Chương 3350: Tám phương tụ tập (2)
Chương 3350: Tám phương tụ tập (2)
Thanh Long Vương nói:
- Tiếp tục xông về phía trước, thẳng đến phía đông. Hải Hoàng đã cầm trịch toàn diện hải vực xung quanh Tiên Linh Đế Quốc, chỉ cần phía đông có dị động, nó liền đổ bộ ở đằng kia. Đều giữ vững tinh thần, chiến đấu còn xa không có chấm dứt!
Chúng Vương Hầu cùng Thiên Dực tộc toàn bộ nuốt vào lượng lớn đan dược cùng linh quả, rít sâu một hơi, lên tiếng rống to, lại lần nữa bay lên không vọt mạnh về hướng đông.
- Cung chủ! Không nên!
Đội ngũ La Sát thủ hộ lấy Diệp Khuynh Thành, bọn hắn đã mất Diệp Thanh Thần, tuyệt đối không thể lại để cho Nhị tiểu thư có sơ xuất. Mà cái tên điên Tần Mệnh kia chỉ sẽ phát một lần thiện tâm, nếu quả thật muốn xông qua, hắn tuyệt đối sẽ không lại lưu tình.
Hơn nữa, trận chém giết vừa rồi kia cho bọn hắn trùng kích quá lớn, cho tới nay đều đắm chìm ở bên trong ‘Đế quốc cường đại’ ‘Diệp gia cường thịnh’, ngoại trừ tất cả đại hoàng tộc, bọn hắn chưa bao giờ e ngại qua bất luận kẻ nào, càng chưa từng đem ai để vào mắt, nhưng khi vừa gặp phải đám người kia, bất luận là thực lực, vũ khí, khí thế, hay là cái cỗ dã tính kia, thấy đều chưa từng thấy. Như vậy rõ ràng cho thấy một chi đội ngũ thân kinh bách chiến tại thời đại vạn năm sau khẳng định không phải thế lực bình thường, nói không chừng còn có thể là một loại đứng tại đỉnh phong kia.
Bây giờ là đến một đám, tương lai thì sao, sẽ tới càng nhiều hay không?
Bọn hắn đứng tại nguyên chỗ chờ đợi không lâu, tiểu thiên tử đế quốc Thương Ốc dẫn đầu chạy tới nơi này, lượng lớn cường giả Thương gia đều đằng đằng sát khí.
- Người đâu? Làm sao lại chỉ có các ngươi!
Thương Ốc nhìn chiến trường to lớn tung hoành hơn mười dặm, sắc mặt một hồi ngưng trọng, đây là cái tình cảnh gì, bao nhiêu người chém giết qua tại đây?
- Chạy.
Diệp Khuynh Thành nhắm mắt lại, khóe mắt thấm ra một giọt nước mắt ngay cả nàng đều không biết tại sao.
- Chạy? Làm sao không đuổi! Cổ Thiên Thần đâu?
- Chết.
- Cái gì??
- Cổ Thiên Thần chết, Cuồng Lãng Sinh bị bắt, tỷ tỷ cũng bị mang đi, những người khác... Toàn bộ chết...
Thương Ốc nhíu chặt mày rậm, tỉ mỉ nhìn nhìn Diệp Khuynh Thành, hỏi đội ngũ La Sát :
- Tiểu thư nhà các ngươi choáng váng?
- Bọn hắn chạy hướng đông, các ngươi muốn đuổi, xin cứ tự nhiên đi. Tuy nhiên phải cẩn thận, bọn hắn rất nguy hiểm.
Đội ngũ La Sát đều lắc đầu.
Thương Ốc lại nhíu mày chặc hơn, cái tình huống này là như thế nào? Chịu cái gì kích thích sao.
- Công tử, đuổi!
Người của Thương gia cảm giác có chút không bình thường, cũng mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng không thể để cho Tần Mệnh chạy ra Tiên Linh Đế Quốc.
Bọn hắn lần nữa đuổi theo qua, không lâu sau, Phạm gia, Triệu gia, Dương gia vân vân..., cường giả các gia tộc lục tục đuổi tới, có người hỏi thăm tình huống Diệp Khuynh Thành, có người để ý đều không có để ý, tiếp tục xông về phía trước, truy kích Tần Mệnh.
Ngoài trăm dặm!
Bọn người Tần Mệnh toàn bộ ngừng giữa không trung, toàn thân đẫm máu, đằng đằng sát khí, như là từ trong núi thây biển máu đi ra, mang đến khí thế khủng bố.
