Chương 3054: Hàng lâm! Va chạm! (1)
Chương 3054: Hàng lâm! Va chạm! (1)
Những tiếng kêu gào thảm thiết, những tiếng kinh hô liên tiếp vang vọng, lượng lớn mãnh thú cường giả liều chết tứ tán chạy thục mạng, còn có người kiên trì tiến đụng vào miệng núi lửa, từ trong nham tương cuộn trào mãnh liệt chạy đến lòng đất.
Ai cũng không ngờ tới đợi chờ cả buổi kinh ngạc cả buổi, lại đi ra một thứ khủng bố như vậy!
- Đi ra?
- Chúng ta chạy ra dòng thời không!
Trong sương mù, bọn người Mỹ Đỗ Toa bị lay động kịch liệt đâm cho lắc lư, bị sương mù cuộn trào mãnh liệt đâm cho trôi giạt qua lại, nhưng cảnh tượng trước mắt rốt cục cũng không còn là thời không vô biên vô hạn, không còn là cái dòng thời không thoạt nhìn mỹ lệ thần bí kia, không còn là tràn đầy tuyệt vọng cùng sợ hãi. Nơi này là một mảnh núi lửa mênh mông, nơi này phân bố lấy vô số sinh linh, nơi này... Không còn là dòng thời không...
- Chúng ta thành công?
- Chúng ta thật sự thành công không?
Đám người đã chết lặng đều không có hoan hô cùng cao hứng, mà là căng thẳng nhìn ra xa, sợ đây là một giấc mộng, một mảnh ảo giác.
Bọn người Mỹ Đỗ Toa chau mày, nơi này là nơi nào? Thật sự là thời đại loạn võ vạn năm trước, hay là rơi vào thời không không biết nào đó! Ông trời ơi, đừng chơi chúng ta a! Nếu như không phải thời đại loạn võ vạn năm trước, nếu như không phải thời kì Vạn Tuế Sơn qua lại, chúng ta khả năng cũng sẽ vĩnh viễn bị vây ở chỗ này.
…
- Ầm ầm!
- Răng rắc! Răng rắc!
Thân núi sụp xuống! Mặt đất nổ tung tóe! Nham tương lao nhanh! Thất Nhạc Cấm Đảo kéo dài hơn hai trăm dặm toàn bộ đặt ở trên Vạn Yêu Hỏa Nguyên, mấy trăm ngọn núi lửa đã tồn tại mấy ngàn năm đến trên vạn năm ầm ầm sụp đổ, đá lớn vỡ vụn, vết nứt lan tràn, nham tương không khống chế được mà dâng trào. Vài chục ngọn núi lửa to lớn cao mấy nghìn thước trong bạo hưởng hỗn loạn đổ sập, vô số nham tương như phát nổ lao nhanh. Nhiệt độ cao kinh khủng, vôi sương mù dày đặc, nham tương sôi trào, các loại hỗn loạn, các loại tai nạn, lại bị Thất Nhạc Cấm Đảo nghiền áp nát bấy.
Giống như tràng cảnh tai nạn tận thế, rung động lấy tất cả mọi người thoát đi. Một mảnh lục địa từ trên trời giáng xuống? Ngay cả rất nhiều cường giả cao giai Thánh Võ cùng với Thiên Võ Cảnh kinh nghiệm phong phú đều chưa từng gặp qua tình cảnh nào như vậy, chấn đến trời đất đong đưa, cũng thật sự khiến bọn hắn run rẩy.
Những người cùng mãnh thú không thể trốn đi kia, có chút bị vô tình đè chết, có chút trốn vào phía dưới nham tương.
Ầm ầm! Mặt đất đong đưa dữ dội, như là địa chấn, vết nứt to lớn lan tràn trong lòng đất, thanh âm như là hoang cổ cự thú đang gào rú, làm cho người ta kinh hãi lại sởn hết cả gai ốc.
