Chương 3329: Mưa rào (1)
Chương 3329: Mưa rào (1)
- Trực tiếp đi đấu thú cung!
Cổ Thiên Thần không muốn đợi lâu, càng không muốn sai lầm, mà muốn cùng hoàng thất tranh đoạt, phải đi đầu một bước.
- Nhưng...
Tộc nhân chần chờ, ngộ nhỡ bắt sai thì sao? Hoàng thất chỗ đó không có hành động, chính là có chút băn khoăn, dù sao đó cũng là chiến thú bảo bối của Diệp gia, hiện tại khắp nơi tất cả cũng đều là suy đoán. Hơn nữa Hoàng Thiên Thành có nghiêm lệnh, cấm tất cả thế gia vọng tộc trong thành phát sinh Thiên Võ cảnh cao giai chém giết, nếu không nghiêm trị không tha, dù là Cổ Thiên Thần là tiểu thiên tử, hoàng thất đều tuyệt đối sẽ không lưu tình.
Trong lịch sử không phải là không có xuất hiện qua loại chuyện này, không chỉ bãi miễn qua tiểu thiên tử, còn giết qua tiểu thiên tử.
Sau lưng tiểu thiên tử Diệp Thanh Thần có lão tổ tọa trấn, địa vị tôn quý mà thực lực lại cường thịnh, mà Cổ gia thì đã suy bại nhiều năm, người mạnh nhất chính là Cổ Thiên Thần, thật có ngoài ý muốn, Cổ gia sẽ bị quản chế khắp nơi.
- Không có nhưng gì cả, trực tiếp bắt, nếu như sai, ta phụ trách.
Cổ Thiên Thần đi mau hai bước, nhắc nhở Hỗn Thế Chiến Vương bên cạnh:
- Nếu như không thuận lợi, ngươi bày ra Tai Nạn áo nghĩa.
- Ở bên trong Hoàng Thiên đấu thú cung có cường giả tọa trấn, ngươi sẽ không sợ bị hủy trong này?
- Ngươi chỉ cần thể hiện ra Tai Nạn áo nghĩa, có thể gây nên kinh động, kiềm chế tinh lực bọn hắn, ta sẽ thừa cơ ra tay.
Cổ Thiên Thần đối với Tần Mệnh là tình thế bắt buộc, càng đối với nữ tử sau lưng của hắn kia là tình thế bắt buộc. Dù là trả một cái giá lớn hơn nữa, hắn đều phải lấy được.
Giờ khắc này, Cổ Thiên Thần thể hiện ra máu nóng cùng hào hùng đã lâu.
Trước Hoàng Thiên đấu thú cung, Dương Luyện sớm đã tới đây, thái độ cứng rắn muốn gặp Diệp Khuynh Thành .
- Diệp công tử, mới sáng, ngài đến sớm, cung chủ chúng ta bây giờ còn đang nghỉ ngơi .
Một vị lão nhân tóc hoa râm đứng ngoài cửa điện to lớn đại khí, giọng điệu bình tĩnh, trên mặt không lộ vẻ gì, có chút lạnh lùng quay mắt về phía Dương Luyện .
Các thị vệ khác đều đầy mặt không vui, Dương công tử này chính là bá đạo a, cầu kiến cung chủ còn dám dùng cái thái độ này, không biết còn tưởng rằng đến đánh nhau đây này .
- Là không có rời giường, hay là không muốn gặp? Dương Luyện ta đều không có mặt mũi để cho nàng dậy sớm được vài phút?
Dương Luyện suy tư một đêm, vẫn là cảm giác Diệp Khuynh Thành cùng long nhân kia đều nên phụ trách vì cái chết của Thanh Bằng bán huyết, ví dụ như có còn long nhân khác hay không, hắn muốn biết đến dưỡng một đầu .
Nhưng Dương Luyện nghĩ đến trong Hoàng Thiên Thành cảm thấy hứng thú đối với long nhân khả năng không chỉ một mình hắn, cho nên sắc trời vừa vặn sáng đã liền chạy tới nơi này, muốn nhìn thấy Diệp Khuynh Thành trước khi người khác tới . Hắn thậm chí dẫn theo vài đầu dị thú, nếu quả thực không được sẽ đưa cho Diệp Khuynh Thành, đều là loại Diệp Khuynh Thành ưa trước kia .
- Dương công tử, ngươi nên hiểu rõ tính cách cung chủ nhà chúng ta, nếu như đợi bản thân nàng tỉnh, nói không chừng có thể tới nhìn ngài, nhưng nếu như bị đánh thức, hôm nay ngài cũng đừng hòng được vào đấu thú cung .
