đều có thể phong tỏa.
- Tần Mệnh, cút ra đây nhận lấy cái chết!
Cửu Đại Thiên Võ lên tiếng hét lớn, bốn mươi Thánh Võ cũng dẫn dắt lôi triều phân tán đến các phương hướng khác nhau, trong tay tất cả bọn hắn đều kéo lấy một khối kim loại, bên trên hiện ra lôi quang càng lưu chuyển lên lực lượng không gian kỳ dị. Đây là một loại trận pháp trấn áp tà linh, có thể vây khốn linh lực thiên địa, càng có thể vây khốn cả mảnh không gian, vì chính là một khi vây quanh Tần Mệnh, lập tức phong tuyệt tất cả cơ hội trốn chết của hắn.
Chúng yêu Tam Nhãn Cự Linh Viên hai mặt nhìn nhau, hôm nay cũng thật là kích thích, loạn càng thêm loạn, ngoài ý muốn nương theo ngoài ý muốn.
Táng Hoa đứng tại trên người Thôn Hải Thú, nắm chặt thời gian khống chế Thất Nhạc Cấm Đảo cướp đoạt năng lượng hải vực, khống chế linh mạch thai nghén Sáng Thế chi kiếm. Nhưng mà, ngay tại thời điểm nàng cúi đầu nhắm mắt, ngoài ý muốn nhìn thấy tiểu nam hài ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, đang mờ mịt lại kỳ lạ nhìn thế giới ‘Đặc sắc’ bên ngoài.
- Mẫu thân...
Tiểu nam hài vừa muốn há miệng, một mảnh lá cây to lớn lập tức bao bọc hắn, thủ hộ lấy rơi vào gốc cây già, Táng Hoa nghiêm nghị để cho hắn lập tức ngoan ngoãn ở trong kén cây:
- Còn dám lộn xộn, trước mười tuổi đừng nghĩ lại đi ra.
- Hài tử kia là ai?
Tần Mệnh chú ý tới chỗ đó.
Táng Hoa mặt không biểu tình cảnh cáo hắn:
- Lập tức rời khỏi Thất Nhạc Cấm Đảo, có bao xa cút bao xa, phiền phức của ngươi đừng liên lụy đến Thất Nhạc Cấm Đảo.
Tần Mệnh quái dị nhìn nàng vài lần, mang theo Bạch Hổ bay lên không, xuyên thấu sương mù, cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên đại biến, đã không còn là tối tăm cùng lạnh giá, cuồng liệt lôi triều giống như là mạng nhện trải rộng đáy biển, không ngừng tách ra, không ngừng bạo động, càng có kim quang yêu dị tiến vào sóng cả, cùng sấm sét chống lại.
Lôi Đình Yêu Điệp giương cánh vài trăm trượng, cánh bướm hoa lệ lại bắt đầu khởi động lấy năng lượng hủy diệt, Lôi Chủ cưỡi trên lưng nó, toàn thân Hoang Lôi bạo động, con mắt đều bắn tung toé điện mang, khí tràng Thiên Võ Cảnh bát trọng thiên như là như núi cao đè ép lấy không gian đáy biển.