Chương 3021: Hai Đầu Cùng Kỳ?
Chương 3021: Hai Đầu Cùng Kỳ?
Cùng Kỳ mặc dù hung tàn điên dại, nhưng không hề ngu xuẩn, nó lạnh lùng nhìn hắn trong chốc lát, cẩn thận thưởng thức lấy tình huống Tần Mệnh giới thiệu về Vạn Tuế Sơn, cùng với cách thoát khỏi Vạn Tuế Sơn. Mặc dù có chút nơi rất huyền diệu, nhưng trọn vẹn gom lại cân nhắc, chỉ cần có thể đạt được đủ Thời Không Tinh Thạch, lại đợi đợi Vạn Tuế Sơn xông ra dòng thời không hàng lâm đến vạn năm trước, nó liền có thể thử lao ra!
- Ngươi không cần nghĩ đến giết chết ta đoạt càng nhiều Thời Không Tinh Thạch, trên người của ta chỉ mang theo mười viên, những thứ khác cũng đã để lại cho người Thời đại kia của chúng ta, nếu như ta không thể quay về, bọn hắn sẽ trực tiếp rời khỏi. Ngươi cũng không cần lo lắng cái khác, ta chỉ là đến một mình, không tin có thể đến phụ cận điều tra. Hôm nay ta qua đến muốn nói là vì giúp ngươi, ngươi khẳng định không tin, nhưng ta tuyệt đối không phải là yếu hại ngươi.
Khi đang nói chuyện, Tần Mệnh càng ném tám viên Thời Không Tinh Thạch cho Cùng Kỳ, chứng minh thành ý của mình.
Cùng Kỳ dần dần thu liễm khí tức hung sát, sau khi nhiều lần kiểm tra Thời Không Tinh Thạch không có cái gì dị thường, toàn bộ khống chế đến bên cạnh mình. Thời Không Tinh Thạch! Thật sự có thể chạy ra Vạn Tuế Sơn? Nó hao tổn tâm cơ muốn giết chết Bất Tử Tà Vương, đạt được cách rời khỏi, kết quả là khinh địch như vậy đã nhận được? Ta có thể, còn sống, rời khỏi!! Nhưng nơi này thật không có âm mưu gì??
- Bất Tử Tà Vương chắc chắn sẽ không lại để cho ngươi còn sống rời khỏi, ngay cả Hắc Ma Chiến Tôn đều bị hắn độc thủ, còn có những cổ nhân khác, đều khó có khả năng còn sống. Nếu như nhân loại hung ác, càng đáng sợ hơn so với hung thú các ngươi, nhân loại hung ác chính là tâm, các ngươi cũng chỉ là biểu hiện chút hung tàn mà thôi.
Tần Mệnh đã sớm đoán được ý nghĩ của Bất Tử Tà Vương, tại một khắc Bất Tử Tà Vương công nhiên tuyên chiến Cùng Kỳ này, hắn liđãền không muốn mang những người khác trở về, bởi vì bối cảnh Cùng Kỳ tại vạn năm trước quá sâu, nếu như tin tức truyền trở về, dù cho hắn còn sống trở về đều sống không được vài ngày. Biện pháp duy nhất để giữ vững bí mật, chính là để cho tất cả những người biết đều chết ở Vạn Tuế Sơn!
Hắn tin tưởng ác thú Cùng Kỳ nhất định có thể đoán được, tuy nhiên Hắc Ma Chiến Tôn cũng có cái ý nghĩ này, nhưng cuối cùng ai có thể lợi dụng ai ai có thể hại chết ai, liền xem ai năng lực càng lớn.
- Tiếp tục!
Cùng Kỳ lần nữa thu liễm vài phần sát khí toàn thân.
- Nhưng hiện tại Bất Tử Tà Vương nhìn chằm chằm vào ta, hắn lo lắng sau khi ta rời khỏi tìm không thấy Thời Không Tinh Thạch, đã uy hiếp muốn bắt bằng hữu của ta là con tin, nếu không liền công khai tuyên chiến. Cho nên ta hi vọng ngươi có thể giúp ta kiềm chế Bất Tử Tà Vương, dù là tượng trưng xông về phía trước vài cái, đem lực chú ý của bọn hắn di chuyển, cho ta tranh thủ an toàn thoát đi. Khả năng một hai ngày, cũng có thể có thể ba đến năm ngày.
Tần Mệnh không sợ Cùng Kỳ sau khi cầm Thời Không Tinh Thạch quay người liền chạy thoát, bởi vì Cùng Kỳ tổn thương quá nặng, bị đánh thành như vậy nếu như còn có thể nuốt xuống cái khẩu khí kia, thì đã không còn là Cùng Kỳ. Ác thú càng hung tàn tính trả thù càng mạnh, yêu thú càng cao ngạo càng không có khả năng không đánh mà lui. Cùng Kỳ hiện tại đã có Thời Không Tinh Thạch, có thể tiến thối, tin tưởng tăng nhiều, nhất định sẽ hung hăng theo sát Bất Tử Tà Vương làm một trận lại nghênh ngang rời đi.
