Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3036 - Chương 3036: Ngao Rống! Hắc Long Phẫn Nộ Đụng Vạn Tuế Sơn! (3)

Chương 3036: Ngao rống! Hắc Long phẫn nộ đụng Vạn Tuế Sơn! (3) Chương 3036: Ngao rống! Hắc Long phẫn nộ đụng Vạn Tuế Sơn! (3)

Trực tiếp cho tới hôm nay, sơn mạch lặng ngắt như tờ thật lâu chợt oanh động. Bầu trời mãnh liệt cuộn trào sương trắng, như sông lớn phẫn nộ lao nhanh, dẫn phát thanh thế cực kỳ to lớn, thanh âm lại quỷ dị mà không có quá cường liệt, như là không còn ở thế giới này, mà là một mảnh ảo giác mênh mông cuồn cuộn. Nhưng Yêu tộc phụ cận dồn dập hốt hoảng chạy thục mạng, sơn mạch dã tính nhanh chóng bạo động, vạn thú chạy trốn, cây cối đổ rạp, mặt đất run rẩy, lượng lớn mãnh cầm bay lên không, đông nghịt chạy về xa xa.

Khủng hoảng! Tuyệt vọng!

Không lâu sau đó, một ngọn núi to lớn đến vô biên vô hạn xuất hiện sâu trong sương mù, khí tức tử vong âm lãnh chật ních trời đất, mang đến cho tất cả sinh linh sợ hãi cùng tuyệt vọng không gì sánh kịp.

Vạn Tuế Sơn như ẩn như hiện trong sương mù, như là núi lớn chân thật băng qua trời cao, hoặc như là ảo giác tồn tại ở hư không cùng hoang vu.



- Đó là Vạn Tuế Sơn?

Sâu trong sơn mạch, bên trên chín ngọn núi nguy nga hùng vĩ lại hiểm trở liên tiếp vọt lên khí tức nguy hiểm mạnh mẽ lại to lớn, lượng lớn yêu thú Thánh Võ cùng Thiên Võ Cảnh chiếm giữ đỉnh núi, nhìn về sương mù sôi trào cuối tầm mắt, tiếp trời liền đất, to lớn bát ngát, vô số mãnh thú linh cầm hốt hoảng chạy thục mạng lại liên tiếp bị thôn nạp, tình cảnh khiến chúng nó rung động.

Mà Vạn Tuế Sơn to lớn mặc dù cách hơn mười dặm nhưng đều có thể rõ ràng cảm nhận được, vậy mà nó lại đang xông lại trung bộ phiến quần sơn này!

Toan Nghê, Thông Thiên Thạch Hầu, Phiên Thiên Thử toàn bộ hiện thân, sôi trào lấy chiến uy ngập trời, vẻ mặt ngưng trọng lại phẫn nộ. Mảnh quần sơn này đã bị chúng đời đời gây dựng mấy ngàn năm, không chỉ trấn áp lấy chín đầu linh mạch, thai nghén lấy vô số linh quả, còn là trọng địa để chúng bế quan tu luyện. Một khi bị Vạn Tuế Sơn đánh lên, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Chúng phẫn nộ hận không thể xông qua, hủy Vạn Tuế Sơn. Nhưng nơi đó là thần sơn thời không, là chiến trường Thiên Đạo chăn thả, cho dù là Thiên Võ Cảnh cửu trọng thiên đều chưa hẳn có thể khiêu chiến.

Nguy cơ! Căng thẳng!

Chúng cho tới bây giờ tự ngạo tự phụ thậm chí có một loại vô lực cùng sợ hãi trước nay chưa từng có.

Vạn Tuế Sơn nhìn dường như rời đi rất xa, nhưng tốc độ lại quá là nhanh, dường như vượt qua thời gian, lại như vượt qua hư không, dường như khả năng đụng đến nơi đây bất cứ lúc nào. Trên núi cao, rất nhiều mãnh thú cũng bắt đầu sợ hãi lui về phía sau, thậm chí nhịn không được muốn chạy trốn.

- Làm sao bây giờ?

Chúng Toan Nghê nôn nóng giãy dụa.

