Chương 3561: Ai là Vị Ương thiên nữ
Chương 3561: Ai là Vị Ương thiên nữ
Tần Lam ‘thơm’ một ngụm trên mặt trắng như ngọc của Nguyệt Thiền tiên tử, vèo một cái về tới trên vai Tần Mệnh, ngọt ngào kêu một tiếng phụ thân.
Vẻ mặt lạnh nhạt tự nhiên của Nguyệt Thiền tiên tử kia cuối cùng cũng tại thời khắc này có chút biến đổi. Đây là nàng phát hiện trong một chỗ sơn cốc, còn tưởng rằng là tiểu Tinh Linh đáng yêu, liền nghĩ biện pháp dẫn tới bên người. Tiểu gia hỏa này xinh đẹp lại hồn nhiên, còn có thể vượt qua không gian ở cự ly ngắn, càng làm bạn nàng càng thích.
- Chúng ta cùng một chỗ vào Chiến Trường Hồng Hoang, tách rời trong tế đàn không gian. Tiểu nha đầu ngang bướng, cho ngươi thêm phiền toái. Nàng dùng bao nhiêu thứ của ngươi, ta bồi thường gấp đôi.
- Nàng là nhi nữ của ngươi?
Nguyệt Thiền tiên tử vẫn còn có chút khó có thể chấp nhận, nàng đã chuẩn bị thật tốt bồi dưỡng tiểu Tinh Linh này, cũng muốn mang ra Chiến Trường Hồng Hoang, vĩnh viễn cùng nàng. Nhưng... Vừa muốn bồi dưỡng được tình cảm, vậy mà lại thành của người khác.
- Ta một nam một nữ.
- Nhưng nàng là Tinh Linh.
- Không phải thân sinh, là con gái nuôi. Mười năm.
Tần Mệnh kì quái, nàng vậy mà có thể nhận ra Tần Lam là Tinh Linh. Tính Tinh Linh đặc thù của Tần Lam cùng lúc không rõ ràng, lỗ tai tinh xảo lại không nhọn, khống chế đối với lực lượng tự nhiên cũng không mạnh, người ngoài nhìn không ra.
- Phụ thân, tiểu quỷ đâu a.
Tần Lam chợt nhớ đến.
- Trong vương cung.
- Con nhớ hắn.
Ngươi là muốn đánh hắn đi, Tần Mệnh một hồi đầu lớn.
- Hắn hiện tại đang gặp phiền phức, hôm nào.
Tần Lam ngồi một lát trên vai Tần Mệnh, vèo một cái lại cưỡi đến trên vai Bạch Hổ.
Bạch Hổ trùng trùng điệp điệp thở ra một hơi, rất bất mãn bị người khác cưỡi lấy, nhưng nha đầu kia hết lần này tới lần khác liền luôn kích thích nó.
Trong lòng Nguyệt Thiền tiên tử không dễ chịu, nhưng nhìn bộ dạng tiểu Tinh Linh giống như thật sự rất thân cận cùng bọn người Tần Mệnh, không giống như là giả vờ.
- Nếu là ngươi, vật về nguyên chủ, cáo từ.
- Đợi một chút, Lam Lam đã ăn bao nhiêu đồ, ta nhân đôi cho ngươi.
- Không cần, đối đãi với nàng thật tốt.
- Ta còn có chuyện muốn cùng ngươi nghe ngóng.
- Nói.
- Thiệu Dương Điện các ngươi có Vị Ương thiên nữ nào không?
Thời điểm Tần Mệnh biết rõ Nguyệt Thiền tiên tử đến từ Thiệu Dương Điện, cũng nhớ tới đoạn trí nhớ bên trong mặt nạ hoàng kim kia.
Hắn, tư thế oai hùng hào hùng, hắn, liều lĩnh hung hăng càn quấy.
Hắn, cười nhạo Thiên Đạo, hắn, trêu đùa hí lộng muôn dân trăm họ.
Hắn, vì một lời hứa, cam chịu thiên phạt. Hắn, vì đóa Niết Bàn Thần Hoa kia, trầm luân U Minh Khổ Hà!
