Chương 3285: Tần Mệnh đến (4)
Chương 3285: Tần Mệnh đến (4)
- Lâm huynh không nên gấp gáp, toàn bộ Hoàng Thiên Thành đều đang tìm, tin tưởng rất nhanh sẽ có phát hiện.
Khấu Thanh Dương đặt chén rượu xuống, cười nhạt một tiếng:
- Rượu ngon! Cũng chỉ có Lâm huynh ở đây, mới có thể để cho chủ quán không tiếc lấy ra rượu ngon bực này.
- Khấu huynh thích, lúc đi ta để cho ông chủ đưa ngươi hai hũ, đường đường là truyền nhân Bạch Hoàng, uống rượu của hắn là vinh hạnh của hắn.
Lâm Thừa Ân một lần nữa rót đầy cho hắn, lắc đầu nói:
- Mặc dù toàn thành đều đang tìm, đều mù tịt, ngay cả muốn tìm chính là ai cũng không xác định, có thể có bao nhiêu tiến triển, ta thấy cứ theo đà này, lại có mười ngày nửa tháng đều chưa hẳn có manh mối.
- Hoàng Thiên Thành đã phong tỏa, hắn đã là cá trong chậu, sớm muộn gì cũng đều sa lưới. Lâm huynh không cần ưu sầu, nói không chừng đến lúc đó không chỉ có thể tìm về chính các ngươi, còn có thể giữ lại các bộ phận khác.
Lâm Thừa Ân nhè nhẹ chạm cốc cùng Khấu Thanh Dương, nhìn thẳng ánh mắt của hắn:
- Ta còn nhớ rõ Khấu huynh mấy ngày hôm trước nói qua cùng ta, có người muốn giết ta?
- Ta có nói qua lời kia sao?
Khấu Thanh Dương giả ngu.
- Khấu huynh quý nhân hay quên chuyện, ngươi ngày đó nhắc nhở qua ta, để cho ta chú ý nhiều người xa lạ trong nhà, còn nói có người muốn giết ta.
- Vậy sao? Lúc ấy khả năng uống nhiều quá.
Khấu Thanh Dương không có khả năng để lộ tin tức của Tần Mệnh, nếu không lại tiện nghi Cổ Thiên Thần sau lưng Lâm Thừa Ân.
- Khấu huynh!
Lâm Thừa Ân ngồi vào bên cạnh hắn, hạ giọng nói:
- Chỉ cần Khấu huynh chịu giúp chúng ta bận này, Lâm Thừa Ân ta tuyệt đối sẽ ghi nhớ trong lòng, tương lai Khấu huynh có cần cái gì, chỉ cần chiêu hô một tiếng, ta nhất định hết sức đi làm.
- Lâm huynh hiểu lầm, ta chỉ là hoài nghi, còn không xác định.
Khấu Thanh Dương trong lòng cười lạnh, ta có cần còn đến phiên ngươi? Ngươi còn thật cho rằng bản thân là nhân vật nào.
- Hiện tại đây này, cần phải xác định đi. Khấu huynh, hiện tại toàn bộ Hoàng Thiên Thành đều đang lùng bắt người có quan hệ cùng vô thượng Hoàng tộc, Vô Hồi Cảnh Thiên các ngươi không hiểu thấu ở chỗ này dừng một tháng, mấy ngày nay lại nhiều lần hoạt động, đã khiến cho rất nhiều người chú ý. Không nói gạt ngươi, ngay cả hoàng thất đều nhìn chằm chằm vào các ngươi, nếu như không phải bận tâm đến ngươi là thân tôn nhi Bạch Hoàng, ngươi khả năng rất khó tiêu sái tự tại ngồi ở chỗ này uống rượu như vậy.
- Lâm huynh có ý là...
Khấu Thanh Dương nhíu mày.
- Ta đang giúp ngươi, cũng là đang cứu ngươi. Chỉ cần ngươi nói cho ta biết là ai cướp đi Tiên Vương Chiến Trụ, ta nhất định giúp ngươi trấn an được chỗ hoàng thất đó.
