Chương 3580: Tang Chung (2)
Chương 3580: Tang Chung (2)
Bên trong Tang Chung!
Tần Mệnh hóa thân Lôi Long, cùng Cự Phong Long cuồng dã đụng vào nhau, bộc phát lên từng tiếng nổ lớn long trời lở đất, lôi triều bụi mù dữ dội lao nhanh.
Trên đầu Cự Phong Long treo lên một cái sừng bén nhọn gần hai mươi thước, lóe ra hàn quang lạnh buốt, trong chốc lát bạo lên một chùm tia sáng hủy diệt, tập trung Tần Mệnh đánh tới trong nháy mắt.
Ở bên trong Kim Nhãn của Tần Mệnh cũng bắn ra hai đạo kim quang, răng rắc bạo hưởng, như là long trời lở đất, mang theo hai loại lực lượng thiên uy đón đánh chùm sáng hủy diệt, gần như cùng lúc, Tần Mệnh lăng không quay cuồng, quay quay Hoang Thiên lôi thuẫn đập vào trên cái đầu cứng cỏi của Cự Phong Long. Bản thân Hoang Thiên lôi thuẫn chính là sơn mạch rèn luyện thành, quấn quanh lấy Hoang Lôi cùng Hắc Lôi, uy lực càng kinh người.
Tiếng nổ lớn ầm ầm, Cự Phong Long đang ngẩng cao đầu đột nhiên hạ xuống, đánh trên mặt đất, thân thể khổng lồ đang chạy như điên toàn bộ nhấc lên tới.
Tần Mệnh nhanh như lôi đình, đón lấy Cự Phong Long đang đụng tới, lôi triều bạo động, trong chốc lát sôi trào lên phạm vi vài trăm trượng, như là một đầu Lôi Long to lớn, đụng chạm lấy gai xương áo giáp Cự Phong Long vẫn lấy làm kiêu ngạo.
Phong Thiên Tà Long Trụ từ trên trời giáng xuống, tăng vọt to đến nghìn trượng, mang theo lực lượng phong ấn cuồng liệt, đánh về phía Hỏa Long, các loại Long khí bốc hơi, các loại long ngâm hí hót, như là vô số cự long vờn quanh Phong Thiên Tà Long Trụ, giao phó cho nó uy năng khủng bố.
Hỏa Long hồi quang phản chiếu bộc phát đứng dậy, giãy dụa muốn né ra, lại bị Dương Đỉnh Phong gắt gao cuốn lấy.
Ầm ầm!
Phong Thiên Tà Long Trụ trùng trùng điệp điệp đập vào trên người Hỏa Long, một hồi răng rắc giòn vang kinh hãi, long cốt dứt khoát rạn nứt mảng lớn, thân thể cao lớn bị gắt gao đinh trên mặt đất. Phong Thiên Tà Long Trụ trọn vẹn trầm xuống mấy chục thước, cũng đều chôn nửa người Hỏa Long đi vào, chỉ còn lại có đầu cùng đuôi rồng.
Hỏa Long thống khổ gầm thét, nhưng thân thể trọng thương làm sao cũng đều giãy không ra.
Thương thế của Mộc Kỳ Lân khá tốt hơn so với Hỏa Long một chút, nhưng Bạch Hổ sát thần huyết mạch cùng với thế công cuồng dã, lại để cho nó chịu nhiều đau khổ, liên tiếp bại lui.
Trong kịch liệt chém giết, sôi trào lên năng lượng vô tận, không ngừng đụng chạm lấy Tang Chung, cũng chấn lên tiếng chuông to lớn nặng nề, khuếch tán về rừng rậm rộng lớn.
Núi rừng bạo động. Vô số mãnh thú linh cầm gào thét thê lương bi thảm, chạy thục mạng về xa xa, có chút trên nửa đường liền rải trên mặt đất, hấp hối. Cái thanh thế này cũng đã kinh động đến rất nhiều cường giả, mang theo ánh mắt kinh hãi nhìn ra xa.
- Đó là núi gì?
- Mắt ngươi bị gì vậy, đó là chuông!
