Chương 3255: Nguyệt Tình! Táng Hoa! (2)
Chương 3255: Nguyệt Tình! Táng Hoa! (2)
Nói, cũng không biết từ đâu nói lên, lại nên nói cái gì.
Hai người trong trầm mặc nhìn nhau, đều có được bình tĩnh ngoài ý định, lại tựa hồ có lấy vài phần không bình tĩnh.
Có lẽ, trầm mặc chính là cái phần tôn trọng đối với lẫn nhau.
Có lẽ, trong trầm mặc nhìn nhau chính là một phần trao đổi.
Một hồi lâu sau, Nguyệt Tình có chút gật đầu, rời khỏi Nguyên Linh sương mù, Táng Hoa nhìn qua thật lâu, hơi khẽ rũ xuống tầm mắt.
Cánh đồng tuyết lạnh giá, tuyết trắng tung bay đầy trời, duy mỹ tinh khiết như vậy, dường như ai cũng đều không có xuất hiện qua.
- Tìm được Táng Hoa kia?
Yêu Nhi đã đợi trên vách núi tại biên giới Tinh Linh đảo, một thân áo đỏ, ba búi tóc đen, đón lấy gió biển nhè nhẹ tung bay, khuôn mặt đẹp đẽ yêu mị tinh xảo, xinh đẹp để cho người ta hít thở không thông. Dáng người linh lung nhấp nhô, tản ra mị lực kinh tâm động phách.
- Còn chưa thấy qua một lần đây này, đi qua xem.
Nguyệt Tình xinh đẹp thánh khiết trong trẻo nhưng lạnh lùng, cái phần kiên nghị trong bình tĩnh, ngạo cốt trong thanh nhã kia, va chạm ra khí chất phi phàm. Nàng cũng là nữ tử duy nhất để cho Yêu Nhi cam nguyện kêu một tiếng tỷ tỷ, nhiều năm qua, vẫn luôn không thay đổi.
- Đều nói cái gì?
Yêu Nhi giãn mặt ra, nhè nhẹ cười cười, trăm hoa thất sắc. Xinh đẹp cùng mị hoặc giao hòa hoàn mỹ, khiến nàng từ trong ra ngoài tản ra hương thơm mị lực, làm cho tim người ta đập thình thịch.
- Nàng là một nữ tử kiêu ngạo, cũng là một nữ tử có tôn nghiêm. Yên tâm đi, nàng sẽ không tiến vào cuộc sống của chúng ta.
- Kỳ thật ta ngược lại rất tin tưởng nữ tử kia, chính là không thể nào tin được Tần Mệnh. Ta trở về sẽ tra hỏi Đại Mãnh.
Nguyệt Tình cười khẽ:
- Dù cho lúc trước từng có cái gì, cũng là có thể coi tình là nguyên cớ đi, chỉ cần sau này không lại có cái gì, cũng đừng lại truy cứu.
- Lúc ấy nói tối đa chấp nhận năm người, cũng đừng thật làm ra năm người.
Yêu Nhi hờn dỗi, bây giờ nàng rất ít lại có vẻ mặt dí dỏm, tuy nhiên mỗi lần bày ra, cái phần tinh khiết thơm tho như rượu ngon kia ngay cả Nguyệt Tình đều có chút không chịu đựng nổi.
- Ai bảo ngươi không to nhìn cho tốt, có ngươi ở đây, trong mắt của hắn liền toàn bộ đều là nam tử, không có nữ tử.
- Cái này cần hắn tự giác, nếu tâm hắn không thành thật, ta chớp mắt hay không hắn đều có thể đi ra ngoài tai họa mấy người.
Yêu Nhi nói cười, kéo Nguyệt Tình đi đến Tinh Linh đảo:
- Ngươi đều cùng Táng Hoa kia trò chuyện cái gì?
- Không cần thiết trò chuyện, lộ mặt, nàng sẽ hiểu.