Lâm Thừa Ân là từ chỗ Cổ Thiên Thần nhận được tin tức, hoàng thất sau khi trải qua mấy ngày tranh luận, chuẩn bị cưỡng ép chế trụ Khấu Thanh Dương, ép hỏi hắn vì cái gì lại xuất hiện tại nơi này. Lâm Thừa Ân lo lắng Khấu Thanh Dương đem tình báo giao cho hoàng thất, để cho hoàng thất chiếm được tiên cơ, đến lúc đó Tiên Vương Chiến Trụ liền có thể thật sự vô duyên cùng Lâm gia.
- Hoàng thất dám đụng ta sao, sẽ không sợ Vô Hồi Cảnh Thiên chỉ trích? Kiếp Thiên Giáo đã bắt đầu đối kháng với Tiên Linh Đế Quốc các ngươi, nếu như lại thêm vào một Vô Hồi Cảnh Thiên, Tiên Linh Đế Quốc các ngươi khả năng cùng vĩnh viễn cáo biệt ‘Hoàng tộc thứ tám’.
Khấu Thanh Dương mới sẽ không sợ hoàng thất, vẫn dám luôn dừng lại ở chỗ này, chính là lợi dụng tình huống đối kháng đặc biệt giữa Kiếp Thiên Giáo cùng Tiên Linh Đế Quốc, dù là Tiên Linh hoàng thất muốn mang hắn đi, cũng không dám làm gì hắn.
Lâm Thừa Ân rót đầy rượu cho Khấu Thanh Dương:
- Khấu huynh, ngươi đã tự thân qua đến, người kia sự kiện kia khẳng định rất quan trọng đối với ngươi. Dù cho hoàng thất không dám tổn thương ngươi, nhưng nếu như vẫn luôn giữ ngươi ở đó, dùng phương thức đãi khách giam lỏng ngươi, chuyện người nọ này... Có thể liền đều không có quan hệ gì cùng ngươi.
Đôi mắt sâu xa kia của Khấu Thanh Dương hơi động một chút, nhìn về phía Lâm Thừa Ân.
Ánh mắt Lâm Thừa Ân ngưng lại, nhìn thẳng Khấu Thanh Dương, cùng đợi câu trả lời của hắn. Hắn hiện tại cơ bản có thể kết luận, Khấu Thanh Dương khẳng định biết chút ít cái gì, tối thiểu có thể nói ra người cướp đi Tiên Vương Chiến Trụ là ai.
Hiện tại toàn thành đều đang lùng bắt, hùng hổ, Lâm gia bọn hắn phải đoạt chiếm tiên cơ.
Khấu Thanh Dương tâm tư quay nhanh, nếu như nói ra cái tên, thì Lâm gia cùng Cổ Thiên Thần có mục tiêu, lùng bắt khẳng định lại càng dễ. Đến lúc đó, Tần Mệnh liền rơi xuống trong tay Cổ Thiên Thần, hắn hơn một tháng thủ hộ chẳng khác nào uổng phí.
- Khấu huynh, chúng ta có thể hợp tác.
Lâm Thừa Ân trong lòng sốt ruột.
- Ta muốn nói chuyện cùng Cổ Thiên Thần...
Khấu Thanh Dương vừa mở miệng, cửa phòng đột nhiên bị mạnh mẽ đẩy ra.
- Ai bảo ngươi vào.
Lâm Thừa Ân giận dữ mắng mỏ lấy thị vệ của hắn.
- Công tử! Có tin tức!
Thị vệ Lâm gia thở hổn hển, biểu lộ nói không nên lời là căng thẳng hay là phấn chấn.
- Tin tức gì?
Lâm Thừa Ân bỗng nhiên đứng dậy.
- Thân phận người cướp đi Tiên Vương Chiến Trụ.
- Là ai??
- Tần Mệnh!!
- Cái gì??
- Là Tần Mệnh! Bên ngoài đã truyền ra, toàn thành đều oanh động!