Ngay cả Trung Ương Vực địa đều không có làm ra thái độ rõ ràng, dường như cũng đang suy nghĩ nên xử trí cỗ lực lượng đột nhiên xuất hiện này như thế nào, cân nhắc là chèn ép hay là khống chế.
Bất tri bất giác một tháng trôi qua, bên ngoài gió nổi mây bay, mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, có người thở ra hơi, có người vẫn còn lo lắng không yên. Nhưng trong Lôi Đình cổ thành lại càng ngày càng hài hòa. Hô Diên gia tộc với tư cách đệ nhất đại thương hội Bắc Vực, thể hiện ra trụ cột tài lực hùng hậu, cung cấp cho Lôi Đình cổ thành nghèo khó đầy đủ tài chính kiến thiết, cũng chủ động bày mưu tính kế, trợ giúp nội thành cải biến.
Tần Mệnh, Yêu Nhi đều đang trong bế quan chiều sâu, không có có ai dám đi quấy rầy.
Nhưng ở ngày nào đó trongmột tháng sau, đám người trong thành chợt phát hiện một hiện tượng kỳ quái.
Bên trong mười tám Vương tượng có một cái cử động, hai tay nâng ở trước ngực, chỗ đó sương mù bao phủ lấy một đoàn ánh sáng, bất luận là ban ngày hay là đêm đen, đều lập loè huỳnh quang, như là vòng trăng tròn bị nó nâng ở trong lòng bàn tay.
Đó là pho tượng Nữ Vương trong mười tám Vương tượng.
Trong lòng bàn tay bưng lấy chính là một người —— Nguyệt Tình!
Nguyệt Tình có dung nhan tuyệt lệ cùng dáng người gần như hoàn mỹ, nhưng cũng có nội tâm cường đại vượt qua nam tử, không cam lòng với hiện trạng. Nàng theo đuổi võ đạo chí cao, không ngừng khát vọng trưởng thành, cũng hy vọng có thể đi khắp thiên hạ, cùng cường giả các tộc luận võ. Nhưng cho tới bây giờ trong lòng luôn có một tiếc nuối nho nhỏ —— mục tiêu! Nàng không có đủ mục tiêu để hướng dẫn nàng tiến về phía trước.
Vân Mộ Bạch từng dạy nàng khi nàng mười tuổi, ngươi phải xác định mục tiêu nhân sinh và võ đạo của mình, tốt nhất có thể là một người cường đại mà ưu tú, ví dụ như một thiên tài tuyệt thế nào đó, ví dụ như một vị tông chủ nào đó, dùng nửa đời trước của ngươi để đuổi theo nó, lại dùng nửa đời sau của ngươi để vượt qua nó.
Đã có mục tiêu, ngươi có thể có một phương hướng rõ ràng hơn, có động lực mạnh mẽ hơn, mà không đến mức buông lỏng.
Lúc trước Nguyệt Tình còn nhỏ, nhưng lại rõ ràng nhớ kỹ những lời này.
Vân Mộ Bạch xác định mục tiêu cho nàng là tông chủ Bách Hoa tông, đệ nhất nữ cường giả Bắc Vực. Bất luận là khí chất, năng lực, hay là võ pháp, lại có thể nói là nữ võ đứng đầu Bắc Vực. Vân Mộ Bạch hy vọng tương lai của Nguyệt Tình có thể đạt tới độ cao kia, thậm chí là vượt qua độ cao kia.
Nhưng ở trong lòng Nguyệt Tình, nàng cũng không tán thành tông chủ Bách Hoa tông, càng nghiên cứu cuộc đời và tính tình của đối phương, càng cảm giác tông chủ Bách Hoa tông không đủ để trở thành mục tiêu của nàng. Nàng luôn cảm thấy đối phương thiếu một chút gì đó, cũng cảm thấy mục tiêu của mình không nên giới hạn ở chủ nhân một tông, hạn chế ở Bắc Vực.
Cho nên những năm gần đây, Nguyệt Tình chưa từng chân chính đặt ra mục tiêu, cũng đang một mực tìm kiếm.
Mãi cho đến khi Tần Mệnh dẫn chúng Vương trở về, cho đến khi nữ Vương kiếm bổ Ưng Vương, trái tim nàng yên lặng thật lâu bỗng nhiên nóng lên.
