Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3466 - Chương 3466: Dao Mổ

Chương 3466: Dao mổ Chương 3466: Dao mổ

- Nợ máu trả bằng máu! Nạp mạng đi!

Tần Mệnh gào thét, như là lôi triều bạo động, đánh về phía trước chiến trường, lập tức phá lên mưa máu đầy trời. Hắn đã không cần bao nhiêu ngôn ngữ, trực tiếp triển khai báo thù tàn nhẫn đối với hoàng thất. Thân thể đang khôi phục thương thế, Lôi Nguyên châu đang bổ sung linh lực, Tần Mệnh càng đánh càng mạnh, đây cũng là trận chiến đấu chân chính đầu tiên sau khi hắn tiến vào Thiên Võ cao giai cảnh đến nay.

- Chúng ta cần phải đi.

Diệp Khuynh Thành phức tạp nhìn thoáng qua Tần Mệnh chạy ra tìm đường sống, dưới sự thủ hộ của cường giả Diệp gia rút ra hoàng cung.

Diệp gia rút lui khỏi, giúp đỡ rất nhiều quyết định của các cường giả biên cương vẫn còn do dự, thừa dịp chiến trường còn không có chấm dứt, một đám tiếp lấy một đám di chuyển.

Thiên Vương Điện một phương nhấc lên cuồng triều chiến đấu rất cao, đối với tất cả cường giả vẫn còn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại phát động bạo kích cuối cùng.

Nửa đêm!

Khi mà Dạ Ma Thiên Tôn chém giết hai đại Nhân Hoàng đế quốc, chiến trường hoàng cung cơ bản đã chấm dứt.

Trong hoàng cung chỉ có rất ít người vẫn còn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, nhưng mà chỉ là phí công vùng vẫy.

Tần Mệnh, Thiên Vương Điện, Bất Tử Môn, cùng với các cường giả Thiên Dực tộc, cũng đã giết ra hoàng cung, phân tán tại các nơi Hoàng Thiên Thành, năm ba người một tổ, đứng ở trên những gia tộc đỉnh cấp kia, mặt lạnh nhìn xuống phía dưới. Bọn toàn thân hắn đẫm máu, đằng đằng sát khí, như là từ trong núi thây biển máu leo ra.

Tất cả các cường giả trong trang viên sẵn sàn trận địa đón địch, căng thẳng lại sợ hãi. Cho dù đứng tại đỉnh đầu bọn hắn là kẻ địch cùng lúc không nhất định mạnh hơn so với bọn hắn, cho dù bọn hắn rất không thích ứng cảm giác bị nhìn xuống, nhưng cũng không dám có bất kỳ vọng động, toàn thân cũng đều lạnh dần. Bởi vì chiến đấu trên không trung đã chấm dứt, tuyên cáo đế quốc chỉ còn trên danh nghĩa, mà đám người đứng tại bọn hắn đỉnh đầu kia, đã trực tiếp ảnh hưởng vận mệnh toàn bộ đế quốc, càng quyết định vận mệnh các gia tộc bọn hắn.

Nhất là nam tử toàn thân kim quang ở phương hướng hoàng cung kia, nếu như hắn giơ tay lên, làm một cái động tác chém đầu, rất nhiều gia tộc khả năng chịu khổ đồ sát, hoặc là... Cả tòa Hoàng Thiên Thành sẽ máu chảy thành sông.

Thiên Võ trong các gia tộc đều đứng ở trong sân, tụ tại bên cạnh các lão tổ, nhìn qua không trung, căng thẳng cùng đợi vận mệnh. Tất cả tộc nhân thị vệ cùng với đám tỳ nữ, đều lạnh run giấu ở trong bí cảnh trang viên, nhẹ giọng nói nhỏ cầu nguyện.

Trong Hoàng Thiên Thành, nước lũ tàn sát bừa bãi, hỏa diễm bừng bừng đốt cháy, lại không có ai dám phát ra bất kỳ thanh âm nào, không có một dã thú nào dám lại gầm thét. Hắc Long với thân thể cao lớn như là hắc sơn trùng điệp nhuốm máu, chậm rãi bay qua ở trên không, Hải Hoàng hóa thân chiến thần khổng lồ to đến nghìn trượng, sôi trào lấy thủy triều cuộn trào mãnh liệt, đứng trong hoàng cung. Phát ra hoàng uy ngập trời, chấn nhiếp lấy linh hồn từng kẻ bướng bỉnh hoặc là không cam lòng người.

