Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3290 - Chương 3290: Ngủ Đông! Hắc Long! (2)

Chương 3290: Ngủ đông! Hắc Long! (2) Chương 3290: Ngủ đông! Hắc Long! (2)

- Tuy nhiên cũng không cần lo lắng, Vô Hồi Cảnh Thiên so với bất luận kẻ nào đều muốn tìm đến ngươi hơn, không phải vạn bất đắc dĩ, bọn hắn sẽ không tỏa ra tin tức như vậy, làm như vậy chỉ có thể nói là thực không có biện pháp.

- Ta có chút lo lắng cho Chiến Vương bọn hắn. Tất cả thị tộc không biết là ta cướp đi Tiên Vương Chiến Trụ, phương hướng tìm kiếm sẽ là những thế lực như Kiếp Thiên Giáo kia, biết là ta, phương hướng liền thu hồi lại, cũng có được mục đích nhất định.

- Thời điểm Hỗn Thế Chiến Vương lưu lạc thiên hạ, chúng ta còn chưa ra đời đây này, Dương Đỉnh Phong càng không cần lo lắng, mánh khóe kinh nghiệm của hắn so với chúng ta đều nhiều hơn. Mỹ Đỗ Toa nha, chưa từng lộ mặt qua, không có người nào biết nàng, lại càng không có chuyện.

Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt ngưng thần, mỉm cười:

- Không sợ hãi không rối loạn, mà nhìn hoa nở hoa tàn.

- Chúng ta trước ổn định năm ba ngày, đi theo Tà Vương ra ngoài xem.

- Không gấp, ổn mười ngày, để cho bọn hắn náo đi.

Bạch Tiểu Thuần ngồi mặt đối mặt cùng Tần Mệnh. Hắn phát hiện thời điểm dung luyện Linh Đan, hiệu quả ngồi cùng một chỗ với Tần Mệnh vậy mà sẽ tốt hơn. Cẩn thận ngẫm lại rất có thể có quan hệ cùng Tang Chung trong cơ thể Tần Mệnh, dù sao đó cũng là lực lượng tử vong nguyên thủy nhất từ Thiên Mệnh Chúng Sinh Sơn rơi xuống, về sau diễn biến ra cùng loại với nguyền rủa, độ hóa, Khôi Lỗi hay các loại linh hồn bí thuật.

Theo Tang Chung cùng Tu La đao dung hợp, lực lượng bản nguyên đang sống lại, đối với hồn thuật của Bạch Tiểu Thuần mà nói có lấy hiệu dụng tẩm bổ tự nhiên.

Mặc dù Bạch Tiểu Thuần mỗi ngày mặt mỉm cười, thờ ơ lạnh nhạt, kỳ thật bởi vì tu luyện m Dương Tú mà thừa nhận lấy linh hồn thống khổ to lớn, ngay cả ý thức đều có chút hỗn loạn, dù sao hắn cũng đem linh hồn người khác dung hợp đếntrên người của mình, còn muốn khống chế người khác. Nhưng gần nhất thủ tại bên người Tần Mệnh, hấp thu lấy lực lượng Tang Chung thần bí kia, thống khổ không ngừng giảm bớt, ý thức đều trở nên thanh minh.

Bạch Tiểu Thuần thậm chí có một loại xúc động mãnh liệt, muốn tế hiến thân thể, dung nhập Tu La đao, quỳ lạy tại trước mặt Tang Chung, có lẽ... nó sẽ mang lại cho hắn cơ duyên khổng lồ!

Tần Mệnh yên lặng tu luyện, không dám tu luyện Lôi Nguyên châu, để tránh kinh động người bên ngoài, chỉ có thể đem toàn bộ tinh lực rót vào Tu La đao. Hơn nữa theo Tu La đao cùng Tang Chung dung hợp chiều sâu, Tần Mệnh càng ngày càng phát hiện cái gọi là ‘U Minh thánh khí’ này không đơn giản, bên trong dường như thai nghén lấy càng nhiều ảo diệu thần kỳ.

