Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3144 - Chương 3144: Tà Vương Có Lệnh (1)

Chương 3144: Tà Vương có lệnh (1) Chương 3144: Tà Vương có lệnh (1)

Tuy nhiên bởi như vậy, chẳng phải là trách oan Tiêu Thiên Phong, hắn không phải muốn phản bội Tinh Linh đảo, chỉ là đã thức tỉnh áo nghĩa, lực lượng đủ, quyết đoán đủ, không phục hắn .

Tần Mệnh cùng Dương Đỉnh Phong nhìn nhau trong chốc lát:

- Còn cần thăm dò hắn sao?

Dương Đỉnh Phong do dự .

- Ta đều cảm thụ không đến, ngươi sao có thể xác định hắn đã thức tỉnh áo nghĩa? Nếu ngươi dám chơi ta, ta không để yên cho ngươi!

Tần Mệnh đi lên phía trước .

- Có tin hay không! Không tin cứ tiếp tục thăm dò hắn!

- Thử xem, thử mới yên tâm .

Dương Đỉnh Phong đuổi kịp Tần Mệnh, nhưng vẫn có chút không tin Tần Mệnh ‘Mê sảng’, Tiêu Thiên Phong làm sao có thể vô duyên vô cớ liền thức tỉnh áo nghĩa, loại chuyện tốt này làm sao rơi không đến trên đầu của hắn .

Nhưng mà bọn hắn rời khỏi không đến hai trăm dặm, Hải Linh đã gọi Dương Đỉnh Phong về, ngăn chặn đến một người .



- Ta là người của Tiêu gia Vũ Lăng đảo, các ngươi vô cớ ngăn cản ta, tốt nhất hiểu rõ ràng hậu quả.

Một nam tử gầy còm lạnh lùng lại ngạo khí đối mặt với Dương Đỉnh Phong, cứ việc có thể cảm nhận được khí thế tràn ngập như đại dương trên người đối phương, nhưng vẫn là kiêu ngạo ngẩn đầu. Tại nghìn dặm hải vực này, Vũ Lăng Đảo cùng Tiêu gia hoàn toàn xứng đáng là chủ nhân, còn không có ai dám ở chỗ này tùy ý giết hại người của Tiêu gia. Huống chi hắn có lấy cảnh giới Thánh Võ Cảnh bát trọng thiên, ai cũng có thể nghĩ ra được địa vị của hắn sẽ không thấp. Giết hắn dễ dàng, đắc tội Tiêu gia phía sau hắn thì phải cân nhắc hậu quả.

Dương Đỉnh Phong nâng lên tử kim chiến kích nặng nề, chậm rãi điểm vào trên trán nam tử. Chiến kích lạnh giá, mũi nhọn sắc bén, càng bắt đầu khởi động lấy uy năng khủng bố, đụng một cái trên đầu, trong lúc vô hình sinh ra lực uy hiếp cực lớn, bên tai đều dường như quanh quẩn huyễn âm gào khóc thảm thiết.

Nam tử biểu lộ cứng đờ, toàn thân chợt lạnh lên, vài giọt mồ hôi lạnh thấm ra cái trán.

- Nói, ai an bài ngươi đi ra.

Dương Đỉnh Phong không hi vọng nhất nhìn thấy đúng là một màn này, nhưng đúng là vẫn còn đã phát sinh. Hắn chân trước rời khỏi, Tiêu Thiên Phong chân sau liền an bài người lao tới, là muốn làm gì? Hắn tình nguyện nhìn thấy Tiêu Thiên Phong hai ngày sau dẫn người đi qua điều tra, cũng không nguyện ý nhìn thấy Tiêu Thiên Phong vụng trộm phái người ra ngoài. Một là không tin tưởng hắn, một tức thì có thể là mật báo, thông báo cho ai? Đương nhiên là Vô Hồi Cảnh Thiên, cái này không khác gì phản bội Tinh Linh đảo!

