Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3033 - Chương 3033: Hai Tin Tức (2)

Chương 3033: Hai tin tức (2) Chương 3033: Hai tin tức (2)

Thậm chí có người đã tự sát, không muốn thừa nhận dày vò dằn vặt, bọn hắn đau khổ sống sót qua điên cuồng qua cam chịu, lại không thể che hết cái phần tuyệt vọng trong lòng kia, nhưng bây giờ bọn hắn lại trốn ra được, thoát khỏi tuyệt địa tử vong không có khả năng thoát đi được, chạy ra khỏi không dòng thời không có khả năng xông ra.

Bọn hắn hận không thể hô đến khàn giọng, hận không thể vọt tới chỗ người thân bằng hữu đó, kích tình kể ra một hồi trải qua truyền kỳ lại mạo hiểm này, mấy tháng ngắn ngủi mà thôi, bọn hắn lại như là một lần đi dạo từ trong Địa ngục lại đạt được tân sinh.

- Tần Mệnh, cáo từ! Chuyện ta đáp ứng với ngươi sẽ không thay đổi, lúc nào Thiên Vương Điện gặp nạn, có thể thỉnh cầu che chở từ Thiên Cương Chiến Tộc.

Mỹ Đỗ Toa hào khí vỗ vỗ bả vai Tần Mệnh, bay lên không muốn xông ra sương mù, rời khỏi nơi này.

- Đợi một chút! Ta còn chưa nói tin tức xấu a.

- Chỉ cần tránh thoát khỏi Vạn Tuế Sơn, tin tức xấu gì cũng đều là tin tức tốt.

Mỹ Đỗ Toa tưởng rằng không có rơi xuống Thương Huyền Thiên đình, hoặc là xảy ra ngoài ý muốn nhỏ gì, nhưng cái này đều không quan trọng, chỉ cần là Thiên đình thời đại này, ném tới chỗ nào nàng cũng đều có thể trở về. Nàng đã không thể chờ đợi được phải về Thiên Cương Chiến Tộc, muốn chứng minh bản thân còn sống!

- Tần Mệnh, bị liên lụy, Khai Thiên Thánh Điện chúng ta cũng sẽ không quên ân tình của ngươi. Đợi ngày nào rảnh, có thể đến Khai Thiên Thánh Điện tìm chúng ta, chúng ta giới thiệu ngươi cho Điện Chủ.

Kim Thánh Quân cùng Kim Văn Thanh toàn bộ ôm quyền, bình thường rất nghiêm túc, lúc này khó được lộ ra nụ cười tươi, bọn hắn cũng không thể chờ đợi được muốn rời khỏi.

- Còn có Ngọc Cốt Huyết Viêm Trúc cái gì khác hay không? Ta có thể đi theo ngươi năm ba năm, ngươi cho ta một chút?

Huyền Kiếm Sơn còn băn khoăn chuyện thọ nguyên.

- Ta cũng đi đây, Tần Mệnh, cáo từ.

Cửu Độc Âm Lân Mãng chào hỏi một cái rồi bỏ chạy, bây giờ đã trở về đến Thiên đình, thân phận của mình cũng chờ khôi phục lại, cũng không có hợp tác liên minh gì, cần phải giết thì giết, cần phải đánh thì đánh, đều không có gì cố kỵ, nó cũng không hy vọng bản thân trở thành con mồi.

Cùng Kỳ nháy mắt với Thái Thản Chiến Viên, đuổi kịp Cửu Độc Âm Lân Mãng, nó muốn ăn.

Lúc những kẻ mạnh này đang lục tục ngo ngoe muốn tản ra, Tần Mệnh liền mở miệng, thanh âm không lớn, lại rõ ràng truyền đến bọn hắn:

- Tin tức xấu là, chúng ta chưa có trở lại Thiên đình thời đại này.

- Cái gì??

Đám người Mỹ Đỗ Toa ngừng trên nửa đường, quay đầu lại nhìn Tần Mệnh.

Sắc mặt Kim Thánh Quân lập tức ngưng trọng:

- Chẳng lẽ không phải Thiên đình thời đại này? Ta rõ ràng thẩm vấn chính là Thương Huyền Thiên đình, không có sai.