Cùng Kỳ với đôi mắt tinh hồng nhìn Tần Mệnh, lại nhìn linh quả chồng chất trước mặt một chút, sát khí đáng sợ rốt cục cũng đã tản ra toàn bộ :
- Ngươi là thật không sợ ta, hay là quá tự tin? Vậy mà dám một mình nghênh ngang qua đến.
- Ta muốn mang Bạo Liệt Chiến Tôn qua đến, nhưng nàng không dám tới, cũng không đề nghị ta đến. Tuy nhiên, ta tin tưởng ngươi sẽ không giết ta, trừ phi ngươi không muốn trở lại thời đại của các ngươi.
- Đem toàn bộ linh quả trên người ngươi để lại!
Cùng Kỳ cứ việc thu liễm sát khí, nhưng vẫn là hung ác như là một ác bá.
- Cho ngươi hết. Ta đến nơi này chính là đã làm xong chuẩn bị chịu chết, có thể đều mang theo mang toàn bộ, không muốn mang toàn bộ đều để lại.
Tần Mệnh nhìn Cùng Kỳ, mặc dù biết Cùng Kỳ nhất định sẽ thả hắn đi, cũng sẽ cùng Bất Tử Tà Vương đấu một hồi, nhưng hắn vẫn là phải chờ tới Cùng Kỳ bảo đảm, hơn nữa phải là hôm nay liền tuyên chiến Bất Tử Tà Vương, còn phải luôn duy trì đến khi Vạn Tuế Sơn lần nữa hàng lâm đến thời đại bọn hắn, duy trì đến khi bọn hắn thoát khỏi Vạn Tuế Sơn.
Cùng Kỳ hiểu ý tứ của Tần Mệnh, cũng không có vội vã đáp lại, sau một hồi trầm mặc đó thì cũng bắt đầu dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn Tần Mệnh, thật lâu không nói gì.
Tần Mệnh thản nhiên đón lấy ánh mắt Cùng Kỳ, bắt lúc cho rằng nó là đang dò xét hắn, có nhưng thời gian dần qua cảm giác được trong ánh mắt tràn ngập lệ khí kia giống như lóe ra vài phần hào quang khác thường. Tần Mệnh có nghi kị, nhưng cũng không có lại nói thêm cái gì. Không cần thiết, đối với ác thú hung hãn lại khôn khéo nói nhiều ngược lại khiến nó phiền, cần phải nói đều đã nói, nó có thể làm tốt quyết định của mình, càng sẽ không bị ảnh hưởng quá sâu.
Cùng Kỳ đã trầm mặc thật lâu, lại hỏi một câu:
- Đã có Thời Không Tinh Thạch này, tỷ lệ trốn về vạn năm trước nhiều đến bao nhiêu?
Chương 3022: Siêu Cấp Chiến Thú (1)
- Ta không dám cam đoan, Thời Không Tinh Thạch có thể tránh thoát Vạn Tuế Sơn hay không đều là chuyện không biết, ta chỉ có thể nói luôn muốn khủng hơn so với việc ở tại chỗ này chờ chết.
- Vậy ý của ngươi là, coi như là thật có thể tránh thoát khỏi Vạn Tuế Sơn, cũng chưa chắc nhất định có thể trốn về thế giới của chúng ta?
- Nơi này dù sao cũng là Vạn Tuế Sơn, là thần sơn trấn thủ thời không, trăm triệu năm qua không có mấy kẻ có thể trốn ra được. Nếu muốn còn sống trở về, một nửa cần nhờ cố gắng, một nửa phải dựa vào vận khí. Nói lời không khách khí, liền coi như ngươi thật có thể trốn về thế giới của mình, nếu như đến lúc đó Vạn Tuế Sơn vẫn còn tiếp tục quét ngang, đều có thể sẽ đem ngươi kéo về đến.
- Nếu ta để cho ngươi và ta về vạn năm trước, ngươi có bằng lòng hay không??
- Ta có thể nói là tỷ lệ chúng ta chạy trở về càng lớn hơn so với các ngươi, bởi vì chúng ta có một con thuyền đặc biệt, có hơn sáu nghìn người, hiện tại liền phiêu lưu trong dòng thời không. Nhưng ngươi bắt ta không dùng đến, con thuyền kia không lại trong tay ta, ngươi khống chế ta, cũng không có khả năng để cho sáu ngàn người kia cam tâm tình nguyện về đi tìm cái chết. Ngươi nói xem?
Cùng Kỳ lại là một hồi trầm mặc, vẫn là dùng cái ánh mắt phức tạp nhìn Tần Mệnh.
Trong đầu Tần Mệnh kỳ quái, Cùng Kỳ suy nghĩ cái gì? Cảm giác kia giống như không phải đang suy nghĩ có muốn ăn hắn hay không, mà là đang làm quyết định gì rất khó khăn. Tần Mệnh lặng yên suy nghĩ, ý đồ muốn đuổi đến trước tư tưởng Cùng Kỳ, nghĩ đến xem nó suy nghĩ cái gì, dù sao đây cũng là một hung thú, làm không tốt liền sẽ làm ra chuyện gì không thể tưởng tượng, hắn cũng không dám quá buông lỏng.