Khi Tần Mệnh kể cho hắn nghe về cuộc đời của nữ Vương, một thời huy hoàng, Nguyệt Tình biết, mục tiêu nàng tìm kiếm tám năm qua đã xuất hiện. Nguyệt Tình rốt cục cũng hiểu được trên người tông chủ Bách Hoa tông thiếu chút gì —— uy nghi phong hoa tuyệt đại, nhìn xuống chúng sinh thanh ngạo, cường thế gìn giữ Vương quốc.
Nguyệt Tình dừng chân dưới pho tượng nữ Vương nửa tháng, nhìn lên thật lâu, cuối cùng quyết định, đây chính là mục tiêu của nàng.
Nguyệt Tình hy vọng dùng nửa đời trước truy đuổi thành tựu của nữ Vương, đạt tới độ cao của người, lại dùng nửa đời sau vượt qua nữ Vương, đúc thành huy hoàng thuộc về mình.
Nhưng chuyện để cho Nguyệt Tình không ngờ tới là, khi nàng hướng nữ Vương cúi người hành lễ, nữ Vương tỉnh lại, một người một tượng, nhìn chằm chằm thật lâu. Khi Nguyệt Tình nở nụ cười khẽ, hành lễ muốn lui đi, nữ Vương lại vươn hai tay ra, nâng lấy nàng trong tay.
Sau đó có cảnh tượng thần kỳ đã thu hút sự chú ý của cả thành.
- Nữ Vương muốn truyền thừa cho Nguyệt Tình?
- Ý của ngươi là những bức vương tượng này có ý thức riêng của họ? Nữ Vương rất hài lòng với Nguyệt Tình, muốn đem bí pháp của mình truyền thụ cho nàng?
- Ngoại trừ lời giải thích này, ai còn có thể nghĩ đến cái khác?
- Nguyệt Tình cô nương sắp trở thành người thừa kế Nữ Vương?
- Nữ Vương chọn Nguyệt Tình!
Mọi người nghị luận sôi nổi, các võ giả trong thành đều kích động, nhao nhao tụ tập dưới chân các Vương tượng khác, hy vọng cũng có thể được Vương tượng nào đó nhìn trúng, may mắn biến thành truyền nhân.
Liên tiếp nửa tháng, ồn ào náo nhiệt, ngay cả Hô Diên Trác Trác và bọn người Đồ Vệ đều ở dưới Vương tượng hành bái mười ngày.
Kết quả Vương tượng đều thờ ơ, một chút động tĩnh cũng không có.
Ngược lại vòng trăng tròn trong tay nữ Vương vẫn cứ tỏa sáng, thánh khiết trong vắt, lộ ra lực lượng thần bí.
Đây là cơ duyên, cưỡng cầu không được, mọi người cuối cùng cũng chậm rãi tan rã.
Một tháng sau khi sự kiện Lôi Đình cổ thành chấm dứt, một chiếu lệnh hoàng thất từ Trung Ương Vực truyền về phía Bắc Vực, rơi xuống Lôi Đình cổ thành.
Thánh Đường hoàng thất liên danh mời Tần Mệnh, tham gia Huyễn Linh Pháp Thiên năm tháng sau!
Tin tức bị Thánh Đường tận lực tuyên truyền, không chỉ truyền khắp Bắc Vực, cũng truyền đến Nam Vực, Tây Vực, Đông Vực.
Trước đó, tin tức Tần Mệnh nhận được chúng Vương truyền thừa trước mắt đã truyền khắp các vùng đất hoàng triều, bao gồm Lôi Đình thảm chiến, thập bát Vương tượng, tên Tần Mệnh đã truyền ồn ào huyên náo, danh hào đệ nhất thiên tài Bắc Vực xứng đáng rơi vào trên đầu hắn.
Lúc này đây, vô số thiên tài truyền nhân của Ngũ Đại Vực đều kinh động, nhìn Bắc Vực, dâng lên chiến ý. Bọn họ không thể khiêu chiến chúng Vương, lại có lòng tin khiêu chiến người nhận truyền thừa Tần Mệnh, thậm chí có người phỏng đoán, nếu đánh bại Tần Mệnh, có thể kế thừa truyền thừa hắn đạt được hay không?
Cũng có người suy đoán mục đích của hoàng thất, vì sao lại muốn mời Tần Mệnh? Là muốn lôi kéo, hay là muốn mưu hại?