Chương 3460: Đế quốc phản kích (2)
Chương 3460: Đế quốc phản kích (2)
- Thủ vệ hoàng cung!
Chí Tôn đế quốc gào thét, bình chướng hoàng cung trong chốc lát dâng lên cường quang cùng năng lượng vô tận, hội tụ thành một bóng người vặn vẹo, dường như do lượng lớn lực lượng áo nghĩa hội tụ đến thành, mênh mông cuồn cuộn lấy uy danh to lớn, dứt khoát giết hướng Dạ Ma Thiên Tôn.
Bình chướng thủ hộ hoàng cung là những người thừa kế áo nghĩa Tiên Linh Đế Quốc vạn năm qua tự thân bố trí, lại bị Hoàng tộc dùng tới giao hòa trận pháp cổ, diễn biến thành một cái chỉnh thể, có thể tại thời khắc đế quốc sinh tử tồn vong đem tất cả lực lượng sót lại tổng thể đến cùng một chỗ, hóa thành một thủ hộ giả đế quốc, tiếp xúc nguy cơ. Nếu như dung hợp áo nghĩa quá nhiều, Hoàng Võ khống chế trận pháp quá nhiều, thực lực thủ hộ giả đế quốc này liền đủ mạnh.
Dù là Tiên Võ, đều có thể chiến một trận!
Mà cái này, cũng là vốn liếng để Tiên Linh Đế Quốc danh xưng là Hoàng tộc thứ tám.
Nhưng mà, mặc dù trận pháp tập hợp các loại lực lượng áo nghĩa còn sót lại, thời gian duy trì lại có hạn, cũng sẽ hao hết toàn bộ lực lượng áo nghĩa trong trận pháp. Tương đương dùng một lần liền phế đi, sau này cần một lần nữa tích lũy. Nhưng Dạ Ma Thiên Tôn hàng lâm, đế quốc sinh tử tồn vong, bọn hắn không thể không toàn lực ứng phó.
Cùng với tiếng bạo hưởng kinh trời, Dạ Ma Thiên Tôn cùng bóng người vặn vẹo kia giết đến cùng một chỗ, một cỗ uy lực Tiên Võ, va chạm dung hợp áo nghĩa, trên không hoàng cung lập tức một mảnh hỗn loạn. Hoàng cung đều đong đưa theo, như là là một con thuyền cô độc sâu trong gió to sóng lớn, khả năng lật úp bất cứ lúc nào.
- Đẩy Tần Mệnh ra ngoài, giết hắn!
Tứ đại Hoàng Võ toàn lực khống chế, đồng thời tức giận quát tháo. Không phải tới cứu Tần Mệnh sao? Giết hắn tại trước mặt mọi người, quấy nhiễu Dạ Ma Thiên Tôn, tạo cơ hội cho đại trận hoàng cung!
- Giết Tần Mệnh!!
Tất cả võ giả trong hoàng cung toàn thể mắt đỏ hét to!
Cung điện chín tầng bay lên không trong tiếng nổ vang, chín tòa cung điện huyền thiết bảy tầng ngay sau đó đột ngột phóng lên từ mặt đất, cùng chín tầng cung điện chiếu rọi lẫn nhau.
Thiết lao trên mặt đất, tám tòa bia đá bộc phát cường quang, bay múa vờn quanh thiết sơn, trên thiết sơn là trấn áp Tần Mệnh.
Cung điện, bia đá, thiết sơn, trùng trùng điệp điệp trấn áp, càng giống như là luyện lô hủy diệt.
Tần Mệnh mở ra Kim Nhãn thần bí lại lạnh giá, ngửa mặt nhìn trời, một cỗ lực lượng thiên uy trong người bắt đầu khởi động, đôi mắt càng ngày càng phát sáng, thân thể, tứ chi lặng ngắt như tờ, đều chậm chạp kéo căng, tách ra kim quang nhàn nhạt.
Đến rồi, Dạ Ma Thiên Tôn! Quá trình hành động giống như hắn dự đoán! Nhưng, ai lăn lộn vào? Ai sẽ cứu hắn trong lúc hỗn loạn?
Yêu Nhi ngẩn đầu, hai mắt cởi ra màu đen, khôi phục tinh hồng yêu diễm, nàng nhìn Tần Mệnh trên không trung, trên mặt rốt cục lộ ra nụ cười, ta... Đến đón chàng.
