Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3076 - Chương 3076: Chương 3076: Tỷ Tỷ Bị Ăn (2)

Chương 3076: Chương 3076: Tỷ Tỷ Bị Ăn (2) Chương 3076: Chương 3076: Tỷ Tỷ Bị Ăn (2)

Tần Mệnh ý thức dần dần khôi phục thanh tỉnh, nhíu mày nhìn bằng hữu thân nhân quen thuộc xung quanh, còn có rất nhiều Tinh Linh hiếu kỳ vây qua đến, hắn muốn chứng minh có phải là mộng hau không!

- Nơi này thật sự là Cửu Nguy Sơn, ngươi không có tới ngồi sai chỗ.

Dương Đỉnh Phong ở bên cạnh nhìn hắn, yên lặng lắc đầu, cái tên này gặp được cơ duyên, lại được nữ hoàng tự tay đắp nặn lại thân thể, thậm chí còn từ đầu dùng linh dịch chín thần thụ. Đâu chỉ là trùng sinh, quả thực là sinh ra đời, hơn nữa thiên phú khẳng định đến một loại trình độ biến thái. Ngay cả một lần đột phá khó khăn từ Thiên Võ cảnh tam trọng thiên đến tứ trọng thiên như vậy, đều cứ như vậy nhè nhẹ lỏng loẹt vượt qua.

- Ngươi làm sao lại ở đây?

Tần Mệnh nhìn Dương Đỉnh Phong, đứng lên.

- Ngươi đều có thể ở đây, sao ta lại không thể ở đây?

- Hắn là người trong chỗ này, là người phát ngôn của Tinh Linh đảo.

Đồng Tuyền giải thích cho hắn, dừng ở chỗ này rất nhiều ngày, cơ bản đã hiểu rõ tình huống thời đại loạn võ, cũng biết Tinh Linh đảo vô cùng nhiều bí mật mà người ngoài cũng không biết. Tuy nhiên ở càng lâu, càng là cảm khái nơi này cường đại, mặc dù các Tinh Linh không tranh quyền thế, không nhúng tay vào chuyện bên ngoài, nhưng bất luận là cảnh giới hay là năng lực khống chế đối với mình, đều khiến nàng sợ hãi thán phục không thôi. Nhất là Linh Thể đầy khắp núi đồi, số lượng ít nhất phải có một nghìn, càng là thật không thể tin được. Cũng may mắn những Tinh Linh cùng Linh Thể này không tranh quyền thế, nếu không tập trung tinh thần ngoại giới, bất luận nhúng tay phương nào, đều tuyệt đối là thân phận chúa tể giả.

Tần Mệnh cùng bọn họ cẩn thận hàn huyên trong chốc lát cuối cùng là trì hoãn qua tinh thần. Nơi này thật sự là vạn năm trước, không có sai; Nơi này thật là Cửu Nguy Sơn, không có sai; Tần Dĩnh và mọi ngươig đều rất an toàn, cũng không có sai! Mà Thất Nhạc Cấm Đảo đã đi sâu vào Cổ Hải, đang truy tung Vạn Tuế Sơn, đến bây giờ đã hơn hai mươi ngày, có lẽ cũng đã trốn về thiên đình.

Tần Mệnh tiếp nhận Vĩnh Hằng Văn Giới, trước tiên lấy Thời Không Tinh Thạch ra, đọng ở trên người. Hắn bây giờ nói không ra cao hứng hay là khó chịu, mặc dù sống lại, nhưng lại là sống ở vạn năm trước, đối với thời đại tương lai mà nói khả năng đã là chết. Hắn cầm Thời Không Tinh Thạch, vặn vẹo thời gian cùng không gian xung quanh bản thân, hi vọng dùng phương thức đặc biệt mang đến cho thế giới vạn năm sau một chút cảm giác đang sống. Hơn nữa, hắn hiện tại sống lại rốt cuộc là nhờ có nữ hoàng cứu hắn, hay là hy sinh Nguyệt Tình vạn năm sau? Hắn không dám nghĩ!

