Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3001 - Chương 3001: Đau

Chương 3001: Đau Chương 3001: Đau

- Người đã tập hợp toàn bộ, kể cả Yêu tộc tổng cộng sáu ngàn ba trăm, chỉ nhiều không ít, cảnh giới cao nhất tại Thiên Võ Cảnh tứ trọng thiên, số lượng có năm người, mặt khác còn có các loại Thiên Võ cùng Thánh Võ, ngươi chuẩn bị sẵn sàng tiếp thu.

Tần Mệnh đi vào động lớn, lần nữa gặp được Táng Hoa. Đem toàn bộ người chuyển dời đến Thất Nhạc Cấm Đảo, cung cấp đủ linh lực, sau đó liền giao cho Táng Hoa, hắn nhanh một chút đi tìm đến bí động thời không.

- Một đám một đám đi vào, mỗi đám không thể vượt qua một trăm người.

Táng Hoa đã dọn dẹp ra trên trăm tuyết cốc trong cánh đồng tuyết, dùng để trữ những người kia.

- Người của Hoang Lôi Thiên thả đi ra bên ngoài, toàn bộ biến thành chất dinh dưỡng! Đừng giết, ta giữ lại còn có chỗ dùng.

Tần Mệnh đã đem bọn người Lôi Chủ ném tới cánh đồng tuyết, ở bên trong Vĩnh Hằng Vương Cung không thể lâu dài mang theo bọn hắn, nhất là không thể phóng cùng một chỗ cùng Hoang Thiên lôi thuẫn.

- Ngươi cùng với ai đề cập qua tên Thất Nhạc Cấm Đảo?

Ánh mắt Táng Hoa nhìn về phía Tần Mệnh vẫn lạnh giá đạm mạc như trước, như là hai người xa lạ.

- Không có nâng lên. Ta bắt Quang Minh Thiên Sứ Đái Na đến cho ngươi, đợi tí nữa cũng ném đi ra bên ngoài, tùy ngươi xử trí. Nguy hiểm bên ngoài tạm thời đã giải quyết, cần ta để Thôn Hải Thú lại không?

- Không cần, ta có thể ứng phó.

Chỉ cần tạm thời không có Thiên Võ Cảnh lục trọng thiên đi vào, Táng Hoa có lòng tin khống chế được hơn sáu nghìn người này, mà linh lực bành trướng từ hơn sáu nghìn người nên đủ nàng vận dụng cấm thuật, phối hợp Thời Không Tinh Thạch nên có thể tránh thoát Vạn Tuế Sơn trói buộc.

Tần Mệnh nhìn kén cây bành trướng sinh mệnh, thoáng do dự:

- Ta chờ bọn hắn đi vào toàn bộ, sẽ đuổi theo thời không tuyến, nếu như xảy ra cái ngoài ý muốn, khả năng... Liền không về được. Có thể để cho ta găph hắn một chút không?

- Nếu như ngươi chết, tất cả mọi người phải chết, hắn cũng như vậy. Có nhìn hay không không cần thiết, đi thôi.

Táng Hoa hiển nhiên không muốn cùng Tần Mệnh thảo luận chuyện hài tử, dù là đôi câu vài lời.

Tần Mệnh nhíu mày: - Hắn tóm lại cũng là con của ta, ta chỉ nhìn một cái thì sao chứ?

- Ta nói! Không được!

Ánh mắt Táng Hoa đột nhiên lăng lệ ác liệt, tay ngọc quấn quanh lấy xiềng xích áo nghĩa, lực lượng vô hình tác động cổ thụ nghìn trượng tách ra kỳ quang, lượng lớn chạc cây bắt đầu chậm chạp đong đưa, giống như bắt đầu chuẩn bị đem Tần Mệnh oanh ra đi.

Đầu ngón tay Tần Mệnh vỗ nhẹ Vĩnh Hằng Văn Giới, kim quang hoa mỹ lượn lờ tại đầu ngón tay :

- Nam hài, hay nữ hài? Cái này dù sao cũng phải để cho ta biết.

