Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3435 - Chương 3435: Tiên Linh Thiết Lao (2)

Chương 3435: Tiên Linh thiết lao (2) Chương 3435: Tiên Linh thiết lao (2)

Bởi vì mục đích Ngũ Trảo Kim Long hiển nhiên là muốn đem nó bồi dưỡng đến Hoàng Võ Cảnh, trở thành Huyễn Độc Thú kim đầu tiên tiến vào Hoàng Võ, muốn đạt đến cái tình trạng, khả năng phải Nuốt một Yêu Hoàng .

Sắc mặt Bát Dực Thiên Long u ám, nó không để ý bảo bối trên người Tần Mệnh, cái gì Tiên Vương Chiến Trụ, cái gì Lôi Nguyên châu, cái gì Thí Thiên Chiến Thần truyền thừa, nó muốn chính là Hắc Long! Nó muốn dùng lực lượng Hắc Long, gột rửa huyết mạch của nó, lại xông vào Tiên Võ Cảnh!

Chúc Long cũng đang tham luyến lực lượng Hắc Long :

- Đầu Hắc Long kia là có lực lượng Hoàng Võ đỉnh phong, nhưng lại không ổn định, nó có thể vây khốn chúng ta, chủ yếu là dựa vào ba mươi sáu cây trụ trời hình thành chiến trận . Nếu như có thể bắn hạ nó, chúng ta phải tranh thủ đạt được những Thiên Trụ kia .

- Nếu như?? Hô! Ta đã đến, nhất định phải bắn hạ Hắc Long! Không có nếu như!

Sâu trong hoàng cung!

Một tòa địa lao chôn sâu ở lòng đất tối tăm, trong trong ngoài ngoài bố trí chín tầng phong ấn, tận cùng bên trong nhất do Nhân Hoàng dùng Đại Phong Thần áo nghĩa tự thân bố trí . Địa lao coi như rộng rãi, trên bức tường có khắc đầy phù chú phong ấn, không ngừng dâng lên hào quang cường thịnh, hóa thành hư ảnh chiến tướng hoặc là mãnh thú, giao hội trong địa lao, tràn ngập hung uy to lớn, bất luận kẻ nào đi đến nơi đây đều có một loại cảm giác nguy hiểm bị xé nứt bất cứ lúc nào.

Tám tòa bia đá trấn thủ tám phương vị, dùng xiềng xích quấn quanh lấy một tòa thiết sơn cứng cỏi, Tần Mệnh đã bị xiềng xích quấn quanh, càng bị ba cây chiến kích nặng nề một mực đính trên tòa thiết sơn kia . Máu tươi màu vàng không ngừng liên tục chảy ra, theo rãnh tối chảy vào ao sắt bên cạnh . Mười ngày, ao sắt rộng hơn ba mươi thước đã súc sâu trọn vẹn một thước .

Thân thể Tần Mệnh vô cùng suy yếu, linh hồn cùng ý thức đều từng đợt hoảng hốt, lực lượng phong ấn tại tòa địa lao này đang mãnh liệt áp chế hắn khôi phục, thủy chung ở vào trong trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh .

- Tỉnh dậy rồi, hay là giả bộ ngủ đây?

Phạm Dương đứng tại trước mặt Tần Mệnh, dùng quạt ngọc nâng cằm của hắn lên .

Tần Mệnh từ từ mở mắt ra, mắt vàng ảm đạm vầng sáng, thoạt nhìn rất không có tinh thần .

- Cách ta gần như vậy, không sợ ta sụp đổ ngươi?

Phạm Dương ha ha cười khẽ:

- Xem tòa địa lao này là bài trí sao? Đừng nói một cao giai Thiên Võ mới tấn như ngươi, coi như Thiên Võ cửu trọng thiên đều trấn được .

Tần Mệnh nhìn chằm chằm hắn trong chốc lát, đôi mắt vàng đột nhiên bùng lên cường quang, một cỗ thiên uy hạo đãng kinh khủng ra đến .