Kẻ trấn thủ phía đông đảo uy vũ hùng tráng, khoác lên chiến giáp màu vàng, ánh mắt như điện, phía sau hắn đẩy ra mười vị cường giả Thiên Võ Cảnh, khí thế như cầu vồng, giằng co với cường địch phía trước. Chỉ là biểu lộ mỗi người đều không thoải mái, kinh dị không định nhìn lên đội ngũ trước mặt. Đây là một đám người nào? Không chỉ khí thế kinh người, còn có các loại dị thú như Hắc Phượng, Cửu Dương Thiên Hồ, đó là Địa Hoàng Huyền Xà sao? Chẳng lẽ bọn họ là một đường từ Hoàng Thiên Thành giết tới ư! Mênh mông đông cương, cường giả vô số, làm sao có thể ngăn không được!
- Thiên Dực tộc sao?
Có một vị cường giả Thiên Võ Cảnh bỗng nhiên ngưng mi, đánh giá bọn người Khương Chấn Vũ, những kẻ vung vẩy hắc vũ kia không giống như là năng lượng, giống như là cánh thật. Thân người, cánh đen, không phải là những Thiên Dực tộc đã tuyệt tích trong truyền thuyết kia sao?
- Các ngươi là ai phái tới? Dám đến Tiên Linh Đế Quốc giương oai, chán sống sao?
Chư hầu giận dữ mắng mỏ, quản hắn khỉ gió gì là người nào, đều đừng hòng chạy trốn ra Tiên Linh Đế Quốc. Từ chỗ hắn nhìn về phía xa xa, mơ hồ đã có thể nhìn thấy có rất nhiều cường giả đang đến gần, từ các phương vị khác nhau hội tụ đến nơi này.
- Lui ra!
Toàn thân Tần Mệnh bạo động lôi triều, như là lôi xà rít gào khàn khàn, tình cảnh kinh người, càng giao động mây đen trên bầu trời quay cuồng. Đối phó cái loại áo nghĩa truyền thừa kia của Diệp Thanh Thần, hắn chỉ có thể dùng vương đạo, nhưng đối phó các cường giả khác, Lôi Nguyên châu chính là thế công mạnh nhất của hắn.
- Cái gì??
Biểu lộ chư hầu u ám, lui ra? Ta nghe lầm?
- Lui ra! Tha các ngươi một con đường sống!
- Vô liêm sỉ!!
- Giết! Một tên cũng không để lại!
Tần Mệnh không có bất kỳ một lời nói nhảm nào, trực tiếp làm, chúng Vương Hầu cùng Thiên Dực tộc toàn bộ bạo lên, giết một đường khiến toàn thân bọn hắn mang theo một mùi máu tanh kinh khủng, ngay cả con mắt đều dường như biến thành màu đỏ.
Bất Tử Tà Vương trực tiếp đối lên chư hầu kia, bọn người Hỗn Thế Chiến Vương, Khương Chấn Vũ, Dương Đỉnh Phong lao thẳng đến những cường giả Thiên Võ cảnh kia.
Khí thế chư hầu rất mạnh, dẫn theo binh khí nghênh đón lấy. Nhưng những Thiên Võ phía sau hắn kia lại vô ý thức lui về phía sau vài bước, bọn hắn cũng không có thực lực đối lên nhiều ngoan nhân Thiên Võ Cảnh lục trọng thiên thất trọng thiên như vậy.
Tại lúc này, bầu trời phương xa đột nhiên nổi lên một mảnh đỏ rực, như là hỏa diễm vô tận đều đem cả bầu trời đốt hết , phóng mắt nhìn lại đầy mắt đỏ rực, càng có một cỗ uy thế đáng sợ tập kích đến, cách hơn mười dặm hơn trăm dặm đều có thể cảm nhận được cái năng lượng kia.
- Cái khí thế này... Là Hoàng Võ!
Bất Tử Tà Vương khẽ biến sắc, lập tức tránh đi thế công chư hầu, thối lui đến xa xa, nhìn ra xa cái mảnh đỏ rực kia cuối tầm mắt kia. Hắn trước kia là Thiên Võ Cảnh đỉnh phong, rất rõ ràng uy thế đỉnh phong cảnh, mà kẻ đến này hiển nhiên không phải, hơn nữa mạnh không chỉ gấp đôi, chỉ có thể là... phía trên Thiên Võ, Hoàng Võ Cảnh!
Là ai đến?