Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3501 - Chương 3501: Đào Hầm

Chương 3501: Đào hầm Chương 3501: Đào hầm

Tại thời điểm Tinh Linh nữ hoàng khống chế Vạn Tuế Sơn quét ngang Bách Luyện Thú Vực, lại thật ra là bí mật đả thông một con đường, bảo đảm bọn người Tần Mệnh có thể ở thời khắc sinh tử bất đắc dĩ chạy ra tìm đường sống, lần này Tần Mệnh vừa hay thông qua nơi này lặng yên không một tiếng động rời khỏi Bách Luyện Thú Vực, xuất hiện ở bên ngoài hải vực hơn mười dặm.

- Phụ thân, tiểu quỷ đâu a!

Tần Lam ngồi ở trên vai Tần Mệnh, lung lay chân nhỏ, vẫn là non nớt đáng yêu như vậy, vẫn là vui vẻ hồn nhiên như vậy. Có thể là trải qua biến cố trong thời không, nàng đối với Tần Mệnh càng không muốn xa rời, bàn tay nhỏ bé vẫn luôn cầm lấy lỗ tai của hắn.

- Trong vương cung đây này.

- Để cho con đi vào, ta muốn đánh hắn.

Tần Mệnh dở khóc dở cười:

- Con là tỷ tỷ, không cho phép khi dễ hắn.

- Tiểu tử kia quá da, một ngày không đánh liền không thành thật, con đánh cho hắn một trận cho hắn biết là ai tỷ tỷ.

Tiểu nha đầu nắm chặt nắm đấm hào hứng bừng bừng.

- Hôm nào, hắn gần đây có chút việc, bận quá.

Năng lượng Tiên Thạch Tinh Giới trong Vĩnh Hằng Vương Cung càng ngày càng lớn mạnh, cũng bắt đầu phản hồi Quỷ Đồng, Quỷ Đồng nửa tháng trước liền lâm vào ngủ say chiều sâu, thân thể đều còn có chút biến hóa kỳ quái.

- Chúng ta muốn đi đâu?

- Tìm Cùng Kỳ, tính nợ cũ.

Tần Mệnh đứng trong màn đêm, nhìn qua Bách Luyện Thú Vực bao phủ trong sương mù. Cùng Kỳ tự thân mang theo đám hung thú Bát Hoang Thú Vực càn quét ở bên trong, khi trước có mấy lần chính là nó làm bẫy, hố bọn hắn, ngay cả Thôn Hải Thú đều là chết ở trong tay nó.

Tần Mệnh muốn cho đội ngũ lùng bắt bên trong biết rõ hắn rời khỏi, nhất định phải náo một hồi lớn. Cùng Kỳ thuần huyết không chỉ dễ dàng săn giết, hơn nữa thân phận đặc thù, một khi chết trong tay hắn, thế tất sẽ chọc giận hung thú Bát Hoang Thú Vực rút lui khỏi Bách Luyện Thú Vực. Hơn nữa, Tần Mệnh liệu định Cùng Kỳ thuần huyết không có dốc ôm toàn bộ bí mật trên Vạn Tuế Sơn đi ra, vừa hay giết nó chấm dứt hậu hoạn.

- Làm như thế nào?

Tần Lam đã ngủ hơn một năm, vừa hay hoạt động tay chân chút.

- Đến phía tây nhìn một cái, tìm Cửu Độc Âm Lân Mãng.

Tần Mệnh vẫn luôn không có nhìn thấy Cửu Độc Âm Lân Mãng ở bên người Cùng Kỳ, hoặc là bị giữ lại tại Bát Hoang Thú Vực, hoặc là được an bài ở bên ngoài dò xét. Tần Mệnh có khuynh hướng vế sau, Cửu Độc Âm Lân Mãng muốn đứng vững gót chân tại Bát Hoang Thú Vực, nhất định phải gắt gao ôm chặt Cùng Kỳ, càng hy vọng lập một đại công, cho nên sẽ không dễ dàng ở lại Bát Hoang Thú Vực ‘chưa quen cuộc sống nơi đây’.

Bát Hoang Thú Vực, Vô Hồi Cảnh Thiên, Thiên Võ giới, còn có Bách Luyện Thú Vực, ở phía ngoài đều bố trí lấy vòng vây, chính là vì phòng ngừa bọn người Tần Mệnh trốn tới.