Sắc mặt Phạm Dương khẽ biến, trong chốc lát né tránh, thối lui đến bên ngoài tám tòa bia đá .

Ông!!

Bia đá bạo lên cường quang, xiềng xích rầm rầm giòn vang, thiết sơn vù vù, bạo lên một năng lượng hủy diệt, uy nhiếp Tần Mệnh .

Kim quang ở bên trong mắt Tần Mệnh từ từ sút giảm, vô thanh cười cười:

- Đùa một chút, đừng sợ .

Sắc mặt Phạm Dương âm trầm trong chốc lát, cũng lộ ra nụ cười:

- Có tâm tư nói đùa, rất nhàn nhã nha .

- Cũng không tệ lắm . Những năm này lưu lạc thiên hạ, khổ cực gì cũng đều nếm qua, tội gì đều chịu qua, còn duy chỉ có không có ai bắt ta là con tin, đây là một lần thể nghiệm đặc thù, để cho ta nhớ tới khi còn bé .

- Khi còn bé cũng bị bắt là con tin?

- Bắt đầu từ bảy tuổi, bị giam tám năm .

- Vậy ngươi khi còn bé cũng sống đủ âm trầm trong bóng tối .

- Âm u? Vậy thì thật không có, ta rất cảm tạ ta khi đó đây .

Phạm Dương híp mắt nhìn hắn trong chốc lát, lại đi vào trong tấm bia đá:

- Một người thông minh như ngươi, nên biết kết cục kế tiếp của mình đi . Ngươi sẽ bị tháo nước máu tươi, cắt da thịt, ngươi sẽ bị đoạt lấy truyền thừa, cướp đi bảo bối, ngươi còn có thể bị đương chúng chém đầu, thân tử hồn diệt! Ngươi Sẽ chết rất thảm, rất thảm!

- Ta có thể sẽ chết, nhưng không phải chết ở trong tay các ngươi . Ta thật sự mà nói một câu, vây ta ở trong Hoàng Thiên Thành là một nét bút hỏng của các ngươi, nơi này Trói không được ta .

Tần Mệnh nhàn nhạt mà cười, rất nhẹ nhàng cũng rất bình tĩnh, giống như không phải là bị đính trên thiết sơn, không phải là bị trấn trong địa lao, mà là tại trong tửu lâu trang viên nào đó.

- Ha ha Ngươi còn thật xem mình là một nhân vật .

Phạm Dương thật sự nở nụ cười .

Tần Mệnh nhàn nhạt cười, tiếp tục nói:

- Nhưng các ngươi lại không thể không đem ta vây ở Tiên Linh Đế Quốc . Nếu như chuyển tới Vô Hồi Cảnh Thiên, Tiên Linh Đế Quốc, Bát Hoang Thú Vực cùng Bách Luyện Thú Vực đều sẽ không đồng ý, bởi vì sợ! Sợ Vô Hồi Cảnh Thiên độc chiếm, thừa cơ gian lận! Nếu như chuyển tới Bát Hoang Thú Vực, những bên khác không đồng ý, chuyển tới Bách Luyện Thú Vực Mọi người càng không muốn . Cho nên chỉ có thể để lại tại Tiên Linh Đế Quốc này, bởi vì ba phương khác tự nhận có thể khống chế được nổi các ngươi, có thể bảo chứng ích lợi của mình .

Phạm Dương nhìn chằm chằm hắn trong chốc lát, không ấm không nóng cười cười:

- Không hổ là Chiến Tranh Chí Tôn, nhìn vô cùng sâu .

- Nếu như ta không có đoán sai, Bát Hoang Thú Vực, Bách Luyện Thú Vực, còn có Vô Hồi Cảnh Thiên đều phái tới một vị Hoàng Võ đi . Bát đại Hoàng Võ, trấn thủ Hoàng Thiên Thành. Lực lượng là đủ, chỉ tiếc
Bình Luận (0)
Comment