Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3404 - Chương 3404: Tứ Hoàng (1)

Chương 3404: Tứ hoàng (1) Chương 3404: Tứ hoàng (1)

Diệp Thanh Thần hừ lạnh, không tin chuyện ma quỷ Tần Mệnh nói.

- Trách muội muội ta mắt bị mù!

Tần Mệnh không cùng nàng tranh luận:

- Ta muốn mượn Diệp cô nương một thứ.

- Là cái gì?

- Áo nghĩa của ngươi!

- Cái gì??

Diệp Thanh Thần trong lòng xiết chặt.

- Ta muốn Cực Hàn áo nghĩa của ngươi.

Diệp Thanh Thần hừ một tiếng, suýt chút nữa nở nụ cười:

- Áo nghĩa chỉ có thể lĩnh ngộ, không thể tái giá, coi như ngươi từ trên người của ta cướp đoạt, cũng đừng nghĩ làm của riêng.

- Người khác không thể, ta có thể!

- Ngu xuẩn! Không có ai có thể chống lại Thiên Đạo!

- Ta mượn Cực Hàn áo nghĩa của ngươi dùng vài năm, tương lai trả lại cho ngươi.

- Không cần phải nói những lời ngu xuẩn này, có mục đích gì cứ mở miệng.

Diệp Thanh Thần nghi ngờ nhìn Tần Mệnh, đến cùng muốn làm gì?

- Đắc tội!

Con mắt Tần Mệnh đột nhiên biến thành màu vàng rực rỡ, bên trong khuếch tán ra vô số văn ấn màu vàng, khuếch tán toàn thân. Một cỗ thiên uy kinh khủng hạo đãng cung điện, chấn động tất cả băng sương, mang cho Diệp Thanh Thần uy áp to lớn.

Diệp Thanh Thần khẽ biến mặt, lập tức lui về phía sau, nhưng nàng thương thế quá nặng, đột nhiên động tác trên phạm vi lớn làm động đến miệng vết thương toàn thân, sắc mặt bỗng nhiên trắng bệch.

Trong cung điện bên cạnh, ba người Cuồng Lãng Sinh lập tức giật mình tỉnh giấc, ngưng mi cảm thụ lấy chấn động dữ dội bên cạnh.

Tần Mệnh tại Vương Quốc Vĩnh Hằng săn giết Cực Hàn áo nghĩa, dung nhập Thiên La Pháp Tướng. Hắn không có khả năng có hợp tác gì cùng Diệp gia, Diệp gia càng không có khả năng bỏ qua đế quốc hợp tác cùng hắn, cho nên hai bên chỉ có thể làm kẻ địch, thậm chí tại chỗ Diệp gia đó còn là quan hệ kẻ thù, tuyệt đối không thể thả Diệp Thanh Thần đi, Cực Hàn áo nghĩa cũng nhất định phải có được. Chút thị phi ấy, Tần Mệnh chia được rõ ràng, càng ác đến xuống tâm.

Tuy nhiên Cực Hàn áo nghĩa mặc dù cường đại, lại không thể làm cho Tần Mệnh đột phá hàng rào, vẫn lưu lại tại lục trọng thiên đỉnh phong. Muốn đột phá hàng rào, tiến vào Thiên Võ cảnh cao giai, vẫn là cần càng nhiều cơ duyên. Một bước này, cũng có thể là từng bước gian nan nhất Tần Mệnh phát triển đến nay.

Tần Mệnh từ trong minh tưởng thức tỉnh, ý thức thể một lần nữa xuất hiện trong cung điện.

Diệp Thanh Thần đang nằm trên giường đá, sắc mặt tái nhợt, khí tức yếu ớt, biểu lộ còn sót lại nhàn nhạt đau đớn. Mặc dù áo nghĩa bị cướp đoạt, nhưng nàng cũng không có bởi vì vậy mà mất đi tính mạng, mà là lâm vào hôn mê sâu, khí tức sinh mệnh rất yếu ớt.

