Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3265 - Chương 3265: Đe Dọa (2)

Chương 3265: Đe dọa (2) Chương 3265: Đe dọa (2)

Khấu Thanh Dương mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt, đợi một tháng, không sai biệt lắm chính là lúc này.

- Không dối gạt Lâm huynh, ta là tới cứu ngươi!

- A?

Nét vui vẻ trên mặt Lâm Thừa Ân không giảm, trong lòng càng là xì mũi coi thường.

Cứu ta? Có Cổ Thiên Thần che đậy hắn, hắn lại không có phạm chuyện gì, đế quốc ai dám tổn thương hắn. Chẳng lẽ lại còn có ai dám đến Lâm gia ám sát ta?

Hắn vừa nghĩ đến cái này, Khấu Thanh Dương liền thả chén rượu trong tay xuống, thanh âm thấp xuống:

- Có người muốn giết ngươi! Không phải người của đế quốc!

Biểu lộ trên mặt Lâm Thừa Ân dần dần nhạt qua, có chút ngưng mi, xua tán men say, nhìn thẳng con mắt sâu xa của Khấu Thanh Dương.

Khấu Thanh Dương khẽ dựa trên ghế mây:

- Không tin? Hay là cảm giác hoang đường? Có ai dám tại Hoàng Thiên Chi Thành giết thế gia chi tử, có ai dám đến không kính đối với Lâm gia?

- Khấu huynh, đây cũng không phải là việc nhỏ, các ngươi đến một tháng mới nói?

Lâm Thừa Ân cũng buông xuống chén rượu, biểu lộ trở nên nghiêm túc.

Việc này quả thật có chút hoang đường, hắn không chỉ là Lâm gia chi tử, càng có thể là gia chủ tương lai, mấu chốt là hảo huynh đệ cùng Cổ Thiên Thần. Người bình thường ai sẽ mạo hiểm đi sâu vào Hoàng Thiên Thành tới giết hắn, người không bình thường... Càng không cần thiết tới giết người như hắn.

Để cho hắn khó có thể chấp nhận chính là, Khấu Thanh Dương mỗi ngày cùng hắn xưng huynh gọi đệ, nâng ly cạn chén, trên mặt luôn mỉm cười nhìn hắn, lại là bởi vì có người muốn giết hắn?

- Ta không xác định người nọ sẽ tới hay không, càng không xác định có phải là ngươi hay không.

- Vậy ngươi...

- Không nên kích động, sẽ không tốt nhất. Ngộ nhỡ thật để cho ta đoán đúng, ngươi khả năng liền thật sự mất mạng.

Khấu Thanh Dương hàm súc nói.

Đối với Lâm gia có Tiên Vương Chiến Trụ hay không, bên ngoài ai cũng không thể xác định, càng không xác định có phải tại trên người Lâm Thừa Ân hay không. Tuy nhiên đi qua trong khoảng thời gian này tiếp xúc, hắn cơ bản có thể kết luận, Lâm gia thật có Tiên Vương Chiến Trụ!

Lâm Thừa Ân vội vàng ngồi thẳng người, rót đầy chén rượu cho Khấu Thanh Dương:

- Khấu huynh, là ai muốn hại ta? Ta đã hai năm không có rời khỏi qua đế quốc, giống như không trêu chọc đến người nào.

Thà rằng tin là có, không thể tin là không, loại nhân vật như Khấu Thanh Dương này sẽ không rảnh rỗi không có chuyện gì tới nơi này cùng hắn chơi một tháng. Nhưng hắn cũng không có bị sợ, trong lòng càng là có hoài nghi, có phải là Khấu Thanh Dương muốn lợi dụng hắn, cố ý đan một lời nói dối nhìn dường như hoang đường lại để cho hắn khó có thể bình tĩnh như vậy hay không.

