Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2992 - Chương 2992: Lại Giải Quyết Một Tên (1)

Chương 2992: Lại Giải Quyết Một Tên (1) Chương 2992: Lại Giải Quyết Một Tên (1)

- Chúng ta là bởi vì tập hợp thứ có thể triệu hoán chiếc chiến thuyền kia, để cho chiến thuyền cập bờ, mới có thể lái thuyền xông ra Vạn Tuế Sơn, thời điểm hàng lâm chúng ta thế giới thật sẽ đem Thánh Vật ném đi ra ngoài. Như vậy Thánh Vật trở về Vạn Tuế Sơn, Vạn Tuế Sơn sẽ không lại đuổi bắt chiến thuyền, chúng ta có thể thành công chạy trốn.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, đây chính là bí mật Tần Mệnh trốn ra lúc ấy?

Nói ra sao!! Cứ như vậy nói ra sao?

Đám người Kim Thánh Quân sững sờ sững sờ, mặc dù làm rõ ràng chuyện nguyên do, nhưng đây không phải bí mật cao nhất của Tần Mệnh sao? Làm sao lại trực tiếp nói cho Bất Tử Môn như vậy, còn không có dấu hiệu gì! Đã nói là đến đánh nhau a? Sao ngươi vừa thấy mặt đã thỏa hiệp?

Dương Đỉnh Phong đều vây đến cạnh nhìn vào mắt Tần Mệnh, tên này không phải là vừa gặp Bất Tử Tà Vương đã bị khống chế linh hồn rồi đấy chứ?

Người của Bất Tử Môn kỳ lạ nhìn Tần Mệnh, dễ nói chuyện như vậy? Không có chờ bọn hắn áp chế, cứ như vậy ôm đi ra hết?

- Không cần nhìn ta như vậy! Chúng ta hai bên không có thù hận, cũng không có xung đột gì, không cần thiết làm khẩn trương, cũng không cần thiết đối kháng như vậy. Các ngươi đã giúp ta bắt Hoang Lôi Thiên, để báo đáp lại, ta đương nhiên phải đem bí mật năm đó nói cho các ngươi biết.

Tần Mệnh mỉm cười, giang tay ra, bày ra hòa bình.

- Đây là thành ý của ta, hi vọng các ngươi có thể nhìn thấy.

Tất cả người của Bất Tử Môn đang yên lặng cân nhắc Tần Mệnh, đây rốt cuộc là thật hay giả? Nhưng cẩn thận ngẫm lại, giống như thật sự là có chuyện như vậy.

- Nếu như lúc khác chúng ta rơi vào Vạn Tuế Sơn, khả năng chỉ có thể tuyệt vọng chờ chết, nhưng hiện tại Vạn Tuế Sơn lần nữa xuất hiện ngoài ý muốn, chúng ta liền có thể thừa dịp thời điểm nó hàng lâm lao ra! Cho nên không phải Tần Mệnh ta đây lợi hại cỡ nào, có thể đơn giản ra vào Vạn Tuế Sơn, mà là nguyên nhân đặc thù cho ta một cái cơ hội tuyệt hảo, cũng cho chúng ta một cơ hội chạy trốn.

Tần Mệnh rất thành khẩn nghiêm túc nói, lần nữa hòa hoãn không khí vốn là có thể sẽ vô cùng khẩn trương, để cho sát ý súc lấy trong lòng lẫn nhau kia đều dần nhạt đi.

- Ý của ngươi là, tạo thuyền tốt, chờ thời cơ, có thể chạy ra Vạn Tuế Sơn?

Bất Tử Tà Vương với hai con ngươi như máu, nhìn thẳng mắt Tần Mệnh, muốn xem xuyên qua hắn nói thật hay giả, thấy rõ mục đích thật sự của hắn. Hắn tâm tư kín đáo, cay độc khôn khéo, thời gian rất ngắn liền đã nhiều lần cân nhắc Tần Mệnh, vậy mà sao lại phát hiện lỗ thủng gì. Ngoại trừ một chuyện người kia bất ngờ đạt được Thánh Vật Vạn Tuế Sơn.