Tần Mệnh lạnh giá đảo mắt qua xung quanh biển người hỗn loạn, liếc mắt liền thấy được Yêu Nhi.
- Tần Mệnh! Mặc kệ ngươi có kế hoạch gì, ngươi đều là đang tự chịu diệt vong! Dù cho ngươi chạy ra đế quốc, cũng trốn không ra nhân tộc thiên hạ cùng Yêu tộc thảo phạt!
Diệp Khuynh Thành bỗng nhiên lớn tiếng quát khiển trách.
- Lập tức cúi đầu nhận thua, có lẽ còn có một đường sống!
- Diệp cung chủ, đều đã đến lúc này, còn nói những này có ý nghĩa gì?
Mộng Ly công chúa thét ra lệnh toàn bộ Diệp gia lui ra, chỉ huy cường giả hoàng thất bắt đầu trấn giết Tần Mệnh.
- Giết! Giết giết!
Trên vạn người tập thể quát tháo.
- Trước hủy tứ chi! Lại vỡ khí hải! Cuối cùng... Nổ đầu...
Thanh âm Nhân Hoàng uy nghiêm vang vọng hoàng cung, mười tòa cung điện, tám tòa bia đá, cũng bắt đầu dữ dội gào thét xoay tròn, lực lượng trấn áp cường hoành toàn bộ xuyên thấu qua xiềng xích rót vào thiết sơn.
Xích Viêm Kim Nghê cùng Thanh Hoàng một bên phóng thích ra hoàng uy giữ gìn uy lực đại trận, một bên quan tâm tình huống Dạ Ma Thiên Tôn bên ngoài. Dạ Ma Thiên Tôn không phải tới cứu Tần Mệnh ư, để cho hắn trơ mắt nhìn Tần Mệnh chết, đến lúc đó hoặc là trực tiếp vứt bỏ rút đi, hoặc chính là phẫn nộ xuất hiện sai lầm, bọn hắn vừa hay khống chế đại trận săn giết Dạ Ma Thiên Tôn. Một lão gia hỏa mấy trăm năm mà thôi, không có khả năng vẫn luôn mạnh.
Bọn hắn, còn có cơ hội.
- Trước hủy tứ chi!
Mộng Ly công chúa bay lên không, cao cao nhấc tay lên, đột nhiên vung xuống.
Hơn mười vị cường giả Thiên Võ cao giai giận dữ hét to, dùng lực lượng toàn thắng chấn vỗ cung điện cùng bia đá.
Nhưng mà...
Ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, toàn thân Yêu Nhi tách ra lục quang ngập trời, năng lượng phong ấn trong cơ thể như là sóng dữ ầm ầm phóng thích, mặc dù bên ngoài nổ lớn rung trời, liên miên không dứt, nhưng trong đây đột nhiên xuất hiện tiếng nổ vang dữ dội vẫn là chấn ông màng tai tất cả mọi người, biểu lộ thống khổ.
Lượng lớn cường giả xung quanh Yêu Nhi vô tình bị đánh bay ra ngoài, bị lục quang bao phủ, kêu gào thảm thiết một mảnh, không có chờ bọn hắn hoàn hồn, càng không có chờ bọn hắn khống chế được thân thể ở giữa không trung, lục quang chìm ngập bọn hắn toàn bộ biến thành nhánh dây tráng kiện, gắt gao quấn quanh, chúng so với sắt thép còn cứng cỏi hơn, không chỉ quấn quanh, còn sinh sôi ra lượng lớn nhánh dây, chui vào trong miệng, xông vào trong cổ họng bẩn, càng có nhánh dây đâm thủng da thịt, tiến vào trong thân thể, toàn thân máu tươi đầm đìa.
Tiếng kêu gào thảm thiết hòa với trận nổ vang đột nhiên xuất hiện, vang vọng thâm cung, hơn nghìn người bị lục quang chìm ngập, bị nhánh dây quấn quanh, đánh xuống mặt đất, cung điện, trên núi giả, va chạm trong nháy mắt, nhánh dây tiếp tục điên cuồng sinh trưởng, cắm rễ mặt đất cung điện, hóa thành một gốc đại thụ cứng cáp.