Chương 3099: Lòng người tình người (1)
Chương 3099: Lòng người tình người (1)
- Thái độ của các ngươi thế nào?
Ánh mắt Mỹ Đỗ Toa lăng lệ ác liệt đảo qua mỗi người ở đó, trong lòng rất nhiều người có xấu hổ, chịu không được ánh mắt của nàng, dồn dập quay đầu hoặc cố tình tránh đi.
Cuối cùng vẫn là Kim Văn Thanh nói:
- Ta vẫn là cảm thấy nên cân nhắc suy nghĩ một chút.
Huyền Kiếm Sơn tức giận:
- Cân nhắc? Cân nhắc cái gì! Có cái gì tốt để cân nhắc! Đều được, đừng giả bộ! Không phải là cảm giác thực có lỗi với việc Tần Mệnh trả giá sao? Đúng, ta cũng có xấu hổ, ta cũng không tiện, ta cũng cảm giác thực có lỗi với Tần Mệnh, nhưng hiện thực liền bày ở chỗ này a, để cho tất cả mọi người chờ chết, hay là một mình Bạch Hổ chết. Không, Bạch Hổ không phải chết, là đi theo Yêu tộc, nói không chừng sẽ có một hồi cơ duyên đây này.
- Huyền Kiếm Sơn lão gia tử nói không sai. Chúng ta đều không nguyện ý làm như vậy, nhưng dù sao cũng phải sống sót đi?
- Thời gian cấp bách, ngộ nhỡ bị vây bắt, chúng ta đều phải chết.
- Tần Mệnh vì mang chúng ta chạy ra dòng thời không đều không quản tự bạo, ta nghĩ hắn sẽ không oán chúng ta vứt bỏ Bạch Hổ.
- Chúng ta cũng không phải hại Bạch Hổ, chỉ là giao cho Yêu tộc nha.
Liên tiếp có mấy người đứng ở bên Huyền Kiếm Sơn, nhưng đa số người vẫn còn do dự, mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, nhưng chuyện này... là chuyện thật không người làm.
…
Cùng Kỳ cùng Thái Thản Chiến Viên trao đổi ánh mắt, đến một câu:
- Kỳ thật các ngươi không cần lo lắng Bạch Hổ, ta nguyện ý bảo vệ nó rời khỏi, nhưng thật ra là báo đáp Tần Mệnh, cũng là một hồi ước định cùng Tần Mệnh lúc đó.
- A??
Ánh mắt mọi người toàn bộ chuyển về phía Cùng Kỳ, ngay cả Mỹ Đỗ Toa cùng mấy người kiên quyết phản đối đều khẽ nhíu mày, nhìn qua.
Cùng Kỳ chậm rãi đi đi lại lại, thân thể hùng tráng tản ra khí tràng đáng sợ, cái cỗ uy lực hung thú ở trong huyết mạch kia mang đến cho Thôn Hải Thú cùng các hung thú áp lực rất mạnh.
- Huynh trưởng ta ở lại chống lại Bất Tử Tà Vương, sau đó mang theo Thời Không Tinh Thạch trở lại thời đại loạn võ. Tần Mệnh mang theo ta, xông ra Vạn Tuế Sơn trở lại thời đại Thiên đình. Đây là một cái sách lược vẹn toàn, tóm lại để cho ta cùng huynh trưởng ta một trong hai phải được sống một. Nhưng nếu như xảy ra ngoài ý muốn khác, ví dụ tựa như tình huống hiện tại này, Tần Mệnh yêu cầu ta bảo hộ Bạch Hổ. Nói lời không khách khí, dù cho các ngươi trở lại Vạn Tuế Sơn, đều chưa hẳn có thể trở về đến Thiên đình, cho nên ta muốn giữ Bạch Hổ lại, tối thiểu có thể bảo vệ tính mạng nó.
- Nhìn một cái! Nhìn một cái! Người ta đều đã thương lượng tốt, chúng ta tại đây mù thao tâm cái gì? Nhanh nhanh nhanh, để cho Thái Thản Chiến Viên mang theo Bạch Hổ đi, chúng ta cũng chuẩn bị một chút, nghênh đón khách nhân Yêu tộc.
