Chương 3545: Thủy Nguyên châu (2)
Chương 3545: Thủy Nguyên châu (2)
- Đến!
Liêu Nguyên Vũ hét lớn, chém ra mảng lớn hơi nước trước tiên, bao phủ bọn hắn, mỗi một giọt nước trong hơi nước đều là tự thân hắn cô đọng, hơn nữa mỗi một giọt nước đều đạt đến ngàn cân, số lượng hàng tỉ giọt nước tụ tập thành hơi nước, ẩn chứa năng lượng cực kỳ khủng bố. Cũng chỉ có tộc nhân Thất Ngục bọn hắn mới có thể có lực khống chế tinh diệu lại to lớn như thế, những người khác căn bản tu luyện không thành bộ võ pháp thánh cấp này.
Đám người Tô Phỉ An nắm chặt kiếm, sẵn sàn trận địa đón địch.
- Bành! Bành!
Vân Tử Chân cùng Vạn Nhân Hiên từ trên trời giáng xuống, chấn động không gian, phát ra tiếng va đập nặng nề, bọn hắn một trước một sau đứng hai bên sương mù, toàn thân bắt đầu dâng lên sóng khí khủng bố, trùng kích chướng khí, cũng chấn động hơi nước.
- Huyết Ngục, Liêu Nguyên Vũ! Xin hỏi là vị tiền bối nào, tại sao phải cản đường của chúng ta.
Liêu Nguyên Vũ tính cách rất táo bạo, nơi này cũng không dám đơn giản phát tiết, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được khí thế hai người trước sau, vậy mà đều là Thiên Võ Cảnh bát trọng thiên.
- Thanh ngục, Tô Phỉ An! Giữa chúng ta nên không có thù oán gì đi?
Tô Phỉ An tự giới thiệu, cũng sẵn sàn trận địa đón địch cảnh giác lấy.
Huyết Ngục Thanh Ngục?
Vân Tử Chân cùng Vạn Nhân Hiên đều rất kinh ngạc, sao bọn hắn lại tới Chiến Trường Hồng Hoang này?
Bát Bảo Lưu Ly Tông với tư cách đỉnh cấp thương hội Cổ Hải, phạm vi kinh doanh vô cùng lớn, người quen biết cũng nhiều, hiểu rõ rất nhiều bí mật, tự nhiên biết rõ một thế lực liên minh sinh hoạt sâu trong đáy biển như ‘Thất Ngục’. Nhưng ‘Thất Ngục’ quanh năm sinh sống tại mấy ngàn thước hơn vạn thước đáy biển, rất ít lên mặt biển, làm sao lại đến Chiến Trường Hồng Hoang, còn là xuất hiện ở nơi này!
Chẳng lẽ là vì Thủy Nguyên châu?
Vân Tử Chân cùng Vạn Nhân Hiên đồng loạt nghĩ đến nơi này. Khả năng hấp dẫn người của Thất Ngục rời khỏi đáy biển, lại mạo hiểm đến Chiến Trường Hồng Hoang, nhất định là bảo bối cực kỳ đặc biệt. Hơn nữa, Thất Ngục giống như vẫn luôn không có vứt bỏ tìm kiếm Thủy Nguyên châu.
Cái này phiền toái, Bát Bảo Lưu Ly Tông cũng là đến vì Thủy Nguyên châu mà, nếu để cho người của Thất Ngục biết, sẽ đem tin tức truyền đi, Bát Bảo Lưu Ly Tông nhất định sẽ nhận đến uy hiếp.
- Giết?
Trong lòng Vân Tử Chân tỏa ra cái suy nghĩ như vậy, nhưng nơi này là khu đầm lầy, người của Thất Ngục có lực khống chế đối với thủy nguyên lực rất mạnh, nếu như không thể một kích giết chết, tiêu diệt toàn bộ, rất có thể bọn hắn tiến vào trong nước liền biến mất. Đến lúc đó ghi hận trong lòng, càng sẽ tỏa ra lời đồn, mặc kệ Bát Bảo Lưu Ly Tông có phải đến vì Thủy Nguyên châu hay không, chỉ cần lời đồn vừa ra, sự thật tất nhiên cũng không quan trọng.
