Chương 2972: Ngoan độc (1)
Chương 2972: Ngoan độc (1)
Có người là kích động sau đó chợt tỉnh táo, nghĩ đến tìm đến Tần Mệnh, dùng điều kiện đổi lấy phương thức rời khỏi. Có người là dưới sự kích động âm u, bọn hắn hi vọng có thể khống chế được Tần Mệnh, lợi dụng Tần Mệnh uy hiếp Vạn Tuế Sơn; Có người tức thì trực tiếp động lên ý nghĩ ác độc, bắt sống Tần Mệnh, đạt được bí mật rời khỏi, sau đó giết hại Tần Mệnh, làm cho cả Vạn Tuế Sơn lần nữa lâm vào bóng ma tử vong, mà hắn lại sau cuộc bí mật làm ác đó một mình thoát khỏi Vạn Tuế Sơn.
Người có cảnh giới càng cao, ý nghĩ càng nhiều cũng càng phức tạp.
Trong không khí nhanh chóng oanh động dần dần hỗn tạp các loại mục đích khác nhau!
Mênh mông Vạn Tuế Sơn bởi vì một cái hi vọng có thể còn sống rời khỏi, nhanh chóng khôi phục sinh cơ, cũng dần dần chuyển biến thành một trận âm mưu cực lớn, thậm chí là gió bão chiến trường, mà Tần Mệnh liền biến thành điểm mấu chốt cho tất cả âm mưu cùng chém giết!
Thời điểm Bất Tử Tà Vương mang theo bọn người Lôi Chủ tìm đến Khai Thiên Thánh Điện, nơi này đã trống rỗng, ngoài tường vây to lớn ngay cả cái bóng người đều không có, mà người ở phía ngoài thậm chí cũng không biết trong đây đã không có người.
- Tên giảo hoạt!
Lôi Chủ có thể nghĩ đến nhất định là Tần Mệnh ý thức được nguy cơ nên chạy trước, ngay cả bầu không khí đang oanh động đều có thể là Tần Mệnh cố ý phái người tỏa ra. Nhìn chung quá trình quật khởi mấy năm này của Tần Mệnh, hắn am hiểu nhất thủ thắng trong loạn, mò cá trong vũng nước đục.
Bất Tử Tà Vương với làn da trắng xanh, tóc trắng đến eo, anh tuấn lại tà khí. Hắn mặt không biểu tình nhìn điện xương trống rỗng, đáy mắt tinh hồng lóe ra vài phần lãnh mang.
Lôi Chủ mẫn cảm chú ý tới Bất Tử Tà Vương dị thường, thầm nghĩ muốn hỏng. Tà Vương khả năng không muốn lại cùng hắn hợp tác.
- Tà Vương, ta có một đề nghị...
- Bắn hạ!
Bất Tử Tà Vương đột nhiên hạ lệnh, khí tức tử vong lăng liệt trong chốc lát đã tập trung vào Lữ Vạn Xương. Gần như cùng lúc, một vị cường giả Bất Tử Môn Thiên Võ Cảnh tứ trọng thiên tự thân ra tay, sương đen ngập trời, càng có ác hỏa quay cuồng, hóa thành lồng giam to lớn từ trên trời giáng xuống, vây khốn Lôi Chủ.
- Các ngươi muốn làm gì!
Lữ Vạn Xương kinh sợ, đang muốn bạo lên, Bất Tử Tà Vương đột ngột xuất hiện tại trước người hắn, quỷ mị, kinh hãi khủng bố, một chưởng khắc ở lồng ngực của hắn, cách chiến giáp cùng linh lực thuẫn, trong chốc lát làm vỡ nát trái tim của đối phương.
- Oa a...
Lữ Vạn Xương miệng đầy phun máu, hoảng sợ chạy thục mạng, nhưng hai cường giả Bất Tử Môn Thiên Võ Cảnh ngũ trọng thiên lúc lên lúc xuống ngăn cản đường lui của hắn.
- Bất Tử Tà Vương, ngươi phạm vào sai lầm lớn! Không có trợ giúp của ta, ngươi đừng hòng bắt được Tần Mệnh!
