Chương 3348: Tam đại áo nghĩa giết Nguyên Linh (11)
Chương 3348: Tam đại áo nghĩa giết Nguyên Linh (11)
Toàn bộ phần bụng Tần Mệnh đều trống rỗng, chỗ đứt gãy còn không phải mở ra, mà là bị hắn sống sờ sờ xé mở, từ xương cốt đến huyết nhục đều dữ tợn như vậy, mà máu tươi ồ ồ dâng lên, nhìn thấy mà giật mình. Càng dữ tợn hơn chính là mặt Tần Mệnh, trong thống khổ cùng điên cuồng triệt để vặn vẹo, mặc dù như thế, nhưng toàn thân hắn còn chết sống sôi trào lên cực hạn lôi triều, đụng chạm lấy băng tinh bạo kích bốn phương tám hướng, bởi vì cảnh giới chênh lệch, hiệu quả không hề lộ ra, lại thành công át chế trụ cái thế công kia.
- Từ thần đàn xuống đây đi! Ngươi là võ giả, không phải thiên tử!
Tần Mệnh miệng đầy máu tươi, cuồng dã xung phong liều chết, Hoàng Kim Huyết nhanh chóng tách ra khí tức sinh mệnh, tăng sinh miệng vết thương tạo thành huyết nhục hài cốt mới. Trong thống khổ cực hạn, trong chiến ý điên cuồng, hắn như là cự thú hoang cổ giết hướng Diệp Thanh Thần, nhanh chóng bạo kích, nhấc lên làn sóng vàng mãnh liệt, hư ảnh mười tám đạo Vương Hồn bên trong giao thoa lập loè, bổ ra đao quang kiếm ảnh đầy trời, mang theo một loại uy lực loạn trời, một loại khí tức vương đạo, toàn bộ chém về phía Diệp Thanh Thần.
Lại đến?
Diệp Thanh Thần lại biến sắc, liên tục nhanh chóng thối lui, khống chế lực lượng Cực Hàn đông lại không gian ngăn trở. Nàng đã lĩnh giáo qua rất nhiều lần, mỗi khi ở bên trong kim quang xuất hiện quang ảnh, nàng ắt gặp trọng thương.
Rầm rầm!
Không trung chấn loạn, kim quang, Hắc Lôi, hàn khí, ba,loiaj năng lượng như đại dương mênh mông nổi lên sóng thần bạo động không dứt.
Tần Mệnh giết đến điên cuồng, không ngừng nghiền ép tiềm lực, dùng Chiến Thần Gào Thét giữ gìn cảnh giới thất trọng thiên, đối chiến với Cực Hàn áo nghĩa.
Diệp Thanh Thần nổi giận muốn điên, kịch liệt đối kháng. Giây phút là trên trăm đạo trọng kích, mỗi trọng kích đều là băng tinh hóa thành trọng quyền hoặc bàn tay, xoáy lên lực lượng hàn khí cực hạn. Nàng chưa bao giờ trải qua chiến đấu khó khăn như vậy, càng rất nhiều năm không có điên cuồng kịch liệt lấy người chém giết qua như vậy, lúc bình thường chỉ cần nàng hàng lâm đến nơi nào đó, uy danh Cực Hàn áo nghĩa cùng địa vị tiểu thiên tử đế quốc đủ để chấn nhiếp quần hùng, dù cho tình cảnh khó có thể khống chế, phất tay là đóng băng trời đất, ngay cả không gian cùng linh lực đều đông lại, ai dám phản kháng, ai dám khiêu chiến.
Nhưng hết lần này tới lần khác, vào hôm nay, nàng gặp nam tử dám cùng nàng mặt ngoài đối chiến đầu tiên những năm gần đây này, còn là dùng cảnh giới lục trọng thiên đối kháng nàng. Mặc dù Tần Mệnh thoạt nhìn là thất trọng thiên, nhưng cảnh giới chấn động dữ dội rõ ràng cho thấy cưỡng ép nghiền ép tiềm lực tăng lên. Nàng tuyệt đối không cho phép bản thân bại trên tay người, tuyệt đối không cho phép!
- Diệp Thanh Thần! Ta không giết chết Cuồng Lãng Sinh, nhưng ngươi... Tất bại...
