Chương 3295: Bạch Hổ, Thú Vương tranh bá (5)
Chương 3295: Bạch Hổ, Thú Vương tranh bá (5)
Ta lại nói một câu không khách khí, Diệp gia cũng không dám giữ lại đầu Bạch Hổ này thời gian quá dài. Sở dĩ hao phí tài nguyên bắt nó bồi dưỡng đến huyết mạch bán huyết, làm như vậy là vì ném tới trong đấu thú cung bày ra mấy lần, kéo nhân khí một phát, tăng lên uy danh của mình, để cho thiên hạ nhìn một cái Diệp gia bọn hắn ngay cả Bạch Hổ cũng dám lấy ra làm đấu thú. Mục đích đạt được, đầu Bạch Hổ này cách cái chết đã không xa, như vậy cũng có thể cho Thú Vực một cái công đạo.
Mặc Lân nhìn rất thông suốt,đầu Bạch Hổ này từ khi sinh ra đã nhất định bi kịch, còn sống trong khuất nhục, ngã xuống trong khuất nhục, huyết nhục bị luyện dược, hài cốt bị luyện khí, linh hạch cất chứa tại Diệp gia, linh hồn bị rót vào kiện vũ khí nào đó làm Khí Linh.
- Ngươi không phải nói, Thú Vương tranh bá cuối cùng, tất cả các phương có thể đấu giá mua Thú Vương sao?
- Đó là tình huống bình thường. Nếu như lần này Thú Vương tranh bá là Bạch Hổ chiến thắng, hoặc là giữ đến sang năm tiếp tục dự thi, hoặc là sau thi đấu bị Diệp gia hầm canh. Ta cũng khuyên ngươi không nên động tâm tư, chúng ta bây giờ có thể bình tĩnh liền bình tĩnh, nghìn vạn lần đừng trở thành tiêu điểm, đến lúc đó chẳng những bảo vệ không được Bạch Hổ, ngươi ngay cả mạng của mình đều đến đắp vào.
- Ầm ầm!
Bình chướng trên không trung vặn vẹo dữ dội, một cái lồng sắt to lớn ầm ầm rơi xuống, tuy nhiên lồng sắt ở giữa không trung đã liền nứt vỡ, bên trong bay ra một đầu sói bạc giương cánh, vô cùng thần dị, toàn thân lập loè ánh sáng màu bạc, lộ ra khí thế cứng như sắt thép, nó kiêu ngạo đứng giữa không trung, ánh sáng màu bạc toàn thân dần dần hừng hực, chói lọi đến mức khiến người khác mở mắt không ra, kỳ lạ nhất là cặp Ngân Dực dày rộng kia, bên trên lóe ra phù văn kỳ diệu, dường như cộng minh năng lượng cùng lôi tràng, phát ra khí thế cường hoành.
Đây là một đầu dị thú cường đại, có lấy uy thế của một loại Yêu Vương.
Bạch Hổ đạp lên thi thể Kim Điêu, giương đầu nhìn hằm hằm lấy sói bạc, cảm nhận được uy hiếp, nhưng khí tức sát phạt bùng cháy tại toàn thân biểu hiện nó lần nữa kích phát chiến ý.
Sói bạc thét dài một tiếng, toàn bộ lôi tràng đều thật không thể tin được đong đưa, cái cổ nó vặn vẹo cơ bắp dữ dội, trên dưới sinh ra một cái đầu, ba đầu cùng rít gào, khí thế càng tăng lên kinh khủng, nó như là một tia chớp màu bạc di động, giết đến Bạch Hổ.
Bạch Hổ gào thét, đạp không chạy như điên, giết tới sói bạc.
- Ầm ầm!
Bụi mù tràn ngập, năng lượng sôi trào, cả tòa đấu thú đài đều đong đưa dữ dội, vậy mà bò đầy vết nứt, cũng chấn đến cấm chế trên lôi đài tách ra cường quang, nghiêm mật thủ hộ, để tránh lan đến gần quần chúng bên ngoài.
Bạch Hổ cùng sói bạc giết đến cùng một chỗ, dã man cường đại, thân thể cùng thân thể đối kháng, bí thuật cùng bí thuật va chạm, như là hai đầu man thú cường đại, sức chiến đấu cường hoành lại đáng sợ.
Lôi tràng kịch liệt hoan hô, nhìn đến máu nóng sôi trào, mấy ngàn người suồng sã la lên, bầu không khí nhiệt liệt xao động.
Trong cung điện xa hoa, Diệp Khuynh Thành phong hoa tuyệt đại đứng tại trước rộng hình chiếu lưu ly to lớn, nhìn bốn lôi tràng kịch liệt chém giết, tự thân chỉ huy trận Thú Vương tranh bá này. Bởi vì Bạch Hổ có tính đặc thù, nàng thực tế chú ý chỗ lỗi tràng Bạch Hổ Chiến đấu kia, cũng chú ý đến phản ứng của đám người xem chiến, đến quyết định vòng tiếp theo an bài mãnh thú nào nghênh chiến Bạch Hổ.
- Cung chủ, người của Bất Tử Môn đến.
Một vị lão nhân bỗng nhiên qua đến báo cáo, chỉ vào chỗ cạnh góc nơi đấu thú trường Bạch Hổ.
- Bất Tử Môn?
Diệp Khuynh Thành thoáng liếc ánh mắt phượng xinh đẹp trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn sang.
- Bất Tử Môn Mặc Lân, còn có chiến thú của Tà Vương.
Vị lão nhân này phụ trách giữ gìn trật tự cho đấu thú cung, đương nhiên sẽ cảnh giác từng võ giả cường đại đi đến nơi này, cho nên khi Thiên Võ Cảnh thất trọng thiên Mặc Lân cùng ‘Thiên Võ Cảnh tứ trọng thiên’ Tần Mệnh lại tới đây, tự nhiên đã bị người của hắn theo dõi.
- Nhìn chằm chằm chặt chẽ, đừng để cho bọn hắn gây chuyện.
Diệp Khuynh Thành vốn không muốn để ý tới, tuy nhiên chợt nhớ tới cái gì.
- Đó là yêu gì?
- Cụ thể còn không rõ ràng lắm.
Diệp Khuynh Thành yên lặng nhìn trong chốc lát, phân phó nói:
- Mời bọn họ đến đây.
Diệp Khuynh Thành nhớ rõ tỷ tỷ đã từng nói qua, chiến thú bên người Bất Tử Tà Vương Có chút cổ quái, để cho nàng có một loại cảm giác nguy hiểm không hiểu thấu. Diệp Khuynh Thành lúc ấy còn kỳ quái, dạng yêu gì có thể làm cho tỷ tỷ phát giác được nguy hiểm, còn muốn qua đi xem. Nhưng mà vội vàng chuyện Thú Vương tranh bá, về sau liền quên, hôm nay xem xét còn thật cảm thấy có chút gì đó là lạ, nhưng không phải khí tức, mà là một loại cảm giác.
Dùng kinh nghiệm của Diệp Khuynh Thành, yêu càng là cường đại càng là khinh thường biến thành hình người, càng muốn bày ra tư thái hình thú kiêu ngạo của bản thân, bày ra cái kia cỗ khí thế làm cho nhân loại sợ hãi, mà đầu yêu này bất luận thần thái hay là biểu lộ, làm sao đều giống như nhân loại.
Điểm này người khác nhìn không ra, cung chủ Thiên Thanh đấu thú cung quanh năm liên hệ cùng mãnh thú dị thú như nàng đây cũng rất mẫn cảm.