Sau khi Thất Nhạc Cấm Đảo đè sập vô số núi lửa, lại đụng vào mặt đất, tiếp tục trầm xuống, lượng lớn nham tương bị đọng lại, tạo thành cảnh tượng sông triều sóng cồn, phun trào từ biên giới, trào lên từ bốn phương tám hướng. Ngay cả rất nhiều cường giả quanh năm hoạt động tại các núi lửa, đều chưa thấy qua tràng cảnh nham tương lao nhanh va chạm như sóng biển.
Từ Thất Nhạc Cấm Đảo xông ra hư không, đến khi rơi xuống dãy núi lửa, lại đến khi trọn vẹn ngừng lại, toàn bộ quá trình trọn vẹn giằng co nửa canh giờ, nhưng dẫn phát oanh động lại không ngừng duy trì, đường sông nham tương dưới lòng đất bị đổ sập, vô số nham tương tàn sát bừa bãi trong lòng đất, chúng không nhấc lên được Thất Nhạc Cấm Đảo ở bên trên, chỉ có thể xuôi theo vết nứt trào lên phía ngoài.
- Trong chỗ này có cái gì?
- Đây là một mảnh lục địa đứt gãy, hay là sơn mạch từ đâu đến?
- Chẳng lẽ bên trong có bảo bối gì?
Hoảng sợ qua đi, đám người cùng mãnh thú trốn đi ra lại lục tục ngo ngoe tụ tập đến xung quanh Thất Nhạc Cấm Đảo, có chút đang nhìn quanh, có chút đang kích động muốn tới gần. Cái thứ đột nhiên hàng lâm này thật là quỷ dị, cũng khẳng định không tầm thường. Không phải hiểm địa gì, thì chính là một khối vàng.
Cơ duyên a! Có phải là đại cơ duyên gì hay không?
Một tiếng rít gào sắc bén vang vọng trời đất, thanh âm cực kỳ sắc nhọn, giống như là muốn xé rách không gian, hấp dẫn lượng lớn ánh mắt. Một con chim khổng lồ đỏ rực vung vẩy đôi cánh lửa hoa lệ xinh đẹp, từ trong mây đen cuồn cuồn lao tới, đó là một đầu Hỏa Liệt Điểu đáng sợ hung ác, tản ra lệ khí lạnh giá, xoáy lên hỏa diễm ngập trời, xông tới sương mù Thất Nhạc Cấm Đảo.
- Rống!!
Một đầu Hỏa Diễm Cự Tích như là Ác Long bạo tẩu, đạp nứt núi lửa, tiến đụng vào nham tương lao nhanh, ngược dòng mà lên, xông vào Thất Nhạc Cấm Đảo.
Sương mù bị hỏa diễm đốt cháy ra mảng lớn trống không, lại nhanh chóng bổ khuyết, còn nhìn không tới tình huống cụ thể bên trong. Tuy nhiên sau khi Hỏa Liệt Điểu cùng Hỏa Diễm Cự Tích xông vào cũng không có phát ra tiếng kêu gào thảm thiết gì, cũng rất giống không có cái gì dị thường.
- Không có việc gì? Giống như không có nguy hiểm gì a.
- Vào xem?
- Đó là một đầu Hỏa Liệt Điểu Thiên Võ Cảnh đi? Nếu như gặp phải ngoài ý muốn khẳng định có phản ứng. Không có động tĩnh nói rõ...
- Xông a, chỗ đó có bảo bối!!
Lượng lớn biển người cùng thú triều vây xem nhanh chóng bạo động, trên mấy trăm vạn lao nhanh đến phía trước, tình cảnh oanh động cực điểm. Bốn phương tám trọn vẹn rối loạn, có Linh Hầu phi thiên, có ác lang chạy như điên, có Ma Điệp vỗ cánh, có người khổng lồ cao tới hơn mười thước, có Thiết Thụ cắm rễ trong nham tương vân vân..., năng lượng cuộn trào mãnh liệt, cường quang lập loè, người trước ngã xuống, người sau tiến lên chạy như điên, còn có rất nhiều linh thú hiếm thấy, cũng không biết từ chỗ nào đột nhiên xuất hiện, cũng theo sát xông vào Thất Nhạc Cấm Đảo.