- Chẳng lẽ là Tang Chung? Tang Chung xuất hiện qua tại Lâm Lang thịnh hội Thiên Không Thành, giống như bị Tần Mệnh lấy được.
- Tần Mệnh!! Hắn lại vây khốn người nào?
- Vị gia này là một khắc cũng không nhàn rỗi a, vừa mới cùng Hỏa Long chơi nhộn vùng đất ngập nước Hồng Hoang, không đến một ngày lại đi sâu vào trong rừng rậm phục kích!
Lượng lớn cường giả đứng ở đỉnh núi, trên tán cây đại thụ đằng xa, ngắm nhìn Tang Chung cao chọc trời kia. Không trung cuồn cuộn mây đen, bao phủ hơn mười dặm trời đất, bên trong âm lôi cuồn cuộn, nặng nề lại kinh hãi. Tang Chung quá khổng lồ, bên trên minh quang quấn quanh, có chút là khe hở phát ra, có chút thì là một ít đường vân tử vong quỷ bí, khiến nó như là một tòa minh sơn trong Địa ngục hàng lâm. Từng tầng từng tầng phóng thích tiếng chuông, mang theo lực lượng nguyền rủa như chiêu hồn, cuộn sạch non sông, trùng kích lấy tất cả cây cối hoa cỏ.
Gần như tất cả mọi người đều là lần đầu tiên tận mắt nhìn đến Tang Chung, nhưng nghe đồn về Tang Chung lại cũng không biết đã nghe được bao nhiêu lần.
- Truyền thuyết, bất luận kẻ nào đạt được Tang Chung đều biến thành nô bộc của Tang Chung, chở đi nó bơi lội thiên hạ, chiêu hồn nhặt xác, cho đến khi bị hao hết tinh khí huyết nhục, biến thành một bộ hài cốt bên trong.
- Đây là một tòa Quỷ Sơn nguyền rủa, không nên tồn tại ở nhân gian.
- Tại sao Tần Mệnh không có bị Tang Chung khống chế?
- Tần Mệnh đâu chỉ là không có bị khống chế, bộ dạng như vậy giống như là hắn khống chế Tang Chung.
- Thời điểm Tần Mệnh trảm Mộ Dung Thiên Tư giống như không dùng đến Tang Chung. Các ngươi nói... thực lực thật sự của Tần Mệnh mạnh như thế nào? Sao ta lại có loại cảm giác, vị gia này có thể phân cao thấp cùng Đế Anh.
- Đế Anh? Không đến mức đi... Nên còn kém một chút.
- Nhìn!! Các ngươi nhìn!!
Có người bỗng nhiên chỉ vào đỉnh Tang Chung, sâu trong mây đen vờn quanh, chỗ đó giống như có một thứ gì.
- Cái đó là...
Càng ngày càng nhiều người chú ý tới chỗ đó, mây đen cuồn cuộn, âm lôi rơi xuống, càng có minh hỏa nhảy múa cuồng loạn, đỉnh Tang Chung thật giống như có một bộ khô lâu đang ngồi. Rất nhiều người cố gắng đem linh lực tụ tập đến trong ánh mắt, mới miễn cưỡng có thể thấy rõ ràng.
- Khô lâu! Chỗ đó tại sao có thể có một bộ khô lâu?
- Đó là trong Tang Chung thả ra? Hay là chủ nhân Tang Chung đời trước!
Mọi người kinh hô, bởi vì bộ dạng khô lâu kia thật là quỷ dị, ngồi ở trên một chiếc ghế xương ảm đạm, âm lôi đầy trời đã thành bối cảnh. Xương cốt toàn thân nó đều là màu đen yêu dị, bên trong màu đen ẩn hiện minh quang, bên trong đầu lâu tung bay lấy hai luồng huyết khí, huyết khí lại bị minh hỏa bao bọc, như là một đôi mắt u ám. Nó ngồi ngay ngắn trên ghế xương, giống như là một Minh Vương đáng sợ, nhìn xuống non sông vạn sông, bễ nghễ trước tất cả sinh linh.