- Ha ha, chẳng lẽ trở lại vạn năm trước?

Dương Đỉnh Phong sững sờ, đột nhiên cười ha hả, chạy lộn chỗ? Ha ha! Cái này đều có thể lầm!

- Tần Mệnh, ngươi ngược lại là nói chuyện a, chúng ta đi đâu?

Sắc mặt Mỹ Đỗ Toa có chút trầm xuống, chẳng lẽ thật chạy đến vạn năm trước?

- Không phải Thiên đình thời đại này, cũng không phải thời đại vạn năm trước.

- Vậy thì ở đâu? Không phải nói đã tránh thoát khỏi Vạn Tuế Sơn rồi sao?

- Chúng ta đã tránh thoát, nhưng cũng không có đi ra, mà là trôi trong dòng thời không.

Tất cả mọi người đứng tại nguyên chỗ an tĩnh trong chốc lát, biểu lộ dần dần trở nên khoa trương, trăm miệng một lời:

- Dòng thời không? Trôi??

- Chúng ta đã chậm một bước, trước khi lao ra Vạn Tuế Sơn lại lui trở về, nhưng đã khống chế không nổi, mang theo cái lực lượng kia vọt mạnh, tránh thoát khỏi Vạn Tuế Sơn đâm vào dòng thời không.

Bọn hắn hai mặt nhìn nhau, cũng đều nhìn Tần Mệnh:

- Tại sao có thể như vậy? Làm sao lại khống chế không nổi!

- Hòn đảo mấy trăm dặm, toàn lực bắn vọt, còn có lực lượng Thời Không Tinh Thạch tránh thoát khỏi Thời Không sương mù. Không phải là không muốn khống chế, là Vạn Tuế Sơn rút lui quá đột ngột, khống chế không nổi.

- Mấy trăm dặm? Đây là nơi nào!!

Mọi người lại biến sắc, cái này là một hòn đảo ư, hay là một mảnh lục địa nhỏ.

- Một tòa cấm đảo.

- Sớm biết lớn như vậy, ngươi tạo thuyền a! Hơn sáu nghìn người, tạo một con thuyền hơn vạn thước là đủ! Tần Mệnh ngươi làm sao lại phạm sai lầm!

Kim Thánh Quân có thể cảm nhận được hòn đảo này rất lớn, nhưng xem chừng trên dưới trăm dặm đã là cực hạn, không nghĩ tới đến lại là ‘Mấy trăm’, còn là dặm!!

- Chỉ dựa vào hơn mười viên Thời Không Tinh Thạch chưa hẳn có thể kiếm thoát Vạn Tuế Sơn, bảo đảm để đạt được mục đích, cần dùng áo nghĩa đối kháng áo nghĩa. Trên hòn đảo này có lực lượng áo nghĩa.

- Áo nghĩa gì??

- Nguyên Linh áo nghĩa.

Đều đã đến lúc này, Tần Mệnh không cần thiết phải dấu diếm nữa.

- Nguyên Linh áo nghĩa?

Bọn hắn lần nữa trao đổi ánh mắt, đã trầm mặc trong chốc lát, sắc mặt liên tiếp kinh biến:

- Thất lạc cấm đảo!! Nơi này là thất lạc cấm đảo!!

Tần Mệnh nói:

- Không cần nói cho người phía dưới chúng ta đang trong dòng thời không, cũng không được nói cho đám kia biết nơi này là Thất Nhạc Cấm Đảo. Liền nói chúng ta tránh thoát khỏi Vạn Tuế Sơn, nhưng ra chút ngoài ý muốn nhỏ, cần trì hoãn một thời gian ngắn nữa.

Mỹ Đỗ Toa, Kim Thánh Quân, Kim Văn Thanh ba người kinh ngạc nhìn Tần Mệnh, không nói lời nào chẳng lẽ là chấp nhận? Thất lạc cấm đảo, thất lạc cấm đảo tại Thương Huyền Thiên đình nghìn năm trước, không phải là đã bị Quang Minh Thánh Địa hủy diệt rồi sao? Nó vậy mà vẫn tồn tại, hơn nữa Nguyên Linh áo nghĩa lại sống lại? Là ai!
Bình Luận (0)
Comment