Chương 3166: Quá vui mừng
Chương 3166: Quá vui mừng
Bọn thị nữ chiêu đãi đều kích động, gấp hai mươi lần a, quả thực không khác gì món có giá trị trân quý nhất phân hội bọn họ.
Quản sự phân hội hít hơi thật sâu, nếu quả thật có thể bán với cái giá này, Lâm Lang các chỗ đó nhất định sẽ thưởng lớn!
- Gấp hai mươi lần? Ngươi lấy ra được sao?
Tần Mệnh hừ một tiếng.
- Ngươi đều có thể bán mình, Long Nghiêu ta sẽ ra không được? Ngươi dám theo sao?
Biểu lộ Tần Mệnh rõ ràng ‘Giãy dụa’ trong chốc lát, há to miệng, giống như muốn theo, lại do dự.
Trong đại điện đã tụ vài trăm người, ánh mắt hừng hực nhìn Tần Mệnh, theo sao? Theo a! Vừa rồi không phải rất bá đạo sao? Ngược lại là theo a, đừng kinh sợ!
Long Nghiêu đột nhiên hét lớn:
- Theo không!!
- Theo a! Ngươi ngược lại là theo không!
Ta người sau lưng Long Nghiêu kích thích Tần Mệnh. Tiểu tử, còn dám đấu với chúng ta!
Tần Mệnh rủ xuống tầm mắt, biểu lộ hung ác, quay đầu hỏi cái kia quản sự:
- Ta giá trị bao nhiêu?
- À? Ha ha, không nên vọng động...
- Ta giá trị bao nhiêu!
Tần Mệnh hét lớn.
- Ngươi xác định?
- Chúng ta đều ở đây, còn có cái gì không xác định, ra cái giá, ta Thiên Võ Cảnh tam trọng thiên có thể đặt tại đây!
- Nếu ngươi đã kiên trì như vậy, ta thưởng thức ngươi. Tuy nhiên phải nói trước, nếu ngươi quả thật muốn bán mình, thì phải đồng ý làm khế ước.
- Ra giá!
Tần Mệnh hô to.
- Gấp hai mươi lần... Nên còn nhiều chút.
Tần Mệnh vừa quay đầu, nhìn hằm hằm Long Nghiêu:
- Hai mươi lăm lần! Ngươi còn dám sao?
- Ha ha, ba mươi! Nhìn xem ngươi còn theo thế nào!
- Ba mươi? Ngươi xác định ba mươi?
- Ba mươi! Có theo hay không!!
- Lặp lại lần nữa, là ba mươi?
- Là ba mươi!
- Có phải ba mươi lần hay không!
- Đúng!!
- Ngưu bức, cho ngươi!
Tần Mệnh dựng thẳng cái ngón cái, quay đầu rời đi.
Biểu lộ cuồng nhiệt trên mặt Long Nghiêu lập tức cứng lại, bầu không khí đã bị hai người bọn họ hô đến kích thích náo nhiệt bỗng nhiên lạnh băng, như là một chậu nước lạnh xôn xao tưới vào trên người mỗi người, nguội lạnh, cũng mê muội. Cho đến khi Tần Mệnh đẩy ra đám người, bước lớn đi ra khỏi phòng, rất nhiều người cũng còn không có phản ứng kịp.
- Này...
Long Nghiêu giơ tay lên, há to miệng, nhưng lại không biết hô cái gì.
Đi?? Hắn làm sao đột nhiên đi! Cái khí thế vừa rồi đâu? Cái máu điên vừa rồi đâu? Đùa giỡn a!!
Đừng nói bọn hắn ngây ngẩn cả người, ngay cả quản sự phân hội sành sỏi đều không có phục hồi tinh thần lại, cho đến khi người nọ trọn vẹn biến mất, hắn mới nuốt nước bọt, thật to gan a, cái này có chỗ nào là tới mua viên đá, quả thực là như khỉ diễn xiếc, đường đường là công tử Yêu Hỏa Tông, lại bị nhục nhã trước mặt mọi người như vậy?
- Đồ hỗn trướng! Lại dám đùa cợt ta!
Long Nghiêu giận tím mặt, mặt đều xanh.
Ba người phía sau hắn cũng tức giận đến không nhẹ, thiên hạ vậy mà còn có kẻ vô liêm sỉ như thế!
- Ha ha...
Bầu không khí xôn xao tiếng phát nổ, mọi người cười vang, tuy nhiên lại đột nhiên dừng, toàn bộ che miệng, nghẹn lấy cười, thân thể từng kẻ từng co rúm lấy. Đặc sắc a, so với đánh nhau đều đặc sắc, vừa rồi là vị thần nhân nào, vậy mà lại dám đùa nghịch công tử ca Yêu Hỏa Tông! Quá đột nhiên, quá kích thích, ha ha!
- Thất thần làm gì, đuổi theo cho ta!
Long Nghiêu tức giận không kềm chế được, lớn tiếng thét lên ra lệnh.
- Đồ hỗn trướng, nhìn xem ngươi chết như thế nào!
Ba người bừng bừng lên, vung ra binh khí với lưỡi dao sắc bén muốn đuổi theo.
- Đợi một chút!!
Quản sự phân hội mỉm cười ngăn cản Long Nghiêu, có chút gật đầu, dùng bày ra lễ phép:
- Ba mươi lần, tổng cộng là chín ngàn tinh tệ! Long Nghiêu công tử ngài là liền trả ngay bây giờ, hay là trở về gom góp lại đến lấy?
- Ngươi... Ta...
Long Nghiêu suýt chút nữa đã cắn lưỡi, chín ngàn tinh tệ? Nhiều như vậy sao?
- Không nóng nảy, nếu như hiện tại ngài không có, ta có thể an bài người đến chỗ Long Kiều cô nương đó đi mời.
Quản sự phân hội kia mỉm cười, cả người lẫn vật vô hại. Hắn mặc dù rất khách khí đối với Long Nghiêu, cũng không muốn trêu chọc, nhưng tiền lại là chuyện khác, Lâm Lang các có thể mời Yêu Hỏa Tông, nhưng tuyệt đối không sợ hắn.
- Vừa rồi rõ ràng cho thấy hỗn đản kia đang chơi chúng ta, lão già ngươi nhìn không ra?
Nữ tử xinh đẹp tức giận.
- Vị cô nương này, nói chuyện phải chú ý chút, nhìn ngươi tuổi trẻ, ta không so đo với ngươi. Chúng ta làm việc buôn bán, kêu ra giá, phải trả tiền, Lâm Lang các chúng ta cũng không ký sổ. Ngài cũng không cần hô như vậy với ta, ta chỉ là người một cái làm việc, nếu không... Ngài đi Lâm Lang các hỏi một chút, nói không chừng chỗ đó có thể giảm giá cho ngài. Còn việc giảm chín phần, hay là giảm tám phần, cái kia phải nhìn mặt mũi ngài.
Quản sự lão nhân cố ý chuyển ra Lâm Lang các, chấn áp Long Nghiêu.
Chín ngàn tinh tệ a, lại chỉ là bán đi hai tảng đá, hắn hôm nay xem như kiếm lời quá trớn! Dù cho chọc tới Long Nghiêu, Lâm Lang các chỗ đó chắc chắn sẽ không trách tội bản thân, ngược lại sẽ có ban thưởng.