Tần Mệnh phỏng đoán Cửu Độc Âm Lân Mãng liền ẩn núp tại phía tây, vừa hay để cho Tần Lam tìm trước xem sao.

- Ta liền đoán được ngươi muốn đi tìm Cùng Kỳ.

Một giọng nói bỗng nhiên từ phía sau truyền tới, cường quang màu bạc hiện ra lại chợt biến mất, Dương Đỉnh Phong đã đi tới.

- Sao ngươi lại tới đây?

- Chịu những huynh trưởng cùng nữ tử của ngươi ủy thác, ra tới giúp ngươi một tay. Chỉ có ngươi cùng Bạch Hổ, bọn hắn rất không yên tâm.

Dương Đỉnh Phong vác lấy Phong Thiên Tà Long Trụ, ngẩng đầu mà bước đi tới, tóc bạc xoã tung nhảy múa cuồng loạn, thô cuồng lại bá đạo. Phong Thiên Tà Long Trụ bành trướng dữ dội lại áp súc, bành trướng lấy long uy cường thịnh, như là một đầu Ác Long tùy thời đều muốn tránh thoát, mơ hồ còn có tiếng rồng ngâm truyền tới.

- Rồng?

Hai mắt Tần Lam tỏa sáng.

- Đã giữ lại cho con.

Tần Mệnh vội vàng từ trong Vĩnh Hằng Văn Giới lấy ra mấy khối linh hạch rồng, di chuyển lực chú ý của Tần Lam. Những linh hạch này mặc dù không phải Long tộc thuần huyết, tuy nhiên đều rất trân quý, là bọn người Tần Mệnh chém giết tại Bách Luyện Thú Vực.

- Chỉ có chính ngươi đến?

- Ta hiểu rõ Cổ Hải, cũng khống chế những người phát ngôn Tinh Linh đảo kia, có ta ở đây, bọn hắn mới có thể yên tâm.

Dương Đỉnh Phong bao nhiêu rõ Tần Mệnh vì cái gì nhất định muốn chấp nhất một mình, cũng không phải hắn không muốn mang nhiều mấy người, mà là Tần Mệnh nghĩ đến sau khi rời khỏi khắp nơi săn giết áo nghĩa. Giết một người, khả năng không có việc gì, giết hai người, cũng có thể có thể không có ảnh hưởng gì, nhưng nếu như Tần Mệnh bắt đầu săn giết rất nhiều áo nghĩa, quỷ biết rõ Thiên Đạo chỗ đó sẽ xuất hiện cái gì dị thường, ví dụ như trời phạt a, giảm thọ a, tổn hại số mệnh à vân vân..., bản thân Tần Mệnh có vương đạo gia thân, có thể chống cự, nếu như người khác vẫn luôn làm bạn với hắn, rất có thể sẽ chịu ảnh hưởng.

- Ta cũng không phải là đi hưởng thụ, ngươi nghĩ thông suốt?

- Dương Đỉnh Phong ta không có hiểu rõ ràng chuyện sẽ làm sao? Đi, đừng có mài đầu vào nữa. Xử lý xong Cùng Kỳ, ta mang ngươi đi một chỗ.

- Nơi nào?

- Một nơi có thể làm cho người trong thiên hạ cũng biết ngươi đã rời khỏi Bách Luyện Thú Vực, một nơi có thể làm cho ánh mắt thiên hạ lại trở lại trên người của ngươi, một nơi có thể làm cho ngươi săn giết lượng lớn áo nghĩa, cũng là một nơi ngươi có thể hiểu rõ càng nhiều thiên kiêu nhân kiệt thời đại loạn võ.

Dương Đỉnh Phong nhìn qua phương xa, đáy mắt hiện ra tinh mang:

- Đại Hỗn Độn Vực, Chiến Trường Hồng Hoang!

- Cái gì?

- Chưa từng nghe qua đi, cho nên ta mới đi ra giúp ngươi.

Dương Đỉnh Phong dùng sức vỗ bả vai Tần Mệnh, vung tay lên:

- Đi thôi!

- Đại Hỗn Độn Vực là cái gì, Chiến Trường Hồng Hoang là cái gì?

Tần Mệnh thật đến hứng thú, tuy nhiên vẫn là nhắc nhở:

- Ta phải mau chóng để cho bốn đại hoàng tộc biết rõ ta đã rời khỏi, còn là đơn độc rời khỏi.
Bình Luận (0)
Comment