- Ngươi chỉ để ý đi thông báo, cứ nói ta có chuyện quan trọng cùng nàng thương lượng, về long nhân trong tay nàng .
Thái độ Dương Luyện cứng rắn, nhất định muốn nhìn gặp Diệp Khuynh Thành .
Lão nhân không chịu nổi sự kiên trì của hắn, nhẹ gật đầu, để cho hắn chờ một chốc, lui vào đấu thú cung liền ra hiệu đóng cửa . Sau đó, liền để Dương Luyện phơi tới đó .
Dương Luyện đợi trái đợi phải, đợi đến nóng vội, lại không thể không chịu đựng .
Đúng vào lúc này, một chiếc xe từ đằng xa xông lại, Cổ Thiên Thần không đợi xe vua dừng lại, đã vén rèm lên đi ra, khí thế một đường áp chế che dấu ầm ầm bộc phát, như là một cơn sóng thần vén trời mà lên, chìm ngập toàn bộ Hoàng Thiên đấu thú cung . Khí thế hòa với Nguyên Linh áo nghĩa mãnh liệt đến chân thật, hình thành một bình chướng mảng lớn, giam cầm năng lượng chấn động trong mảnh đất trời này .
Tất cả mãnh thú cùng thị vệ bên trong Hoàng Thiên đấu thú cung toàn bộ đều bị kinh động, tiếng thú rống kịch liệt cùng tiếng la lên vang thành một mảnh .
- Cổ Thiên Thần, ngươi tới nơi này làm gì?
Dương Luyện nhíu mày nhìn Cổ Thiên Thần, cũng là đến vì long nhân sao? Cũng không đến mức bá đạo như vậy đi, chẳng lẽ còn muốn cưỡng đoạt?
Lão nhân khi trước kia đi ra đấu thú cung, đằng sau oanh oanh liệt liệt đi theo mảng lớn thị vệ, biểu lộ của hắn vẫn lãnh đạm như trước :
- Cung nghênh tiểu thiên tử, không biết sáng sớm đến Hoàng Thiên đấu thú cung chúng ta có chuyện gì a .
- Để cho Diệp Khuynh Thành đi ra gặp ta .
Cổ Thiên Thần đứng tại giữa không trung, khí thế hùng hồn, năng lượng đất trời đều theo hắn khống chế .
- Cung chủ vẫn còn nghỉ ngơi, mời tiểu thiên tử chờ một chốc .
- Nếu như nàng phiền phức đi ra, ta tự thân đi vào gặp nàng .
- Tiểu thiên tử, ngài là đang đùa giỡn cùng lão phu hay sao? Trước khi Hoàng Thiên đấu thú cung không mở ra, là lãnh địa tư nhân, ngài có quyền gì mà xông vào . Cung chủ đang nghỉ ngơi, ngài xông vào lại tính vào cái gì? Đường đường là tiểu thiên tử, đế quốc tôn sư, truyền đi chỉ sợ sẽ ảnh hưởng danh dự của ngài a .
Lão nhân mặc dù đối diện với tiểu thiên tử Cổ Thiên Thần, nhưng đều không có bất kỳ khiếp đảm cùng nhượng bộ, đáy mắt ngược lại hiện lên vài phần lăng lệ ác liệt .
Dương Luyện cũng kỳ quái nhìn Cổ Thiên Thần, còn có trên xe vua đằng sau lục tục đi xuống mấy người . Đây là muốn làm gì, hùng hổ, cưỡng đoạt long nhân cũng không đến mức thô lỗ như vậy, không giống như là tính cách của Cổ Thiên Thần a .
- Diệp Khuynh Thành, giao long nhân ra, nếu không đừng trách chúng ta đánh vào .
Lâm Thừa Ân đứng giữa không trung, hét lớn với đấu thú cung .
- Lâm công tử, thế này là có ý gì? Hoàng Thiên đấu thú cung chọc phải ngươi, cũng dám đến ‘Đánh’? Nếu như không cho một lời giải thích, cũng đừng trách lão phu không nói tình cảm!
Lão nhân đột nhiên bạo lên một cỗ khí thế khủng bố, sóng khí quay cuồng, rung động lắc lư không gian, mơ hồ hiện ra hình dáng một đầu cự mãng màu trắng, chiếm giữ sâu trong sóng khí, dữ tợn khủng bố, khí thế lạnh lẽo .