Hắn, ngũ chiến thiên kiều, cửu độ tù thủy, máu nhuộm ba nghìn dặm, đỏ lên Thiệu Dương Điện kia, run rẩy Đoạn Hồn Kiều kia, chỉ vì thắng lấy Vị Ương thiên nữ, lại lần đầu hát Cẩm Thế Phồn Hoa. Nhưng, quần kiêu ngăn cản, vạn thú dữ tợn, bạo loạn trùng trùng điệp điệp ba nghìn dặm. Lại bi rống biến thành tiếng cười ha hả, lại là nước mắt hóa thành vết máu, hắn trong quyết tuyệt cùng hối hận dẫn ba mươi sáu chuôi thượng cổ hung kiếm xỏ xuyên qua thân thể, phóng thích lực lượng thần hồn, giết đến trời xanh kia, xông vào địa ngục kia.
Thời điểm Tần Mệnh đi tới thời đại loạn võ này đã liền có một sự đợi chờ, có thể một lần gặp hắn tư thế oai hùng, một lần gặp Vị Ương thiên nữ để cho hắn si mê kia, nếu có cơ hội, Tần Mệnh nguyện ý giúp hắn một lần cải mệnh, tròn một giấc mộng.
- Vị Ương thiên nữ? Không có.
Nguyệt Thiền tiên tử lắc đầu.
- Vị Ương thiên nữ gì?
Dương Đỉnh Phong cũng chưa từng nghe qua cái tên này.
Thiệu Dương Điện rất đặc thù, bên trong tất cả đều là chút ít nữ tử, không chấp nhận nam đệ tử, càng không cho phép bất luận nam tử nào tới gần chỗ đó. Thiệu Dương Điện ở vào nửa trạng thái ẩn cư, cũng không trở mặt cùng bất luận thế lực gì, nhưng nếu như ai uy hiếp được các nàng, hoặc là tổn thương vị đệ tử nào, các nàng cũng sẽ không nương tay. Thế lực tại Cổ Hải vạn tông mọc lên san sát như rừng, Thiệu Dương Điện giống như Thánh Nho Điện, Tê Vân Tự, đều là tồn tại thuộc về thánh địa.
- Nàng hiện tại khả năng chỉ có mười mấy tuổi, cũng có thể không đến mười tuổi, nhưng hẳn là rất có tiềm lực, trong năm tháng tương lai sẽ là nhân vật quan trọng trong Thiệu Dương Điện, được phong Vị Ương thiên nữ.
Nguyệt Thiền tiên tử ngoái đầu nhìn lại nhìn Tần Mệnh:
- Đây là trên sử sách ghi lại?
- Là một đoạn trí nhớ ta lấy được từ bên trong Tiên Vương Chiến Trụ.
- Tại sao ngươi phải tìm nàng?
Nguyệt Thiền tiên tử cảnh giác trong lòng, làm sao Tiên Vương Chiến Trụ lại liên lụy quan hệ đến Thiệu Dương Điện? Đó là trọng bảo thế gian, ngay cả Hoàng tộc đều rình mò, nhưng đây là vũ khí của nam tử, Thiệu Dương Điện không có khả năng bảo tồn, càng không khả năng đụng đến Tiên Vương Chiến Trụ.
- Ta không có ác ý, chỉ hy vọng nàng có thể có cái viên mãn.
- Trong cái đoạn trí nhớ kia có cái gì?
- Trong trí nhớ là về một đoạn trải qua của nàng. Ta hi vọng các ngươi có thể bảo hộ nàng thật tốt, cũng hi vọng tương lai ngày nào đó các ngươi không nên ngăn trở nàng. Nếu có chuyện gì không giải quyết được, có thể tới tìm ta, Tần Mệnh ta sẽ đem hết khả năng giúp đỡ giúp đỡ các ngươi.
Bây giờ Tần Mệnh lời nói này nghe có thể sẽ không hiểu thấu, nhưng hắn tin tưởng dùng không bao lâu chủ nhân Tiên Vương Chiến Trụ sẽ cùng Vị Ương thiên nữ gặp nhau trong tương lai, ân ái gút mắc giữa bọn hắn cũng sẽ theo đó mà bắt đầu.