Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 3571 - Chương 3571: Loạn Loạn Loạn

Chương 3571: Loạn loạn loạn Chương 3571: Loạn loạn loạn

- Dám trêu Bách Luyện Thú Vực, các ngươi chán sống!

Cự Phong Long cùng Mộc Kỳ Lân giận dữ, đạp rạn nứt sông triều, phóng tới không trung.

Nhưng mà...

- Mộc Kỳ Lân!! Nhìn rõ ràng ta là ai?

Dương Đỉnh Phong khống chế lấy Ngân Sắc Mị Ảnh giết đến, Phong Thiên Tà Long Trụ mang theo uy lực phong ấn, hàng tỉ Long lực, bạo kích bầu trời, giết hướng Mộc Kỳ Lân.

- Ta là phụ thân ngươi!

Bạch Hổ gào thét vọt mạnh, xông ra một mảnh khí tức sát phạt, cuồn cuộn bầu trời, lực lượng huyết mạch Chí Tôn sôi trào tại toàn thân, đấu đá bừa bãi vọt tới Mộc Kỳ Lân.

- Đều cút ngay!

Toàn thân Mộc Kỳ Lân tách ra cường quang xanh lá trong nháy mắt đậm đặc, như mực xanh phất phới cuộn traod, trong tiếng nổ vang ầm ầm hóa thành vô tận nhánh dây chạc cây, như là đột nhiên từ dị độ không gian dẫn ra một mảnh rừng rậm, trùng trùng điệp điệp cách trở, không chỉ ngăn trở Dương Đỉnh Phong cùng Bạch Hổ, càng muốn vây bọn họ ở chỗ này. Nó muốn vội vã đi cứu Hỏa Long, không có tâm tư dây dưa với bọn hắn.

Nhưng, Dương Đỉnh Phong cùng Bạch Hổ đột nhiên biến mất, nháy mắt sau đó trực tiếp xuất hiện ở sau lưng nó.

- Tiểu Ngưu, cúi đầu!

Tiếng Tần Lam non nớt vừa ra, Bạch Hổ nâng cao móng vuốt sắc bén, Dương Đỉnh Phong quét ngang Phong Thiên Tà Long Trụ, một trước một sau đánh vào trên đầu Mộc Kỳ Lân. Đều mang theo lực lượng nghìn vạn tấn, mang theo uy lực băng diệt khủng bố, như là hai ngọn núi lớn ngang trời tới, ầm ầm đập phá xuống dưới.

Hai tiếng nổ mạnh, như núi lớn sụp đổ, Mộc Kỳ Lân vội vàng không kịp chuẩn bị, đầu trùng trùng điệp điệp rủ xuống, thân thể cao lớn đều lật tung đi ra ngoài.

Bạch Hổ kịch liệt quay cuồng, rất mãnh liệt xông đến phần bụng Mộc Kỳ Lân, một ngụm cắn cái bụng, hai cái móng vuốt mang theo bạo lực vạn quân, mở ngực bể bụng đánh lên.

- Giết!!

Dương Đỉnh Phong nổi giận rống to, thiêu đốt lên huyết khí, phóng thích ra chiến uy chí cường, như là hoàn toàn thay đổi thành một người khác, mang theo sát khí lạnh thấu xương, cuồng dã oanh kích Mộc Kỳ Lân, nứt vỡ cây cối đầy trời, xoáy lên long uy vô tận, cùng Mộc Kỳ Lân chém giết đến cùng một chỗ.

Tại thời điểm Cự Phong Long vọt tới thủy triều, cứu vớt Hỏa Long, Mộc Kỳ Lân lại bị gắt gao cuốn lấy.

- Hỗn đản!

Mộc Kỳ Lân nổi giận, kịch liệt giãy dụa, các loại bí thuật bay loạn, trọn vẹn vùng vẫy ba phút, vọt mạnh bốn phía, tốt xấu gì cũng đẩy lui Dương Đỉnh Phong cùng Bạch Hổ toàn thân là máu.

Nhưng, Dương Đỉnh Phong cùng Bạch Hổ đột nhiên không tiến công, mắt lạnh nhìn Mộc Kỳ Lân.

