Chương 3153: Thí Thiên Chiến Thần (2)
Chương 3153: Thí Thiên Chiến Thần (2)
- Ngươi là đang hỏi ta?
Dương Đỉnh Phong nhìn ánh mắt Tần Mệnh trở nên lăng lệ ác liệt, chơi ta sao? Hay là cố ý giấu diếm!
- Truyền thừa của ta đến từ chính toàn bộ bọn hắn, mà không phải một người.
Tần Mệnh đứng dậy, mắt nhìn Vương Hồn thứ mười tám cao ngất:
- Hắn lúc nào vẫn lạc hay sao?
- Ngươi thật không biết?
- Ta và ngươi biết nhau mấy tháng, có lúc nào vui đùa không?
- Hắn không có vẫn lạc, mà là biến mất, thời gian cụ thể là sáu trăm năm mươi ba năm trước.
- Ngươi nhớ đến rõ ràng như vậy?
Dương Đỉnh Phong ngẩn đầu ngóng nhìn lấy Vương Hồn đại Vương thứ mười tám, mặc dù là hồn lực biến thành, kim quang ngập trời vẫn giống như là mặt trời hừng hực, mang cho hắn uy áp mãnh liệt, nhớ tới truyền thuyết của hắn, càng làm cho sóng lòng Dương Đỉnh Phong bành trướng:
- Hắn là một truyền kỳ, truyền kỳ chân chân chính chính! Hắn như sao chổi quật khởi, trong mười năm quét ngang lục địa cùng đại dương, nghênh chiến cường giả khắp nơi, săn giết hai mươi sáu người thừa kế áo nghĩa, chém giết hơn ba trăm thiên kiêu nhân hùng, được tôn vị Thí Thiên Chiến Thần!
Sự điên cuồng săn giết của hắn một lần khiến cho khắp nơi phẫn nộ sợ hãi, nhân yêu ma tam tộc liên hợp phát động truy nã truy kích tiêu diệt, đã dẫn phát dài đến mười năm hỗn loạn bạo động.
Về lai lịch của hắn, thế gian có các loại suy đoán, nhưng chân chính biết đến chỉ sợ chỉ có loại cấp bậc như vô thượng Hoàng tộc.
Trong mười năm ngắn ngủi kia, là một năm Nhân tộc Yêu tộc Ma tộc tam tộc chưa thống nhất từng có, đỉnh cấp bá chủ thế lực khắp nơi gần như buông xuống ân oán, tất cả nhân vật cấp lão tổ toàn bộ xuất động, khắp thiên hạ lùng bắt truy kích tiêu diệt hắn.
Sáu trăm năm mươi ba năm trước, cũng chính là năm thứ mười hắn quật khởi, hắn sức một mình giết đến Tiên Linh Đế Quốc, chém giết đại thiên tử Tiên Linh, cướp đoạt Luân Hồi áo nghĩa, sau đó vượt biển đi nhanh tám nghìn dặm, vung ra Tiên Linh Đế Quốc truy tung, giết tiến vào vô thượng Hoàng tộc ‘Bàn Cổ Khai Thiên Môn’, phẫn nộ xông vào Bàn Cổ sát trận, cưỡng đoạt Thiên Thanh áo nghĩa.
Thiên hạ khiếp sợ, quần hùng liên danh, tuyên cáo muốn thiên hạ trong vòng nửa năm tất sát Thí Thiên Chiến Thần. Lại sau đó... Hắn mất tích, không còn xuất hiện qua.
- Mất tích?
Thời điểm Tần Mệnh cùng Vương Hồn giao hòa mơ hồ đã từng gặp các loại tình cảnh, có thể nghe được Dương Đỉnh Phong có chất chứa kính sợ khi tự thuật, còn là cảm nhận được một cỗ máu nóng cuồn cuộn. Mỗi một thời đại Vương đều là một truyền kỳ, mỗi một thời đại quật khởi, đều là một đoạn sử thi bất hủ. So sánh với trước sau mười tám đời Vương, hắn nhìn dường như đủ điên cuồng, kỳ thật còn kém một chút. Tuy nhiên, hắn hiện tại đã là Thiên Võ Cảnh ngũ trọng thiên, sử thi cũng đã ghi chép về hắn, quật khởi thuộc về hắn, cũng nên bắt đầu, hắn phải đợi chỉ là một thời cơ đủ thích hợp.