Tần Mệnh ngưng tụ khí tức sinh mệnh, rót vào trong thân thể Diệp Thanh Thần, điều trị thương thế của nàng, cũng đang kiểm tra tình huống người nàng. Càng là kiểm tra, sắc mặt hắn càng là ngưng trọng, Diệp linh hồn Thanh Thần vậy mà cũng suy yếu như sinh mệnh lực của nàng, giống như tùy thời khả năng dập tắt.

Tần Mệnh trước kia cho rằng tróc bongáo nghĩa, chỉ sẽ cùng thân thể sinh ra một ít ảnh hưởng, dùng không bao lâu liền khôi phục thức tỉnh. Nhưng hiện tại xem ra, áo nghĩahuyền diệu rất có thể đã dung hợp đếnthân thể cùng linh hồn Diệp Thanh Thần, thậm chí đều dung hợp cùng ý thức. Nàng gần như không thể lại xem như một nhân loại trên ý nghĩa bình thường, mà là một hóa thân Thiên Đạo, hoặc là nói chính là một áo nghĩa, đại biểu cho một đạo trật tự.

Áo nghĩa bongtróc, không có gì khác hủynàng đi, càng không có gì khác giết nàng.

Tần Mệnh thử tỉnh lại Diệp Thanh Thần, nhưng vậy mà không chút phản ứng nào, ngọn lửa sinh mệnh lung lay muốn tắt, linh hồn khí tức đều như ẩn như hiện, đây là ngủ say chiều sâu, càng giống như là một loại giả chết. Tuy nhiên... Nói không chừng ngày nào đó, giả chết liền biến thành chết thật.

- Lại ngẩn người?

Tiểu Tổ với thân rồng khổng lồ từ trong bóng tối quay quanh qua đến, như là một ngọn núi non huyền thiết tối tăm trùng điệp, uy phong lẫm liệt, lại tản ra sát khí kinh người, vảy rồng tinh mịn lóe ra hàn quang khiếp người, thân thể tráng kiện lộ ra lực cảm kinh người.

Tần Mệnh rút ý thức của từ trong Vương Cung Vĩnh Hằng về đến, mở mắt:

- Thành công?

- Toàn bộ lấy được, muốn luyện hóa còn phải bỏ chút thời gian. Ngươi vừa rồi còn chờ cái gì nữa?

Tiểu Tổ phát hiện khí tức của Tần Mệnh lại mạnhmột tí.

- Nuốt Cực Hàn áo nghĩa.

- Hắc, ra tay càng ngày càng kiên cường, ta còn tưởng rằng ngươi không nỡ đây này.

- Có lẽ nàng sẽ chết.

- Có lẽ?

- Sinh mệnh cùng linh hồn đều rất yếu ớt.

Kỳ thật Tần Mệnh không nghĩ tới có thể như vậy.

- Bình thường, lĩnh ngộ Thiên Đạo áo nghĩa, chính là tế hiến cho Thiên Đạo, từ thân thể đến linh hồn cũng bắt đầu biến hóa, ngươi cướp đoạt áo nghĩa chẳng khác nào giết nàng.

Đám người thú triều như thủy triều tụ tập, vây tụ tại xung quanh Nhất Tuyến Thiên hải vực, đợi chờ trò hay trình diễn, rất nhiều người đã đợi năm ba ngày, có chút vừa mới đuổi tới, nhưng bầu không khí vẫn luôn rất tăng vọt, tiếng nghị luận liên tiếp vang xa. Còn có rất nhiều cường giả dùng các loại biện pháp nhìn trộm Nhất Tuyến Thiên hải vực, xác định được bên trong chính xác có người, hơn nữa còn có khí tức Hoàng Võ. Bọn hắn đường xa mà đến cũng không muốn không vui một hồi.

Các nơi trong nghị luận tranh luận lớn nhất vẫn là vì cái gì Tần Mệnh không trốn đi, mặc dù là lãnh địa của Hải Hoàng, nhưng ở chỗ này giống như chỉ có một con đường chết. Dù cho trốn đến lục địa đều muốn tốt hơn so ở tại chỗ này, trừ phi Tần Mệnh đã bày cạm bẫy gì.
Bình Luận (0)
Comment