Đúng vào lúc này, sâu trong chín ngọn núi lớn, một cỗ hắc khí quay cuồng ngập trời, cuồn cuộn trời xanh, dường như núi lửa muôn đời phun trào, nổ vang quần sơn, đung đưa lấy mặt đất, nhanh chóng liền bao phủ trên không Cửu Đại Sơn, mang đến cho tất cả mãnh thú uy áp không gì sánh kịp.

Tất cả mãnh thú hốt hoảng phủ phục, bất kể là chuẩn bị chạy trốn, hay là đang giận dữ nhìn hằm hằm, bất kể là Thánh Võ Cảnh, hay là Tam đại Yêu Chủ như Toan Nghê các loại, toàn bộ đều cúi đầu, thậm chí trực tiếp quỳ xuống, vẻ mặt kính sợ.

Đó là một đầu Hắc Long, từ sâu trong núi cao bay lên không, đứng ngạo nghễ sâu trong tối tăm, lân phiến trầm trọng, như là áo giáp, hai mắt đỏ bừng, như là trăng yêu! Nó to lớn không gì sánh được, như là một ngọn thiết sơn màu đen, vắt ngang ở sâu trong tối tăm, gần như nhìn không tới hình dáng chân thật của nó, lại có thể rõ ràng cảm nhận được hung uy kinh khủng kia.

Hắc Long nhìn Vạn Tuế Sơn từ xa xa đang ‘Bay tới’, trong hai mắt như trăng yêu bắt đầu khởi động lấy lạnh giá cùng hủy diệt.

- Không lo trấn thủ thời không của ngươi cho tốt, lại dám chạy đến nơi này của ta giương oai!

- Không nên vọng động, nó cũng không phải là sinh vật gì, nó là thần sơn, thần sơn Thiên Đạo khống chế.

Bên cạnh Hắc Long là một đầu yêu mãng to lớn, đang nhanh chóng biến ảo thành hình người, đứng ở trên người Hắc Long. Đây là một nữ tử diễm lệ đẹp tuyệt nhân gian, xinh đẹp không giống sinh linh nhân gian, xinh đẹp đến mức mang đến cho người ta một loại cảm giác không chân thực. Dáng người nàng thon dài, lại đường cong thướt tha, cách rất xa đều có thể cảm nhận được cái sự kinh diễm thấm vào linh hồn kia.

Toàn thân nàng chảy xuôi mê quang bảy màu, như là gợn nước tinh khiết, làm nổi bật lấy dung nhan tuyệt mỹ của nàng, chỉ là ở bên trong con ngươi yêu dị dựng thẳng kia bắt đầu dâng trào lên tử vong cùng tà ác.

Nàng chính là Cửu U Thiên Âm Mãng ngoài ý muốn mất tích trên chiến trường Hoang Lôi Thiên, bây giờ vậy mà đã là Thiên Võ Cảnh tứ trọng thiên, hơn nữa... Phần bụng có chút hở ra, hình như là đang mang thai.

- Vạn Tuế Sơn xông lại, chúng ta không phải là nên trốn tránh?

Toan Nghê ngưng trọng nhìn qua phương xa, với tư cách một trong Tam đại Yêu Chủ của Yêu Thần Thú Sơn, nó vậy mà đang xin chỉ thị Hắc Long kia, hơn nữa tư thái tuyệt đối không giống như là bị bắt buộc, mà là tràn đầy kính sợ. Hiển nhiên, bên ngoài không biết rõ tình hình, Yêu Thần Thú Sơn đã đổi chủ!

- Chúng ta có thể chuyển Cửu Đại Sơn đi, tránh khỏi mũi nhọn Vạn Tuế Sơn.

Phiên Thiên Thử mang theo ý kiến, cũng là đang xin chỉ thị Hắc Long. Dùng lực lượng những Đại Yêu này, trọn vẹn có thể trong nửa phút ngắn ngủn rung chuyển chón ngọn núi nghìn trượng, cùng lúc chỉnh thể chuyển đi, mặc dù có thể sẽ tổn hại rất nhiều trận pháp, phá hư linh mạch dưới mặt đất, nhưng chỉ cần tránh đi Vạn Tuế Sơn, sau này cũng có thể một lần nữa chữa trị.
Bình Luận (0)
Comment