- Vị trí thích hợp không?

Trong hư không đột nhiên vang lên thanh âm non nớt:

- Vừa tốt!

- Cái gì?

Mộc Kỳ Lân đột nhiên có một loại bất an, đúng vào lúc này, hư không sau lưng nó đột nhiên sụp đổ, như là mảng lớn thủy tinh vỡ vụn, rầm rầm rơi xuống. Một cỗ lực lượng Hắc Ám như là đầu rồng to lớn phốc một cái đi ra, nó đều không kịp giãy dụa liền nuốt xuống toàn bộ.

- Giết!!

Dương Đỉnh Phong cùng Bạch Hổ rống to, tốc độ cao nhất vọt mạnh, theo sát tiến đụng vào hư không.

- Tiểu Ngưu, ngồi vững vàng á.

Tần Lam nghiêng cái đầu nhỏ, hì hì cười cười.

Mộc Kỳ Lân vừa vào còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì, trong nháy mắt liền bị một cỗ lực lượng hư không cuốn đi, chạy ra khỏi hơn mười dặm, nó vừa muốn ổn định, giãy dụa gầm thét, hư không lần nữa nổ tung tóe, bắt nó từ bên trong quăng đi ra ngoài.

- Vượt qua hư không?

Mộc Kỳ Lân kinh hãi, lần nữa nhớ tới tình huống Tần Mệnh liên tiếp biến mất khi trước, lúc ấy chỉ là hoài nghi bên người Tần Mệnh có một người có thể điều khiển không gian, giờ khắc này rốt cuộc cũng xác định. Tuy nhiên nó vừa mới hoàn hồn, không gian sau lưng lại lần nữa sụp đổ, cái cỗ lực lượng hư không kia lần nữa vọt ra, như là một cái miệng khổng lồ dữ tợn, một ngụm nuốt lấy nó.

- Tiểu Ngưu, chúng ta đi.

Thanh âm Tần Lam lần nữa vang lên.

Mộc Kỳ Lân không đợi thấy rõ là ai, lại một lần nữa bị lực lượng hư không cuốn đi, chạy ra khỏi hơn mười dặm, sau đó đụng nát hư không, chật vật bay ra. Tuy nhiên lúc này đây, nó đi ra liền vọt mạnh về phía trước trước tiên.

- Chạy đi đâu! Hôm nay chúng ta xơi ngươi!

Bạch Hổ cùng Dương Đỉnh Phong từ trong hư không giết ra đến, một trước một sau đánh về phía Mộc Kỳ Lân.

- Rống!!

Mộc Kỳ Lân gào thét, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì?

- Này, Tiểu Ngưu.

Tần Lam hiện thân, vui sướng vẫy tay với nó.

Lực lượng không gian tại Chiến Trường Hồng Hoang rất mạnh, dù cho Tần Lam tốn hao thời gian bố trí đường đi, cũng không thể vượt qua khoảng cách dài, cho nên dùng một đoạn một đoạn, liên tục cài đặt bốn đoạn, không nghĩ tới Mộc Kỳ Lân tại đoạn thứ hai liền kịp phản ứng.

- Rống!!

Mộc Kỳ Lân gào thét vọt tới. Nó tức giận không kềm được, cứ như vậy trong chốc lát, lại bị sống sờ sờ đẩy ra hai ba mươi dặm, trơ mắt nhìn sóng lớn ngập trời, giết đến sôi trào phía xa, nó lại bị ngăn ở nơi này.

- Hôm nay dù thế nào cũng đừng hòng đi được, ở chỗ này cùng ngài chơi thật tốt a.

Dương Đỉnh Phong trong lúc chạy như điên đột nhiên biến mất, dưới sự hiệp trợ của Tần Lam trong nháy mắt xuất hiện ở sau lưng Mộc Kỳ Lân, tràn đầy khí thế luân phiên múa Phong Thiên Tà Long Trụ, đánh thẳng đến mông Mộc Kỳ Lân.
Bình Luận (0)
Comment