Tần Mệnh đắm chìm trong bế quan chiều sâu, lần lượt thuần thục lột xác hóa rồng, cũng nhiều lần nghiên cứu Lôi Nguyên châu, rốt cục tại sau một tháng đó đã đem toàn bộ lôi triều bên trong khí hải biến thành Hắc Lôi, không lại có một tia Huyết Lôi, thuận lợi hoàn thành lột xác cuối cùng cho Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật. Tuy nhiên cái này dường như cũng không phải điểm cuối cùng, nó còn có cấp độ rất cao, nhưng đã không còn đơn thuần là thôn phệ sấm sét đến chuyển hóa.
- Thành công không?
Tần Mệnh rời khỏi u cốc, tìm đến Bạch Tiểu Thuần đang trong bế quan, cũng nhìn thấy Dương Nặc ngồi xếp bằng bên cạnh.
Bạch Tiểu Thuần ở trần, bày ra dáng người cường tráng trắng nõn, nhưng ba Âm Dương Tú còn sót lại khi trước đã bị hắn sống sờ sờ tróc bong, không phải là vì bọn người Ôn Thiên Thành theo không kịp cước bộ của hắn, cũng không phải bởi vì tuổi thọ bị hao tổn, mà là vì để khống chế mục tiêu Thiên Võ Cảnh ngũ trọng thiên Dương Nặc này, hắn không thể không chịu đựng đau nhức xé rách linh hồn, đều dọn dẹp tất cả tạp niệm, tập trung toàn bộ tinh lực đến khống chế một cái.
- Còn không ổn định.
Bạch Tiểu Thuần đem mặt Dương Nặc thêu tại chỗ mi tâm hắn, co lại thành cỡ như ngón cái, nơi này tinh thần lực mạnh nhất, hồn lực tập trung nhất. Vì để khống chế Dương Nặc, hắn xem như đã tiêu hao hết tâm huyết, nghĩ hết biện pháp. Tuy nhiên Dương Nặc là cường giả Thiên Võ Cảnh ngũ trọng thiên, càng đã từng là trưởng thành đến Thiên Võ cao giai, toàn bộ cái trả giá này đều đáng giá, hắn còn từ chỗ Nguyệt Tình muốn chút Ngọc Cốt Huyết Viêm Trúc còn sót lại, giúp đỡ Dương Nặc giảm bớt mười năm thọ nguyên.
- Không ổn định tới trình độ nào?
- Chỉ cần không bị đến mãnh liệt công kích linh hồn, chỉ cần ta không bị thương, nàng không bị thương, đều ở vào trạng thái yên ổn, ta có nắm chắc khống chế được bề nổi.
Bạch Tiểu Thuần không mặc y phục, may mắn Hải Đường luyện cho hắn một viên Linh Đan loại linh hồn, nếu không hắn đều không có có thể nắm chắc ổn định Dương Nặc.
- Nếu có cái gì ngoài ý muốn thì sao?
- Nàng tránh thoát khống chế, trọn vẹn thoát thân. Ta nhận đến cắn trả, không chết chính là phế.
Bạch Tiểu Thuần hời hợt nói, cũng mang theo nụ cười nhàn nhạt, nhưng hung hiểm trong đó chỉ có hắn rõ ràng.
- Nếu không lại cho ngươi đoạn thời gian ổn định?
Tần Mệnh hơi nhíu mày lại, hắn rất quen thuộc nụ cười nhìn dường như bình thản của Bạch Tiểu Thuần, cũng hiểu nguy hiểm ngay cả bản thân Bạch Tiểu Thuần đều nói, vậy khẳng định là thật sự hung hiểm.
- Cho ta nửa tháng cũng giống như vậy, trừ phi ta cảnh giới lại đề thăng tam trọng thiên, mới có thể ổn được. Cái kia cần phải có bao nhiêu năm?
- Trạng thái của nàng hiện tại có thể mang nàng đến Tiên Linh Đế Quốc sao?