- Cổ Hải có một chỗ thần bí, tên là Nhất Tuyến Thiên, nghe nói trước khi Thí Thiên Chiến Thần biến mất đã xuất hiện qua ở trong kia, Nhân tộc, Ma tộc, Yêu tộc, cường giả tam tộc Tiên Vũ Cảnh đều từng xuất hiện ở đó. Ngoại giới suy đoán chỗ đó khẳng định bộc phát qua một hồi đại chiến, hắn là bị giết, nhưng tình huống cụ thể cũng không có ai biết.
Sáu trăm năm, thế sự đổi trời, tất cả đại luân hồi, năm đó chân chính tham dự những chuyện này người cơ bản đều chết hết, hắn lại không có xuất hiện, hẳn là thật sự chết ở Nhất Tuyến Thiên chiến trường.
Sáu trăm năm, các loại áo nghĩa lúc trước bị Thí Thiên Chiến Thần săn giết cũng liên tiếp lại hiện ra, bị thiên kiêu các tộc lĩnh ngộ.
Về chuyện phát sinh trong mười năm ngắn ngủi kia, bá chủ khắp nơi từ sáu trăm năm mươi năm trước đã bắt đầu liên hợp phong bế, không cho phép thế gian lại có nghị luận, càng không cho phép lưu lại là bất luận ghi chep gì về hắn, cho nên... Sáu trăm năm mươi ba năm, nói dài không dài, nói ngắn tuyệt đối không ngắn, kẻ biết rõ hắn không nhiều lắm..
Dương Đỉnh Phong không che giấu cái phần sùng bái cùng kính sợ trong ánh mắt bản thân kia, thậm chí từ sâu trong nội tâm khát vọng có thể trở thành người như vậy, dù là ngắn ngủi mười năm huy hoàng, cũng muốn để cho thiên hạ kính sợ, tám phương khiêu chiến, không cầu lưu danh sử sách, nhưng cầu cả đời là cuồng. Hắn là từ chỗ trưởng lão Tinh Linh đảo đó hiểu, chỉ có một ít giới thiệu ngắn gọn, cũng đã đủ để hắn kính sợ hồi ức, sinh ra mà làm người, tự nhiên cuồng! Cuồng chiến thiên hạ, cuồng chiến Thiên Đạo, không lưu sử sách, lưu lòng người!
Dương Đỉnh Phong may mắn gặp qua bức họa của hắn, từ sau đó vẫn luôn một mực nhớ kỹ. Dù sao bộ dáng Thí Thiên Chiến Thần cũng quá đặc biệt, một nửa thân người một nửa hài cốt, nghe nói bên trái chiến khu vô địch bên phải là chiến khu bất tử, không chỉ bộ dáng khủng bố, thực lực càng là khủng bố, có thể nói là bất tử bất diệt.
Dương Đỉnh Phong vốn tưởng rằng Thí Thiên Chiến Thần vĩnh viễn biến mất, không có khả năng lại xuất hiện, không nghĩ tới hắn vậy mà lần nữa nhìn thấy linh hồn của người đó, nhìn thấy tư thế oai hùng của người đó, càng không thể tưởng tượng chính là còn có mười bảy vị khác cùng hắn đặt song song, hơn nữa vậy mà còn có quan hệ cùng Tần Mệnh. Chẳng lẽ sau lưng Thí Thiên Chiến Thần có càng nhiều bí mật, chẳng lẽ Tần Mệnh là người thừa kế Thí Thiên Chiến Thần?
- Tinh Linh nữ hoàng đến cùng có giao dịch gì cùng ngươi?