Vạn Nhân Hiên cũng động sát ý, nhưng sau khi tra xét rõ ràng năng lượng trong sương mù, cũng vứt bỏ trong do dự. Chỗ đó có một vị Thiên Võ Cảnh bát trọng thiên, một vị thất trọng thiên, còn lại sáu vị đều là cấp bậc ngũ trọng thiên lục trọng thiên. Dùng thực lực Thất Ngục, đây là xuất động trong tộc cường giả đỉnh cấp, cũng có thể mang trọng bảo trên người, có thể ở thời khắc mấu chốt bảo vệ tính mạng chạy thoát.
- Rút lui!
Mộ Dung Thiên Tư cho Vân Tử Chân cùng Vạn Nhân Hiên đưa đi tin tức, nàng đã từ trong sương mù nhận ra thủy nguyên lực vô cùng cường đại. Dùng lực lượng của bọn hắn, có nắm chắc giải quyết hết người của Thất Ngục, nhưng không có nắm chắc không tý sơ hở nào, đến lúc đó bại lộ mục đích bọn hắn đến đây, ngược lại càng phiền toái. Còn không bằng tại thời điểm không có bạo lộ thân phận lặng lẽ tránh đi, tìm đến Thủy Nguyên châu trước Thất Ngục.
- Đi rồi?
Liêu Nguyên Vũ khẩn trương một hồi, ngoài ý muốn phát hiện hai khí tức cường đại tới gần nơi này kia đã biến mất.
Lực uy hiếp của Thất Ngục mạnh như vậy?
Tô Phỉ An thông qua hơi nước tỉ mỉ dò xét xung quanh, còn thật biến mất.
- Xem ra bọn hắn biết rõ Thất Ngục, cũng biết lực lượng Thất Ngục.
- Tiếp tục tìm.
Liêu Nguyên Vũ buông lỏng tâm tình, có thể bị danh tiếng Thất Ngục dọa lùi, hẳn không phải là những thế lực đỉnh cấp kia, càng không phải Hoàng tộc các loại. Chỉ cần không phải như vậy, hắn liền không có gì thật lo lắng nữa cả.
Có người của Thanh Ngục nhắc nhở:
- Chúng ta đã báo thân phận, càng phải nhanh một chút tìm đến Thủy Nguyên châu, tại trước khi tất cả mọi người phát giác liền rời khỏi Chiến Trường Hồng Hoang.
Sau khi Mộ Dung Thiên Tư tránh đi, tăng thêm tốc độ tra tìm Thủy Nguyên châu.
Mặc dù bọn người Liêu Nguyên Vũ nhẹ nhàng thở ra, lại cũng nhận được kích thích, bắt đầu để xuống cẩn thận, mạo hiểm tăng thêm tốc độ.
Hai canh giờ sau, Mộ Dung Thiên Tư đi tới trên một ngọn núi thấp, ngóng nhìn lấy đầm sâu tối tăm xa xa.
Xung quanh đầm sâu tối tăm phân tán lấy bảy tòa núi không lớn không nhỏ, có mấy cái nói là mô đất đều không đủ, thoạt nhìn rất bình thường, nhưng thật ra là đang chiếu rọi lẫn nhau, như một loại trận pháp. Chúng vây quanh cái nơi trụi lủi không có sinh cơ này, nơi này cũng không có bất kỳ chướng khí nào, không có khói độc gì, không khí vô cùng tươi mát.
Đầm sâu tối tăm bình tĩnh sâu xa, hình như là dùng cái gương thả trên mặt đất, ngẫu nhiên còn có thể tách ra ánh sáng tinh khiết, có một loại xinh đẹp thần bí mỹ lệ.
Nơi này ở vào chỗ sâu nhất trong khu đầm lầy, ở gần ngay cả một vật còn sống đều không có.
- Thủy Nguyên châu liền ở trong đầm sâu kia?
Vân Tử Chân âm thầm kích động, vậy mà thật để cho bọn hắn phát hiện Thủy Nguyên châu.
- Có khả năng là vậy, năng lượng bên trong là thủy nguyên lực, cảm giác mênh mông giống như là một mảnh đại dương.