Tần Mệnh thế như mãnh thú, xoáy lên thế công thiên quân vạn mã, chấn khai tất cả băng lạnh, giết đến trước mặt Diệp Thanh Thần, trọng quyền bạo kích, đối kích cùng tay ngọc Diệp Thanh Thần, trong chốc lát, một cỗ lực lượng thôn phệ từ toàn thân bạo lên, xâm nhập trong cơ thể Diệp Thanh Thần, sống sờ sờ tách ra lượng lớn khí tức sinh mệnh, hội tụ đến chỗ vết thương trong cơ thể.
Diệp Thanh Thần như điện giật lui lại, sau lưng răng rắc giòn vang, vô số băng tinh giao hội thành cánh chim, chấn vỗ giữa trời, mang theo nàng mạo hiểm tránh đi thế công của Tần Mệnh, mà cùng lúc đan ra nghìn vạn băng tinh mãnh thú, ùn ùn kéo đến giết hướng Tần Mệnh, từng đầu mãnh thú đều mang theo hàn khí cực hạn đóng băng muôn vật, từng đầu mãnh thú đều có được thân thể cứng rắn có thể so với huyền thiết.
- Bị bại là ngươi! Đi chết đi!
- Giết!!
Tần Mệnh ngẩn đầu, gào thét như lôi đình, sóng khí chấn vỗ, kim quang mênh mông cuồn cuộn, rung động trời đất.
Bá Thiên Đạo!
La Thiên Pháp Tướng!
Kim quang toàn thân Tần Mệnh như là đại dương cuồn cuộn không dứt, ba loại áo nghĩa lần nữa hội tụ, hóa thành Thôn Thiên Thú, mang theo kim quang ngập trời lao thẳng đến bầu trời, đánh về phía Diệp Thanh Thần. Ba loại áo nghĩa bản nguyên giao hòa chỗ mi tâm, lập loè cường quang yêu dị.
Hắn thuộc về vượt qua cảnh giới tác chiến, nhưng vương đạo áp chế đối với áo nghĩa đủ để cho hắn đứng ở thế bất bại.
Cực Hàn áo nghĩa trong cơ thể Diệp Thanh Thần lần nữa cảm nhận được nguy cơ, ầm ầm dẫn bạo, không thể khống chế bộc phát, cưỡng ép chặn đánh Thôn Thiên Thú. Nhưng, lúc này đây Diệp Thanh Thần hiển nhiên không có may mắn như khi trước, liên tiếp trọng thương cùng tiêu hao, nhất là sinh mệnh lực liên tục tàn phá, để cho nàng đã nỏ mạnh hết đà, cho nên khi Cực Hàn áo nghĩa toàn diện bộc phát, lập tức chấn thương tâm mạch của nàng, ý thức đều một hồi đong đưa.
Vào thời khắc này, Thôn Thiên Thú xoáy lên sát uy vương đạo vô tận, chìm ngập hàn khí.
- Diệp Thanh Thần! Bản lãnh chỉ như thế này?
Tần Mệnh chấn động cánh chim, chạy giết bầu trời.
Ầm ầm!
Thôn Thiên Thú cùng Cực Hàn áo nghĩa va chạm, dẫn phát cuồng triều năng lượng ngập trời. Nếu như là những võ pháp khác, đối mặt năng lượng Cực Hàn như thế khả năng đã tan thành mây khói, Thôn Thiên Thú lại treo lên Tam đại áo nghĩa, cưỡng ép đánh xuyên qua chúng, vọt tới Diệp Thanh Thần, cường quang tích súc tại chỗ mi tâm lập tức bộc phát, thẳng đến mi tâm Diệp Thanh Thần.
Cùng lúc đó, Tần Mệnh treo lên gió bão đầy trời, giết đến trước mặt Diệp Thanh Thần.
Diệp Thanh Thần bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, cưỡng ép khôi phục thanh tỉnh, nhưng lại trong một cái chớp mắt, cường quang tại mi tâm Thôn Thiên Thú cùng với thế công của Tần Mệnh, điên cuồng chìm ngập nàng.
Lúc năng lượng tán loạn, hàn khí sụp đổ, hiện ra tình cảnh bên trong, Tần Mệnh toàn thân đẫm máu, các loại vết thương nhìn thấy mà giật mình, rất nhiều nơi còn treo lấy băng lạnh, nhưng hắn quật cường đến kiên định đứng ở trên không, như trâu cày dữ dội thở dốc, trong tay kết một nữ tử cũng toàn thân đẫm máu —— Diệp Thanh Thần!