Chương 3533: Đại chiến sôi trào (2)
Chương 3533: Đại chiến sôi trào (2)
Nhiếp Viễn tránh né không kịp, đột nhiên dừng lại, Đạo Ấn Dực dày rộng lập tức tụ lại, như là cái kén to lớn bao lấy toàn thân hắn. Đạo ấn toàn thân toàn bộ sáng lên, như là một tôn tôn Chân Linh đang thức tỉnh. Ầm ầm bạo tạc, dẫn phát một lọai sóng cồn vòi rồng năng lượng, phóng lên trời, lại quay cuồng về bốn phương tám hướng.
Đạo Ấn Dực của Nhiếp Viễn vỡ nát toàn bộ, toàn thân đầm đìa đẫm máu, quay cuồng bay phất phới ra ngoài.
- Tần Mệnh, đừng vội hung hăng càn quấy.
Xa xa Mộ Dung Thiên Tư khống chế món vũ khí thứ hai phóng tới Tần Mệnh, cường thế chặn đường.
Ầm ầm!
Một cái khuyên tai ngọc từ trên trời giáng xuống, lần nữa chặn đường Tần Mệnh, một tiếng bạo hưởng kinh thiên động địa, hóa thành một ngọn sóng to lớn, chìm ngập Tần Mệnh, hơn nữa thủy triều vừa mới chìm ngập hắn liền tầng tầng đóng băng, hóa thành một ngọn núi non trùng điệp như to lớn, kéo dài hơn một nghìn thước, to lớn đến nặng nề, đông lại Tần Mệnh, mang theo hắn rơi xuống mặt đất.
Tuy nhiên, phong ấn giằng co vài giây ngắn ngủi mà thôi, lôi triều xung quanh Tần Mệnh lần nữa bạo động, như là vô số con rắn đen đang bạo tẩu, nứt vỡ lượng lớn khe hở. Cùng với một tiếng nổ lớn long trời lở đất, Tần Mệnh huy động cánh chim, sôi trào lôi triều, từ bên trong băng triều to lớn giết ra đến, lần nữa xông về Nhiếp Viễn xa xa.
Liên tiếp thế công kịch liệt to lớn để cho tất cả mọi người nhìn đến hoa mắt, cũng vội ngừng thở sợ bỏ qua bất luận chi tiết gì đặc sắc.
Mộ Dung Thiên Tư xấu hổ giận dữ, cái này đều ngăn không được sao? Nàng lập tức khống chế món vũ khí thứ ba ở xa xa, xông về Tần Mệnh. Một gốc cây gỗ mục, ở trên không toả sáng sinh cơ, nhanh chóng sinh trưởng ra chạc cây tráng kiện, rậm rạp chằng chịt điên cuồng sinh trưởng, chắn trước mặt Tần Mệnh, hình thành một mảnh tường cây to lớn, không cầu thật sự ngăn lại, nhưng có thể đủ kéo dài thời gian. Thanh Lăng đã lập tức tới, có thể giết Tần Mệnh.
Nhưng mà...
Liền tại lúc Mộ Dung Thiên Tư phóng thích món vũ khí thứ ba trong chốc lát, Tần Mệnh gần như tại cùng lúc quay người, giết thẳng qua Mộ Dung Thiên Tư. Hoàng kim dực nhanh chóng chấn vỗ, nhấc lên trận trận cuồng phong, gào thét điếc tai, tốc độc của hắn lần nữa tăng vọt.
Sắc mặt Mộ Dung Thiên Tư kịch biến, xa xa rất nhiều người có chút ngẩn người sau đó liên tiếp tỉnh ngộ.
Mục tiêu của Tần Mệnh không phải Nhiếp Viễn, là Mộ Dung Thiên Tư!
- Thanh Lăng, ngăn Tần Mệnh lại.
- Thiên Tư, phóng thích áo giáp, xông đến chỗ chúng ta.
Vạn Nhân Hiên cùng Vân Tử Chân đồng thời hô to, cũng toàn bộ đánh về phía Mộ Dung Thiên Tư. Bọn hắn nhìn thấu Tần Mệnh ra bài, hắn không phải đơn độc muốn giết ai, mà là chỗ nào có cơ hội liền giết kẻ đó. Nếu như Mộ Dung Thiên Tư không ngăn trở, hắn liền trực tiếp giết chết Nhiếp Viễn, nhưng nếu như Mộ Dung Thiên Tư hạ quyết tâm nhúng tay, hắn liền tạo cơ hội để cho Mộ Dung Thiên Tư hao hết vũ khí, sau đó khi tất cả mọi người chuyển lực chú ý đến xa xa, hắn lập tức quay đầu đánh về phía Mộ Dung Thiên Tư.