Hai huynh đệ bọn hắn nhàn nhã thích ý tu luyện, bên ngoài lùng bắt lại lâm vào cục diện bế tắc, các gia tộc có thể nói là đã dùng hết thủ đoạn, đã tiêu hao hết tinh lực, có thể động dụng đều vận dụng, nhưng không có phát hiện tung tích gì về Tần Mệnh, hơn nữa theo đi sâu vào điều tra, bọn hắn đều có một loại cảm giác vô lực thật sâu,vô lực đến từ chính... Tần Mệnh đến cùng là ai?

Bọn hắn biết rất rõ ràng Tần Mệnh người kia, nhưng ngoại trừ tên cùng mấy trận điên cuồng ra, những thứ khác giống như trọn vẹn không hiểu rõ. Thậm chí nếu Tần Mệnh có đứng ở trước mặt bọn họ, nói một câu ta là Tần Mệnh, bọn hắn đều đến cau mày hoài nghi dò xét vài cái, nói không chừng còn có thể khoa trương đến một câu, ngươi chứng minh như thế nào ngươi là Tần Mệnh.

Có người tập trung đám người Bất Tử Tà Vương kia, bởi vì lúc ấy thời điểm mà Lâm Thừa Nghĩa biến mất, đỉnh lâu ngoại trừ bọn người Thương Ốc, chính là bọn người Bất Tử Tà Vương. Nhưng, thân phận Bất Tử Tà Vương sẽ không sai, hoàng thất chỗ đó đã điều tra, Phương Minh, Mặc Lân, Dương Nặc, càng sẽ không sai, đều là đại nhân vật phía bắc có uy tín danh dự, trừ bọn họ ra chính là một con yêu thú, bên ngoài mang một tiểu bạch kiểm nhìn dường như khả nghi kỳ thật chỉ có Thiên Võ Cảnh nhất trọng thiên, giống như càng không có khả năng.

Rất nhiều người lần nữa hoài nghi, rốt cuộc sự kiện Tần Mệnh có phải thật sự hay không, có phải là kẻ địch chân chính cố ý ném ra sương mù hay không. Còn có người hoài nghi, kỳ thật Tần Mệnh đã rút lui khỏi trước khi cửa thành phong bế, không có khả năng ở tại chỗ này chờ chết.

Sâu trong hải dương mênh mông, chúng Long Tước đợi trái đợi phải, chẳng những không có chờ đến tin tức của Tần Mệnh, ngay cả Huyễn Độc Thú kia đều biến mất.

- Huyễn Độc Thú đang làm cái gì? Không phải nói mười ngày gặp nhau sao? Cũng đã hơn nửa tháng, đi đâu, đã chết sao?

- Chết là tốt!

- Có phải là có tình huống gì khác hay không? Ví dụ như... Tần Mệnh thật sự đến.

- Chờ một chút! Đợi vài ngày, nếu như còn chưa đến liền an bài một đầu yêu tiến đến Tiên Linh Đế Quốc.

- Chỉ mong chỗ đó có tin tức, không uổng công chúng ta ngu ngốc đợi mấy tháng như vậy.

Long Tước cùng Hỏa Kỳ Lân ảo não lại phiền muộn, với tư cách cự thú Yêu Vương cao quý của Bách Luyện Thú Vực, chúng đã thật lâu không có mùi vị cảm giác này. Nhưng Trong nôn nóng lại không khỏi sinh ra vài phần hi vọng, hi vọng thật làm cho bọn hắn đoán trúng, Tần Mệnh liền trong Hoàng Thiên Thành, không uổng công chúng đợi mòn mỏi lâu như vậy.

Nhưng mà, Long Tước cùng Hỏa Kỳ Lân cũng không phát hiện, trong biển rộng sâu xa mênh mông phía sau chúng, ở bên trong một khe lớn dưới đáy biển cách vài trăm dặm, đang bắt đầu khởi động lấy một cỗ lực lượng Hắc Ám, ngăn cách lấy khí tức bên trong, cũng ngăn cách lấy dò xét bên ngoài. Trong bóng tối, một đầu cự long to lớn tối tăm đang ngủ đông, cách vài trăm dặm đã tập trung vào chúng.
Bình Luận (0)
Comment