- Đương nhiên sẽ không dễ dàng như vậy! Muốn rời khỏi Vạn Tuế Sơn, cần một vật phẩm, Thời Không Tinh Thạch! Thánh Vật Vạn Tuế Sơn, ta đã thấy, nhưng vật kia thật sự đụng không được, nhưng Thời Không Tinh Thạch có thể.

Tần Mệnh bình tĩnh đón lấy con mắt Bất Tử Tà Vương, không sợ hắn dò xét, bởi vì những lời hắn nói phía trước kia toàn bộ là thật sự.

- Có thể tìm đến Thời Không Tinh Thạch ở đâu?

Tần Mệnh mỉm cười:

- Tà Vương mang theo thành ý mời ta, ta đương nhiên cũng là mang theo thành ý đến, nhưng phải nói ta cũng đã nói, cho phép ta giữ lại một chút bí mật nhỏ. Thời Không Tinh Thạch, ta có thể tìm đến, nhưng ta không thể nói cho càng nhiều người biết.

- Chúng ta có thể nói chuyện nói hợp tác.

Bất Tử Tà Vương không hề bận tâm tâm tham niệm mới sinh sôi, Thời Không Tinh Thạch? Có như Linh Thạch cùng linh lực trong trời đất hay không, do lực lượng thời không ngưng tụ thành kết tinh, bên trong ẩn chứa lực lượng thời không khổng lồ đến tinh khiết. Bị cuốn vào Vạn Tuế Sơn mặc dù rất thống khổ, nhưng nếu như có thể mang theo Thời Không Tinh Thạch trở lại thời đại vạn năm trước, phần thống khổ này trọn vẹn đáng giá!

Bất Tử Tà Vương đang quan sát đến ánh mắt của Tần Mệnh, Tần Mệnh cũng đang lưu ý lấy Tà Vương. Mặc dù Bất Tử Tà Vương che dấu vô cùng tốt, nhưng ở thế công ngôn ngữ không theo như sáo lộ của Tần Mệnh, cùng dưới sự kích thích lợi ích thật lớn cuối cùng, vẫn là lộ ra tà niệm.

- Ta trước tiên thu lễ vật?

Tần Mệnh chỉ chỉ bọn người Lôi Chủ phía trước.

- Mời!

Bất Tử Tà Vương đưa tay, nhưng không có chặt đứt sợi tơ linh hồn, tiếp tục trong vô hình trong khống chế lấy. Chỉ cần hắn trong phạm vi khống chế, thả đến chỗ nào cũng đều có thể.

- Giúp một tay.

Tần Mệnh chào bọn người Kim Thánh Quân một cái, cùng một chỗ chặt đứt xiềng xích trên cổ đám người Lôi Chủ, kéo dài tới đằng sau.

Bọn người Phương Minh không có ngăn trở, cũng không có tỏ vẻ gì. Nếu quả thật muốn là đánh nhau, chỉ cần một cái ý niệm trong đầu Tà Vương, đám người Lôi Chủ đều mất đi lý trí nổi giận, nhất là Lữ Vạn Xương Thiên Võ Cảnh ngũ trọng thiên kia, một khi không khống chế được, bộc phát năng lượng tuyệt đối vô cùng khủng bố. Cho nên, kéo tới bên người Tần Mệnh ngược lại càng có hiệu quả.

Nhưng mà...

Một màn kế tiếp, tất cả người của Bất Tử Môn trợn tròn mắt. Khi Tần Mệnh đem bọn người Lôi Chủ đều kéo tới bên cạnh hắn, sau đó, phất tay vung ra mảnh kim quang, hơn ba mươi người bọn người Lôi Chủ... Không còn!!



- Người đâu??

Bất Tử Tà Vương đang suy nghĩ làm sao cùng Tần Mệnh giao dịch đều hoảng hốt một chút, vẻ mặt bỗng nhiên ngưng trọng.

Làm sao toàn bộ đều không còn?

- Thu a.

Nụ cười trên mặt Tần Mệnh không giảm, thật giống như làm một chuyện rất tùy ý.

- Thu đi đâu?

Bọn người Phương Minh cau chặt lông mày, bọn hắn còn trọn vẹn không có hiểu đã xảy ra chuyện gì đây này!

Tốt thay cho một tên tiểu tử giảo hoạt! Vẫn còn giữ ngoan chiêu sao!
Bình Luận (0)
Comment