Thân trong gia tộc phức tạp, Lâm Thừa Ân đã sớm luyện đủ lòng dạ, tuyệt đối không đơn giản như mặt ngoài.

- Ngươi chỉ cần lưu ý gia tộc gần nhất có người xa lạ hay không, cũng nghìn vạn lần không được rời khỏi Hoàng Thiên Thành, những thứ khác giao cho ta đến xử lý là được.

Khấu Thanh Dương đến bây giờ mới nói ra, cũng là không có biện pháp, muốn kích thích Lâm Thừa Ân một cái, để cho hắn càng thêm nhích lại gần mình, thuận tiện bản thân có thể phát hiện dị dấu hiệu thường trước tiên. Nhưng tuyệt đối không thể để cho Lâm Thừa Ân biết là Tần Mệnh, nếu không Lâm Thừa Ân sẽ chạy đi tìm Cổ Thiên Thần trước tiên, phối hợp Cổ Thiên Thần vây bắt Tần Mệnh.

Ban đầu ở đáy biển, Cổ Thiên Thần liền liền có khát vọng mãnh liệt đối với hòn đảo kia, về sau hội nghị quyết sách quan trọng của Hoàng Thiên Thành hắn cũng không tham gia, ở bên ngoài tìm gần hai tháng, cuối cùng không cam lòng trở lại đế quốc, nếu để cho Cổ Thiên Thần biết, nhất định sẽ tìm kiếm nghĩ cách vây bắt Tần Mệnh, thậm chí không quản hi sinh Lâm Thừa Ân.

Đến lúc đó liền không có cái gì cho Khấu Thanh Dương hắn.

- Là có người hoài nghi Tiên Vương Chiến Trụ trên người của ta?

Lâm Thừa Ân thăm dò, hắn có thể nghĩ đến chỉ có cái này.

- Ngươi có sao? Nếu như muốn tra, còn chờ tới bây giờ à. Nếu như muốn cướp, còn chọn tại lúc này?

Khấu Thanh Dương cười lắc đầu, trong lòng lại một hồi bình tĩnh, Lâm gia quả nhiên có Tiên Vương Chiến Trụ, cái phản ứng vi diệu vừa rồi kia, chạy không khỏi ánh mắt của hắn.

- Tại sao ngươi phải nói cho ta biết? Chuyện này lại có quan hệ gì cùng Khấu huynh?

Trong lòng Lâm Thừa Ân vẫn là một hồi nghẹn phẫn, một tháng a, phế đi một tháng tình cảm, thì ra là có người muốn giết hắn, việc này nghĩ như nào cũng cảm thấy bực mình.

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Khấu Thanh Dương không cần phải nhiều lời nữa, chỉ cần khiến cho Lâm Thừa Ân hứng thú, là có thể một mực ôm lấy hắn. Tuy nhiên, như vậy cũng sẽ có một cái tai hại, sẽ kích thích Lâm Thừa Ân mật báo với Cổ Thiên Thần. Nhưng Cổ Thiên Thần hiện tại trải qua chắc hẳn đều là an bài người đi ra bên ngoài tìm kiếm tin tức của Tần Mệnh, chắc có lẽ không quá độ quan tâm Lâm Thừa Ân ‘Nhàn sự’.

Sau khi Lâm Thừa Ân cùng Khấu Thanh Dương phân biệt, chưa có về nhà tộc, mà là đi thẳng đến chỗ Cổ Thiên Thần. Hắn vẫn là chưa tin có người sẽ ở Hoàng Thiên Thành giết hắn, ở sâu trong nội tâm càng có khuynh hướng Khấu Thanh Dương muốn lợi dụng hắn làm chuyện gì, hắn cần thỉnh giáo Cổ Thiên Thần một cái.

- Đó chính là Lâm Thừa Ân!

Dương Đỉnh Phong đang muốn tìn Lâm Thừa Ân, vậy mà tại trên đường đã nhìn thấy.
Bình Luận (0)
Comment