Tần Mệnh toàn thân kim quang lập loè, ngẩn đầu nhìn qua Dạ Ma Thiên Tôn ở bên trong ma khí đầy trời, khom người chào thật sâu:

- Ân nghĩa hôm nay, cả đời khó quên! Ta, Tần Mệnh, cuộc đời này quyết không phụ Dạ Ma nhất tộc!

Bọn người Điện Chủ toàn bộ nhìn phía không trung, cũng bái một cái đối với Dạ Ma Thiên Tôn. Mặc kệ Tinh Linh nữ hoàng đã đồng ý cái gì với Dạ Ma Thiên Tôn, bọn hắn đều phải tự thân biểu đạt kính ý cùng cảm tạ, dù sao Dạ Ma Thiên Tôn cũng là tới trợ giúp bọn hắn. Bọn hắn rất điên cuồng, rất chấp nhất, càng hiểu ân nghĩa. Có thù oán, tuyệt đối không tha thứ, có ân nghĩa, ổn thỏa dày báo.

- Trận chiến này qua đi, Ma vực chắc chắn đại loạn. Vô Hồi Cảnh Thiên, Bát Hoang Thú Vực, Bách Luyện Thú Vực, đều là chiến trường của các ngươi. Tận hết khả năng các ngươi có, vì Dạ Ma tộc ta giảm bớt áp lực, đây chính là cảm tạ tốt nhất của các ngươi.

Thanh âm Dạ Ma Thiên Tôn vang vọng tại bên tai mỗi người bọn hắn, cũng chỉ truyền lại đến chỗ bọn hắn.

- Xin ngài yên tâm. Ta sẽ để cho Vô Hồi, Bát Hoang, Bách Luyện, nợ máu trả bằng máu!

Thời điểm tại Nhất Tuyến Thiên, Tần Mệnh còn quyết định muốn tiến hành theo chất lượng, hiểu rõ từng cái, từng bước đối kháng, nhưng sau khi trải qua trận địa ngục dằn vặt này, hắn rốt cục cũng lĩnh hội tới những bá chủ thời đại loạn võ này ‘Cường thế’ cùng ‘Bá thế’, bọn hắn đối với thứ mình muốn cho tới bây giờ không từ thủ đoạn, quản hắn khỉ gió gì ở trong tay ai, quản hắn khỉ gió gì tình huống như thế nào, ta là Hoàng tộc, ta muốn ngươi phải cho ta, không cho chính là phản nghịch, thì phải chết. So với bọn hắn, bản thân có chút hành động quả thực thầy mo bé gặp thầy mo lớn. Cường giả vi tôn, ở thời đại này bày ra vô cùng tinh tế.

- Rất tốt! Chỉ mong Tinh Linh nữ hoàng không nhìn lầm người! Đại Phong Thần áo nghĩa thuộc về ngươi!

Dạ Ma Thiên Tôn đem Chí Tôn đế quốc ném cho Tần Mệnh, mang theo thi thể vị Nhân Hoàng khác kia lui về hư không. Hắn muốn trước khi tin tức truyền lại Ma vực Thú Vực, vượt qua hư không cổ đạo, chạy về Dạ Ma tộc làm tốt bố trí.

Đám người Bất Tử Tà Vương đều nhìn về phía thi thể Chúc Long nằm nghiêng ngoài hoàng cung, cái này không muốn? Ý là, cũng để cho bọn họ?

Tần Mệnh nhìn các huynh đệ toàn thân đẫm máu phía sau, cũng cong cong eo thật sâu.

Hỗn Thế Chiến Vương dùng sức nắm bả vai Tần Mệnh, không cần phải khách khí. Một ngày là Vương Trong Thiên Vương Điện, chúng sinh vi huynh, đổi thành bất cứ người nào trong bọn họ bị nhốt, Tần Mệnh cũng sẽ không để ý sinh mệnh đến cứu vớt.

- Xử trí những gia tộc Hoàng Thiên Thành này như thế nào?
Bình Luận (0)
Comment