Chương 3050: Bất tử đăng tắt, sinh sinh tử tử (1)
Chương 3050: Bất tử đăng tắt, sinh sinh tử tử (1)
Đông Hoàng Thiên Đình!
Biên hoang đại lục, Vạn Kiếp Sơn, Thiên Vương Điện!
Nơi này hôm nay vừa cử hành xong một vòng cuộc chiến phong Vương mới, cùng sở hữu hơn sáu trăm người tham gia, nhưng cuối cùng thông qua Tam Tăng điện chỉ có hai vị, trong hai người chỉ có người một vị thông qua Kính Tâm điện.
Một Vương một Hầu! Chiêu cáo thiên hạ!
Tân Vương lại là một vị ‘Nữ Vương’ kế sau Nguyệt Tình, đệ tử thân truyền một cường giả lánh đời đến từ Lang Gia Hoàng triều, Long Tử Yên!
Tân Hầu Đường Nhất Minh thì là một thiếu niên không thuộc về bất luận Hoàng triều hay bất luận bí cảnh nào, thuở nhỏ lưu lạc thiên hạ khổ tìm bí bảo một mình tu luyện, tại trước lúc ấy thậm chí không có ai biết đến hắn.
Vương Hầu thế hệ này đều là ‘Tiểu nhân vật’ không tông không phái được phong vị, cũng lần nữa tuyên cáo thiên hạ về tiêu chuẩn chọn lựa Vương Hầu của Thiên Vương Điện, cũng khơi dậy tín niệm của những dân chúng bình thường kia hi vọng đi về Thiên Vương Điện.
Long Tử Yên cùng Đường Nhất Minh mang tâm tình kích động đi vào Phong Vương điện tượng trưng cho quang vinh vô thượng. Bọn họ đều là loại rất tỉnh táo lại sâu lặng ít nói, nhưng khi đến nơi này lại có một loại cảm giác thật ấm áp nói không nên lời, trên mặt đều lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nhìn qua một cây Thạch Trụ điêu khắc chữ trứ danh.
Các trưởng lão mỉm cười giới thiệu sự tích lịch đại Vương Hầu cho bọn hắn, giải thích ý nghĩa tồn tại của Thiên Vương Điện cùng với tình nghĩa ở giữa các Vương Hầu. Đương nhiên không quên giới thiệu người hiện tại toàn bộ biên hoang đại lục không người không biết không ai không hiểu - ‘Bất Tử Vương’ Tần Mệnh, cũng không lại cấm kỵ khả năng Điện Chủ tương lai của bọn hắn chính là Tần Mệnh.
Kỳ thật Long Tử Yên cùng Đường Nhất Minh đều là vì lần Tần Mệnh ‘Đại náo’ tại Đông Hoàng kia mới biết được Thiên Vương Điện, cũng là từ sau đó bắt đầu hăng hái tu luyện, cố gắng thông qua khảo hạch trở thành một thành viên Thiên Vương Điện, tận mắt nhìn đến nam tử trong truyền thuyết kia. Không nghĩ tới, rốt cục bọn hắn đã được như ý nguyện, từ trong nhiều thiên tài như vậy trổ hết tài năng.
Các trưởng lão nhiệt tình giới thiệu sự tích của Tần Mệnh, kể cả chuyện đám người bên ngoài biết đến, cùng với những chuyện không biết kia. Long Tử Yên cùng Đường Nhất Minh nghe được chân thành, cũng dâng lên vạn trượng hào hùng, bình thường kiêu ngạo cùng tự phụ đều tại thời khắc này yên lặng thu liễm. Nghe câu chuyện của Tần Mệnh, bọn hắn vậy mà có một loại sùng bái cùng ngưỡng mộ xưa nay chưa thấy.
Nhưng mà...
Đang lúc một trưởng lão mỉm cười qua đến mời bọn hắn lưu lại ấn ký, khắc xuống Vương ấn, bọn hắn lại phát hiện một chuyện đáng sợ.
Bất tử đăng đại biểu cho Tần Mệnh... Vậy mà diệt...
Cứ như vậy chậm chạp đến không thể nghịch chuyển mà dập tắt!
Các trưởng lão ngốc trệ thật lâu, còn tưởng rằng là ảo giác, càng không thể tin được, cho đến khi Long Tử Yên kinh ngạc nhắc nhở, toàn thân hắn chợt lạnh lên, vội vàng triệu tập các trưởng lão khác qua đến.
Bất tử đăng của Tần Mệnh tắt, chẳng lẽ Tần Mệnh đã chết? Thiên đình chỗ đó đến cùng đã xảy ra chuyện gì!