Lôi Chủ giãy dụa dữ dội, Hoang Lôi điên cuồng không ngừng va chạm lồng giam, lại bị gắt gao vây khốn, lượng xiềng xích lớn tối tăm mang theo ác hỏa tử vong sôi trào ở bên trong, đốt cháy Hoang Lôi của hắn, luyện hóa huyết khí của hắn.
- Ta cần trợ giúp của ngươi! Dùng đầu của ngươi, dẫn Tần Mệnh mắc câu!
- Không có chúng ta, ngươi không chiếm được trí nhớ Tần Mệnh, càng đừng nghĩ đến có được cách thật sự rời khỏi Vạn Tuế Sơn.
Bất Tử Tà Vương tóc trắng phiêu dật, đôi mắt tinh hồng, tà khí nghiêm nghị, hắn ngẩng đầu nhìn qua Lữ Vạn Xương bị ngăn lại :
- Ai có thể cướp đoạt trí nhớ! Nói cho ta biết, ta giữ mạng Lôi Chủ ngươi!
…
- Ta...
Miệng Lữ Vạn Xương tràn đầy máu, thân thể không thể khống chế được mà run rẩy, trái tim vỡ vụn để cho hắn thống khổ không chịu nổi, cực lực dùng linh lực vững chắc máu loạn trong cơ thể. Hắn mặc dù còn có cảnh giới Thiên Võ Cảnh ngũ trọng thiên, nhưng lại già nua suy yếu, có thể phát huy ra thực lực ngũ trọng thiên chân chính hay không cũng khó nói. Mà khí tức hai đại cường giả này lại mang đến cho hắn áp lực lớn lao.
- Không được nói cho hắn biết! Chúng ta chết, bọn hắn cũng đừng hòng còn sống rời khỏi Vạn Tuế Sơn.
Lôi Chủ phẫn nộ gào thét, cũng đang vùng vẫy giãy chết, hắn như là một đầu man thú điên cuồng, phóng xuất ra lực lượng Hoang Lôi khủng bố, không ngừng hóa thành võ pháp cường hãn, chấn đến lao lung tối tăm đong đưa, càng chấn đến núi xương xung quanh đều sụp đổ. Nhưng cảnh giới tam trọng thiên làm sao cũng đều xông không phá lao lung tứ trọng thiên tạo thành, ngược lại bị ác hỏa tối tăm ăn mòn đả kích.
- Mạng của hắn, do ngươi quyết định.
Bất Tử Tà Vương mắt lạnh nhìn Lữ Vạn Xương.
Hai đại cường giả Thiên Võ cảnh ngũ trọng thiên nắm chặt nắm đấm, đằng đằng sát khí, tập trung vào Lữ Vạn Xương.
- Ta... Ta...
Lữ Vạn Xương miệng đầy máu, thống khổ giãy dụa.
- Không được nói cho hắn biết! Tà Vương, ngươi là tên súc sinh! Ta chết đều sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Lôi Chủ phẫn nộ muốn điên, sớm đã biết Bất Tử Tà Vương không phải người lương thiện, thật không nghĩ đến lại chuyển biến nhanh như vậy, hắn hận, hận bản thân chủ động đưa tới cửa. Sớm biết như thế, trọn vẹn có thể liên hợp các cường giả Thiên Võ Cảnh ngũ trọng thiên khác.
- Giết hắn!
Bất Tử Tà Vương đạm mạc hạ lệnh với vị tứ trọng thiên kia.
- Ngươi không chỉ sẽ chết, còn có thể biến thành Khôi Lỗi!
Cường giả Thiên Võ Cảnh tứ trọng thiên Bất Tử Môn gào thét một tiếng, toàn thân hắc khí sôi trào đến tận cùng, như là đầu hoang cổ cự thú phóng lên trời, cuộn sạch trời xanh, ầm ầm trời đất, nhanh chóng hắc ám hơn phân nửa quần sơn, cả kinh vô số người dồn dập ngẩng đầu nhìn quanh. Hắc khí ngập trời, sôi trào say máu, sau đó đột nhiên lao nhanh xuống phía dưới, hóa thành vô số ác hỏa, ùn ùn kéo đến vọt vào lao lung.