Tần Dĩnh không có nghĩ phức tạp như Tần Mệnh, trấn an nói:

- Ca ca, không nên mất hứng như vậy, chúng ta không phải đã trốn ra rồi sao? Trong tay huynh còn có Thời Không Tinh Thạch, chúng ta có thể tìm đến Vạn Tuế Sơn, lại nghĩ biện pháp chạy trở về. Hết thảy đều sẽ từ từ sẽ khá hơn.

Trong đầu Tần Mệnh nặng trịch, ép tới khó chịu, nhưng nhìn ánh mắt ân cần của Tần Dĩnh, vẫn là yên lặng đặt ở đáy lòng, lộ ra nụ cười:

- Ta không sao!

- Không cần lo lắng, lúc ta rời đi từ trên Thất Nhạc Cấm Đảo đã lấy chút Thời Không Tinh Thạch, đủ để các ngươi dùng.

Dương Đỉnh Phong lấy ra năm viên Thời Không Tinh Thạch, ném cho Tần Mệnh. Đây đều là hắn trước khi đi thừa dịp không chú ý từ bên trong trận tâm đào lên. Sợ gây nên chú ý, không dám đào quá nhiều.

- Vị tiền bối nào khả năng giúp đỡ bận thông bẩm nữ hoàng, ta muốn gặp nàng.

Tần Mệnh hướng những Tinh Linh kia ôm quyền thỉnh cầu.

- Trước không nóng nảy, thời điểm nữ hoàng muốn gặp ngươi tự nhiên sẽ gặp. Hỏi một chút ngươi ha ha, ngươi cùng tiểu Tinh Linh kia là quan hệ như thế nào, thật là nhi nữ của ngươi sao?

Các Tinh Linh đều tụ ở xung quanh, hiếu kỳ đánh giá hắn, từ trên xuống dưới nhìn lại nhìn. Mấy ngày nay mặc dù nghe bọn người Tần Dĩnh nói rất nhiều chuyện vạn năm sau, nhưng giống như là có chút chuyện đều rất kiêng kị, hỏi như thế nào cũng đều không nói. Bọn hắn đành đợi đến khi Tần Mệnh thức tỉnh mới hỏi một chút. Người này xem xét chính là nhân loại, làm sao có thể có nhi nữ là Tinh Linh?

- Các ngươi không nóng nảy, chúng ta là thật sốt ruột, xin mời thông bẩm nữ hoàng, ta có chuyện quan trọng muốn thỉnh giáo.

Tần Mệnh hướng một vị Tinh Linh hơi chút lớn tuổi hành lễ, nếu như Tinh Linh thật là hơn một trăm tuổi mới trưởng thành, vậy phu nhân thoạt nhìn đã là trung niên này, khả năng có lấy mấy trăm năm tuổi, tại Cửu Nguy Sơn nên có địa vị rất cao.

Tinh Linh ‘Sương Hoa’ lắc đầu nói:

- Chuyện này thật sự bất lực, trừ phi là chuyện quan hệ đến an nguy Tinh Linh đảo, chúng ta không có quyền kinh động nữ hoàng. Tình huống của ngươi nữ hoàng nên hiểu rõ, thời điểm cần phải triệu kiến ngươi tự nhiên sẽ triệu kiến, xin mời kiên nhẫn chờ đợi.

- Nhi nữ của ta vẫn luôn ở bên trong?

- Hình như là vậy, không thấy đi ra.

- Tiểu quỷ, qua đây!

Tần Mệnh kêu gọi Quỷ Đồng đang ở một bên cưỡi lấy Hồng Hoang Cự Côn chơi đùa.

- Phụ thân!

Quỷ Đồng giòn giòn giã giã hô hào, thật nhu thuận.

- Tỷ tỷ con đâu? Ta không phải đã bảo con bảo vệ nàng sao?

- Con bảo vệ a.

- Người đâu?

- Bị thiên nữ tỷ tỷ ăn hết.

- Cái gì??

Tần Mệnh sợ hãi kêu to, sắc mặt kịch biến.
Bình Luận (0)
Comment