- Chúng ta để làm giao dịch, ta giúp ngươi kiềm chế Bất Tử Tà Vương cùng Hắc Ma Chiến Tôn, bảo đảm sẽ có năm ba ngày, ngươi đưa huynh đệ của ta đến thời đại kia của ngươi.
- Huynh đệ ngươi? Những mãnh thú bên ngoài kia?
- Không, là thân đệ ta!
Cùng Kỳ quay đầu lại, dưới chân núi có một cái động xương sâu xa, bên trong chậm rãi đi ra một đầu ác thú hùng tráng uy mãnh, vậy mà lại là một đầu Cùng Kỳ khác, cẩn thận quan sát, Long Giác trên đầu Cùng Kỳ càng sắc nhọn, hơn nữa có lấy đường vân như đinh ốc như kim loại. Giữa bộ lông màu đỏ như máu có lấy một vòng một vòng đường vân cùng loại như minh hỏa, thoạt nhìn càng thần kỳ càng uy phong.
Chúng đều là Cùng Kỳ, đều là huyết mạch trực hệ, đầu bên ngoài này huyết mạch pha tạp, nhưng đầu đằng sau kia là thuần huyết chân chính. Một khắc chúng hàng lâm, đã tàn sát tất cả sinh linh trong phương viên trăm dặm, chính là vì che dấu đầu Cùng Kỳ thuần huyết này tồn tại. Nếu để cho bọn người Bất Tử Tà Vương biết rõ, coi như là tại Vạn Tuế Sơn này đều có thể đánh chủ ý đến nó.
Cùng Kỳ thuần huyết vốn là có cảnh giới Thiên Võ Cảnh tứ trọng thiên, nhưng khi bị cuốn vào đây đã bị mất mấy chục năm thọ nguyên, một lần nữa già nua sắp chết, là đầu bên ngoài này không ngừng tìm kiếm Ngọc Cốt Huyết Viêm Trúc, hòa với Sinh Mệnh Thủy điều trị cho nó, sau đó mới từ từ khôi phục đến bộ dáng hiện tại. Nhưng Cùng Kỳ thuần huyết rất ít ra ngoài, sợ bị Bất Tử Tà Vương phát giác.
Cùng Kỳ thuần huyết hiển nhiên đã hiểu rõ ý tứ huynh trưởng, nó nhìn Tần Mệnh, lại nhìn huynh trưởng, mặc dù rất do dự, nhưng vẫn gật đầu.
Cùng Kỳ bên ngoài kia quyết định, nói với Tần Mệnh:
- Nó đi theo ngươi!!
- Cái gì?
Tần Mệnh còn cho là mình nghe lầm.
- Chúng ta không có khả năng đều chết ở Vạn Tuế Sơn, nhất định phải có một kẻ đi ra ngoài. Ta xông vạn năm trước, ngươi mang theo nó chạy đến vạn năm sau, ta bảo đảm giúp ngươi kiềm chế Bất Tử Tà Vương cùng Hắc Ma Chiến Tôn, ngươi bảo đảm mang nó rời khỏi. Chờ đến Thiên đình thời đại các ngươi kia, nó liền không cần ngươi phí tâm nhiều hơn nữa.
Đây là quyết định sau khi Cùng Kỳ liên tục do dự làm ra, nếu bản thân đã chưa hẳn còn sống chạy trở về, vậy thì hướng hai phương hướng đều đánh cuộc một lần, mặc dù đệ đệ là sẽ phải tới vạn năm sau, nhưng miễn là còn sống là tốt. Hơn nữa dùng huyết mạch cùng hung danh Cùng Kỳ thuần huyết của nó, tuyệt đối có thể xông ra uy danh, thậm chí có thể độc bá một phương, xưng hùng Yêu tộc. Như vậy mặc kệ nó có trở về được hay không, đều xem như là có một bàn giao cho trong tộc. Nhưng nếu như cả hai đều chết hết, đó cũng là ý trời.
Tần Mệnh không nghĩ tới lại chờ đến một giao dịch như vậy, hắn nhíu mày lại trong chốc lát. Nhưng nhìn bộ dạng hai đầu Cùng Kỳ, bản thân giống như đáp ứng cũng phải đáp ứng, không đáp ứng cũng phải đáp ứng.
- Ta không có vấn đề, thuyền của ta cũng đủ lớn.
…
Tần Mệnh đồng ý mang theo Cùng Kỳ thuần huyết rời khỏi, nhưng Cùng Kỳ Thiên Võ lục trọng thiên kia lại cũng không trọn vẹn tin tưởng Tần Mệnh. Mặc dù bất đắc dĩ ‘trốn chạy hai đường’, nhưng nó tuyệt đối không thể để cho Cùng Kỳ thuần huyết đến thời đại vạn năm sau chịu khi dễ, cho nên tự thân điểm phái chiến thú mạnh nhất của nó hiện tại, cũng là chiến thú tại thời đại vạn năm trước kia tuyệt đối trung thành với Cùng Kỳ nhất tộc, mà thực lực tiềm lực đều không thể chân chính đánh giá, Thái Thản Chiến Viên!