Huyền Kiếm Sơn rốt cục cũng nắm lấy cơ hội, Cùng Kỳ nói đều đã nói đến nước này, còn có lý do gì phản đối?
Rất nhiều người đều nhẹ nhàng thở ra, lộ ra một bộ biểu lộ thì ra là thế. Kỳ thật Cùng Kỳ có phải nói dối hay không, có chuyện này hay không, bọn hắn không cần thiết dây dưa, bởi vì bọn họ cũng chỉ là cần một cái lý do thích hợp đến an ủi lương tâm của mình mà thôi.
Ô Kim Bảo Trư nhìn kẻ này một cái, lại nhìn kẻ kia một cái, lại nhíu mày chặc hơn, lời này nhô lên đến rõ ràng tất cả đều là lỗ thủng, như thế nào đây, nguyên một đám lỗ tai điếc sao? Hay là cố ý giả bộ hồ đồ!
Cùng Kỳ nói với Thôn Hải Thú:
- Đem lời của ta chuyển cáo cho chủ tử nhà ngươi. Ta lấy ra thành ý của ta, chỉ mong các ngươi có thể thấy rõ hiện thực.
Mỹ Đỗ Toa đang muốn ngăn trở, Huyền Kiếm Sơn đột nhiên quát lạnh một tiếng:
- Có chừng có mực đi! Ngươi không muốn sống, chúng ta còn muốn sống đây này! Nếu như ngươi còn cảm thấy thực có lỗi với Tần Mệnh, chính ngươi ở lại cùng Bạch Hổ a! Cùng nó cùng một chỗ đến Yêu tộc a!
Ánh mắt Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng nghiêm nghị như đao, gắt gao dán mắt vào Huyền Kiếm Sơn, nhưng không đợi nàng mở miệng, Huyền Kiếm Sơn đã lớn tiếng hô:
- Đu ngươi có giết ta, cũng không có người nào nguyện ý cùng ngươi chịu chết. Nếu ngươi quả thật không phục, đại gia hỏa cùng một chỗ đi giơ tay biểu quyết, không đồng ý phóng đi Bạch Hổ nhấc tay.
- Đúng vậy a, Mỹ Đỗ Toa Chiến Tôn, chúng ta bình thường rất kính trọng ngươi, ngươi cũng đừng lại do dự.
- Đúng đấy, không phải ngươi muốn mang theo chúng ta rời khỏi đây nhất sao? Làm sao khi thật có cơ hội, ngược lại không vui.
Tất cả mọi người dùng ánh mắt uy hiếp Mỹ Đỗ Toa.
- Thấy không, tất cả mọi người nhìn đều hiểu, làm sao lại lão nhân gia ngài nhìn không thông?
Huyền Kiếm Sơn đạt được ủng hộ, càng hung hăng càn quấy.
- Đủ rồi!
Thôn Hải Thú hừ một tiếng, vặn vẹo thân thể cao lớn phóng tới không trung:
- Ta đến hỏi đảo chủ, nếu như nàng nguyện ý thả Bạch Hổ đi, người nào cản trở đều không được, nếu như nàng không nguyện ý, ai nói cái gì cũng vô dụng.
Bọn người Kim Thánh Quân chau mày, muốn đi ngăn cản, lại hy vọng có thể thoát khỏi thời đại loạn võ, không đi ngăn cản, ngẫm lại tình cảnh bi thảm của Tần Mệnh trước khi chết, bọn hắn thật có chút xin lỗi hắn.
- Tần Mệnh đã chết, cùng lắm thì lúc trở về thiên đình giúp đỡ Thiên Vương Điện một tay.
Có người kiên trì đi đến trước mặt Mỹ Đỗ Toa, thấp giọng khuyên can. Nhưng thật ra là mọi người đều cảm thấy chuyện Cùng Kỳ mang Bạch Hổ đi này có vấn đề, nhưng chỉ cần có thể còn sống trốn ra được, trả chút giá thì lại thế nào.