Tất cả trưởng lão nôn nóng hoang mang rối loạn chạy tới. Tần Mệnh dẫn theo Thiên Vương Điện đang chinh chiến Thiên đình, nếu như Tần Mệnh chết, vậy các Vương Hầu kia thì sao? Chẳng phải là sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu?
Bọn hắn lo lắng không yên, yên lặng điều tra lấy, một ngày... Hai ngày... Ba ngày... bất tử đăng của Tần Mệnh dập tắt, cũng sẽ không sáng lên nữa, mà bất tử đăng của các Vương Hầu lại không có một cái nào dập tắt.
Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Ai có thể giết Tần Mệnh!
Vì cái gì bất tử đăng các Vương Hầu khác không có bất kỳ ảnh hưởng gì?
Năm vị trưởng lão chủ sự không tin Tần Mệnh liền chết như vậy, lực lượng Vĩnh Hằng trong truyền thuyết đâu? Không phải nói bất tử bất diệt sao? Bọn hắn cẩn thận kiểm tra, lo lắng không yên yêu cầu xa vời là bất tử đăng của Tần Mệnh xảy ra vấn đề. Kết quả, tra xét một lần lại một lần, bất tử đăng của Tần Mệnh đều không thể lại sáng lên. Tuy nhiên có trưởng lão lại phát hiện một hiện tượng kỳ quái, sau khi bấc đèn dập tắt liền bắt đầu dâng lên khói trắng, nhẹ nhàng lúc ẩn lúc hiện, chưa bao giờ dừng lại, bấc đèn cũng có ấm áp nhàn nhạt.
Đây rốt cuộc là dấu hiệu gì?
- An bài hai vị trưởng lão, đến Thiên đình!! Năm vị trưởng lão chủ sự làm ra quyết định.
Thương Huyền Thiên đình!
Thiên Vương Điện cùng Thiên Dực tộc không để ý đến chuyện bên ngoài, tiếp tục trốn ở trong bí cảnh tu luyện, không phải bế quan chiều sâu, chính là đi ra chọn lựa chút ít bảo tàng, hoặc là bái phỏng tiền bối, thỉnh giáo kinh nghiệm. Trong bí cảnh yên tĩnh lại bình thản, hết thảy đều rất bình thường, cũng đều so sánh dùng sức so đấu tốc độ phát triển.
Dựa theo thời gian khi trước ước định, bọn hắn còn có thể tiếp tục hưởng thụ ‘kỳ bế quan ’ ba tháng, đương nhiên nếu có cần thiết, lại kéo dài mấy tháng cũng không sao. Mục đích chủ yếu chỉ có một, đột phá hàng rào, tăng lên thực lực, là kế tiếp ác chiến đánh tốt trụ cột.
Nhưng mà, tại không người phát giác trong một chỗ bí cảnh, Nguyệt Tình trong lúc bế quan vô thanh ngã xuống. Rất đột nhiên, lại rất bình tĩnh, nàng ngã vào trên bệ đá bế quan, không một tiếng động.
Bởi vì tất cả mọi người đều đang bế quan, một mình sống tại nơi của riêng mình, đắm chìm trong tu luyện của riêng mình. Tình huống rất nhiều người chỗ đó đều là có một hồi năng lượng cuộn trào mãnh liệt, có một hồi rất bình tĩnh, cho nên cũng không có ai chú ý tới nơi này.
Một ngày... Hai ngày... Mười ngày...
Cho đến sau nửa tháng, Địa Hoàng Huyền Xà của nàng đột phá cảnh giới qua đến thăm nàng, mới giật mình phát hiện nàng xảy ra vấn đề.
Yêu Nhi, Đồng Hân, còn có rất nhiều người đều cưỡng ép xuất quan, toàn bộ chạy tới, nhưng mặc cho bọn hắn dùng hết thủ đoạn, Nguyệt Tình đều giống như một người chết nằm ở trên bệ đá, không còn khí tức, không còn tri giác, ngay cả linh hồn đều dường như không thấy, chỉ có sinh mệnh lực yếu ớt đang như ẩn như hiện kéo dài.
Bọn hắn đều không xác định Nguyệt Tình đây rốt cuộc là chết, hay là còn sống, hay là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!
Đến cho đến sau lúc này, Đại Mãnh mới nghĩ đến, từ sau khi Tần Mệnh rời khỏi đó cũng không có trở lại.
- Tần Mệnh... Đã xảy ra chuyện??