Mộ Dung Thiên Tư vừa mới hao hết vũ khí, rất khó kịp thời phóng thích món thứ tư. Mặc dù có chiến giáp kia thủ hộ, nhưng hiện tại cảnh giới Tần Mệnh ngoài ý muốn bão tố đến bát trọng thiên, lại kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, áo giáp chưa hẳn ngăn được Tần Mệnh. Đến lúc đó một cơ hội vi diệu đều có thể bị Tần Mệnh bắt lấy, sau đó... Nuốt sống Mộ Dung Thiên Tư.
- Ta cuốn lấy hắn!
Mộ Dung Thiên Tư chẳng những không có rút đi, ngược lại càng ngạo nghễ xuất chiến, lực lượng áo nghĩa như là núi lửa bộc phát, tiếng nổ lớn ầm ầm, người trước ngã xuống, người sau tiến lên xâm nhập ở bên trong áo giáp trước mặt. Năng lượng ở bên trong áo giáp đột nhiên bộc phát, thức tỉnh ra uy lực kinh thiên, con mắt bên trong giáp đầu đều tách ra cường quang, cả bộ áo giáp âm vang rung động, một tiếng ầm vang, phóng lên trời, giết hướng Tần Mệnh.
Đây là áo giáp của kẻ sáng lập Bát Bảo Lưu Ly Tông, cũng là áo giáp thiếp thân của cường giả đầu tiên Hoàng Võ Cảnh, làm bạn với hắn cả đời, bên trên lưu lại lượng lớn dấu vết chiến đấu, cũng nhuộm dần qua máu tươi vô số cường giả. Năm đó khi vẫn lạc, máu cùng hồn lực của hắn cũng lưu lại bên trên áo giáp, đi qua những năm này rèn luyện, uy lực vô cùng cường đại. Mặc dù không có nổi danh như Tiên Vương Chiến Trụ, nhưng dù sao cũng là một bộ hoàn hoàn chỉnh chỉnh, tức thì được Bát Bảo Lưu Ly Tông rèn luyện vô số năm, giờ phút này do uy lực áo nghĩa thôi phát, uy lực tuyệt luân.
Toàn thân áo giáp sôi trào sóng khí, chiến ý nổ vang ngập trời, khí thế quá thịnh, đều chiếu sáng cả bầu trời, nó quay múa chiến mâu cường đại, ngang nhiên giết hướng Tần Mệnh.
- Cùng tiến lên, giết hắn!
Trong lòng Vạn Nhân Hiên cùng Vân Tử Chân trở nên hung ác, tốc độ lần nữa tăng vọt. Áo giáp cuốn lấy Tần Mệnh hay không không có vấn đề, bọn hắn vừa đến, Tần Mệnh hẳn phải chết. Mặc kệ Tần Mệnh làm sao đội lên bát trọng thiên, nhưng khẳng định không phải cấp bậc bát trọng thiên chân chính, so với bọn hắn kém xa.
Toàn thân Tần Mệnh lượn lờ kim quang, Hắc Lôi bạo hưởng, lưu lại đạo đạo tàn ảnh, xuyên thủng trời cao, cùng Lưu Ly Tông chiến giáp va chạm trực tiếp.
Giờ khắc này, tất cả sinh linh khắp quần sơn ngừng thở.
Căng thẳng, kinh hãi.
Chiến giáp dường như lại hiện ra Nhân Hoàng năm đó, dẫn động thiên uy, càng dẫn dắt xiềng xích áo nghĩa, muốn đều dẫn nổ năng lượng cái mảnh đất trời này, khí diễm tăng vọt, rung động lòng người.
- Oanh!
Tần Mệnh bạo quyền xuất kích, bao tay hoàng kim, cổ tay hoàng kim, còn có áo giáp nửa người trên toàn bộ bộc phát cường quang như mặt trời, va chạm cùng chiến mâu chiến giáp Lưu Ly Tông. Tiếng nổ lớn ầm ầm, ngắn ngủi dừng lại, dường như đọng lại, Tần Mệnh gào thét, Nhân Hoàng ở bên trong áo giáp cũng gào thét, nhưng... Bao tay hoàng kim bạo hưởng dữ dội, đem cây chiến mâu kia sống sờ sờ tung bay đi ra ngoài, gần như cùng lúc, Tần Mệnh chuyển hướng trên phạm vi lớn, nắm nâng tay phải theo sát xuất kích, quyền trái tùy theo súc thế.