- Hắn cùng ngươi không có bất cứ quan hệ nào.

- Không quan hệ với ta thì hắn làm sao đi ra được?

- Muốn chết!

Táng Hoa vừa muốn ra tay, đầu ngón tay Tần Mệnh nổi dậy cường quang, có kim quang càng có sấm sét, như là quả cầu năng lượng to lớn bành trướng lấy năng lượng kinh người.

- Không nên ép ta động thủ, nếu như năng lượng này phóng thích ở chỗ này, tổn thương cũng không chỉ là ngươi.

- Ta đã cùng ngươi ước định, chuyện phát sinh trước kia là bất luận chuyện gì, từ nay về sau đều không có vấn đề gì giữa ta và ngươi.

Ánh mắt Táng Hoa dần dần lăng lệ ác liệt, xiềng xích áo nghĩa không lại lộn xộn, nhưng đại thụ cũng dưới sự khống chế của nàng phóng xuất ra một cỗ khí tức kinh khủng, như là gợn sóng vô hình mênh mông cuồn cuộn ra đến, chật ních mỗi cái xó xỉnh trong động, cũng tập trung vào Tần Mệnh.

Tần Mệnh tùy thời chuẩn bị lấy điều động Hoang Thiên lôi thuẫn:

- Nếu ngươi quả thật muốn đem chuyện qua lại đều quên đi, liền đưa hài tử cho ta! Sau khi rời khỏi Vạn Tuế Sơn, ta cùng hắn cũng có thể không lại cùng ngươi gặp mặt. Ngươi báo mối thù của ngươi, chúng ta sống cuộc sống của chúng ta, hai bên không thể làm chung.

- Ngươi lại muốn phản bội? Ta phụng bồi!

- Ta chỉ là cảm giác hài tử để ngươi nuối dưỡng, không bằng giao cho ta mang đi, ta không hy vọng hắn tương lai cũng như ngươi... Lãnh khốc vô tình! Coi thường muôn dân trăm họ!

- Không tới phiên ngươi tới quản chuyện của ta, cút!

- Ta có lời nói không khách khí, ngươi không thích hợp mang theo hài tử! Giao hắn cho ta, thừa dịp hắn còn nhỏ, ta cho hắn mẫu thân nới, cho hắn thân tình mới, luôn muốn khoái lạc hơn so với việc mỗi ngày trông coi cái mặt lạnh ngươi bày ra này.

Tần Mệnh nói xong cũng đã có chút hối hận, lời này giống như quá nặng đi. Đối với Táng Hoa trước kia, hắn sẽ không để ý, nhưng bây giờ...

Ánh mắt Táng Hoa có chút lắc lư, nhưng lập tức khôi phục thái độ bình thường, lạnh lùng giằng co với Tần Mệnh:

- Ta lại bàn một lần cuối cùng, hắn cùng ngươi không có bất cứ quan hệ nào! Nếu như ngươi lại dám dây dưa, ta và ngươi hiện tại lên làm kẻ thù tiếp!

- Ta không cùng ngươi tranh những chuyện này, ta có thể sẽ chết ở thời không bí động, thầm nghĩ...

- Ngươi đang muốn ta thông cảm cho ngươi? Nếu như không phải ngươi, ta và hắn đều khó có khả năng tới đây Vạn Tuế Sơn, nếu như không phải ngươi, Thanh Minh Vu Chủ sẽ không bị giết, chúng ta càng không khả năng bị Quang Minh Thiên Sứ phát hiện, nếu như không phải ngươi, ta đã tại Phiêu Tuyết Hải Vực chặn đánh Quang Minh Thánh Địa.

Táng Hoa bình tĩnh đạm mạc như trước, nhưng trong giọng nói lăng lệ ác liệt lại để cho Tần Mệnh một hồi trầm mặc.
Bình Luận (0)
Comment