- Tiêu gia làm việc còn chưa tới phiên ngươi tới chỉ điểm, ta nhắc nhở ngươi một câu, lập tức thả ta, ta có thể xem như cái gì cũng đều không phát sinh, nếu không...

nam tử đột nhiên đưa tay nắm chặt một cái lệnh bài, năng lượng cường thịnh tùy thời khả năng rót vào lệnh bài, dẫn bạo ấn ký trong này.

- Là ai phái ngươi đi ra, muốn đi đâu? Là chính miệng ngươi nói ra, hay là ta bức ngươi nói ra.

Đáy mắt sâu xa của Dương Đỉnh Phong như là có vết nứt đang lan tràn, lạnh lùng nghiêm nghị tập trung nam tử.

- Thật to gan, lại dám uy hiếp ta. Cái lệnh bài này có thể đọng lại cảnh tượng ta trước khi chết, truyền lại cho...

Nam tử vừa muốn chấn vỡ ngọc bài trong tay, hai cái khe hở nơi đáy mắt Dương Đỉnh Phong đột nhiên nổ bung, răng rắc chấn vang, như là hai tia sấm sét đi nhanh, xé rách không gian, bạo kích tay cánh tay nam tử, bành bành hai tiếng, cả cánh tay tận gốc cắt thành ba đoạn, máu tươi bay lả tả, tay phải gắt gao nắm chặt ngọc bài đều bay đi ra ngoài.

- A!!

Nam tử kêu gào thảm thiết, chỗ tay đứt cuồng phun máu tươi.

Dương Đỉnh Phong chấn động mạnh chiến kích trong tay một cái, một cỗ cuồng liệt lực lượng linh hồn phun mạnh ra đến, giống như bò cạp độc xuất kích, tiến đụng vào trong thân thể nam tử.

- A!!

Nam tử đột nhiên ngẩn cao đầu, hai mắt trừng trừng, toàn thân cứng ngắc run rẩy, như là thừa nhận lấy thống khổ lớn lao, toàn thân nhanh chóng bò đầy hoa văn, hoa văn xé rách da của hắn thịt, máu tươi ồ ồ xuất hiện. Không chỉ là da thịt, từ hài cốt đến nội tạng đều đang vỡ vụn, càng kể cả linh hồn của hắn.

Tần Mệnh có chút tụ lông mày, không nghĩ tới Dương Đỉnh Phong còn có thủ đoạn ác độc như vậy.

Vài phút ngắn ngủi, nam tử dẫn ra toàn bộ trong tiếng kêu gào thảm thiết thê lương, sau khi nói xong một chữ cuối cùng, đã bị Dương Đỉnh Phong một kích chấn vỡ, biến thành huyết nhục bay lả tả xuống đáy biển.

Hắn là phụng mệnh gia chủ đi liên lạc Vô Hồi Cảnh Thiên, trong tay Tiêu gia có Tần Mệnh càng có Dương Đỉnh Phong!

- Tốt thay cho một tên Tiêu Thiên Phong! Tinh Linh đảo nghìn năm không dưỡng súc sinh, ngươi xem như là một!

Dương Đỉnh Phong gắt gao nắm chặt chiến kích, đáy mắt bắt đầu khởi động lấy sát ý thấu xương. Quả nhiên là muốn đi báo cáo Vô Hồi Cảnh Thiên, không chỉ muốn giao Tần Mệnh ra, ngay cả hắn đều muốn giao đi, đây là rõ đầu rõ đuôi phản bội Tinh Linh đảo!

Tần Mệnh cùng Bạch Hổ bên người trao đổi ánh mắt:

- Giao cho ta xử lý.

- Không cần ngươi, ta tự thân động thủ.

Dương Đỉnh Phong cắn cót két vang hàm răng, hắn thống hận nhất phản bội, buồn nôn nhất ăn cây táo, rào cây sung!

- Hắn người mang áo nghĩa, cùng trời đất cộng minh, dù cho ngươi cao hơn hắn nhất trọng thiên, cũng chưa chắc có thể khống chế được nổi. Giao cho ta, ta có thể cắt đứt Thiên Đạo chiếu rọi cùng hắn, nhất định để cho hắn có đi không có về!
Bình Luận (0)
Comment