Chương 3582: Hồng Hoang pháp lệnh, hạn chế Tần Mệnh (1)
Chương 3582: Hồng Hoang pháp lệnh, hạn chế Tần Mệnh (1)
Ông!!
Tang Chung cao vút trên quần sơn đột nhiên bạo phát một tiếng nổ lớn cực kỳ mãnh liệt, gợn sóng tử vong cuộn sạch núi rừng, nhấc lên gió mạnh to lớn, trong lúc lao nhanh tạo thành vòi rồng, nhưng bên trong cái chết vòi chết tiệt rồng này lại hòa với minh hỏa, càng có lượng lớn linh hồn bay múa, tiếng rít thê lương, thanh thế vô cùng khủng bố.
Sau một tiếng bạo hưởng này, Tang Chung liền an tĩnh, Linh Yêu cùng Nhân tộc trong quần sơn cũng đều dồn dập ngừng nghị luận lại, căng thẳng nhìn qua tòa Tang Chung nguy nga lại âm u kia.
Chấm dứt rồi sao?
Rốt cuộc là ai xui xẻo bị bọn người Tần Mệnh vây khốn như vậy!
Sẽ không phải lại là Hoàng tộc nào đó đấy chứ?
Nên không đến mức, ba đầu hung thú Bát Hoang Thú Vực kia không kém hơn so với chúng Hỏa Long, chỉ bằng vào ba người Tần Mệnh tại tình huống bình thường căn bản không phải đối thủ. Vô Hồi Cảnh Thiên cùng Thiên Võ giới đến càng nhiều, bọn người Tần Mệnh càng nuốt không nổi.
Đám người Khấu Thanh Tuyệt đứng ở đỉnh núi, chống cự lại gió mạnh tử vong đang lao nhanh đến, ngóng nhìn lấy Tang Chung khôi phục lặng ngắt như tờ.
Sẽ là ai?
- Ông!!
Tang Chung lần nữa bạo hưởng, nặng nề tới cực điểm, để cho vô số sinh linh đều lộ ra vẻ mặt thống khổ trong tiếng chuông kia. Tang Chung đột ngột phóng lên từ mặt đất, âm khí đầy trời cuộn trào mãnh liệt quấn quanh, minh hỏa ngút trời đốt cháy xung quanh, Tang Chung trong lúc xoay tròn nhanh chóng thu nhỏ lại, cũng hiện ra tình cảnh chân thật bên trong.
Hỏa Long, Mộc Kỳ Lân, Cự Phong Long, toàn bộ bay lên không trong âm khí minh hỏa ngập trời, gây nên mảng lớn kinh hô.
Nhưng, sau khi tất cả người nhìn rõ ràng chỗ đó tình cảnh, lại mở to hai mắt nhìn, cả kinh há miệng ra.
Đó căn bản không phải bản thân chúng lao tới, mà là bị bắt lấy xông về không trung.
Toàn thân Tần Mệnh bạo động lôi triều, chiến uy cường thịnh, tràn ngập khí tức sát phạt tức, tay trái hắn giơ cao lên Hoang Thiên lôi thuẫn, bên trên lôi thuẫn treo lên cây gai xương cao nhất trên sống lưng Cự Phong Long kia, vững vàng kéo lấy nó. Cự Phong Long toàn thân rách nát, ngửa mặt lên trời, đã không còn khí tức.
Dương Đỉnh Phong giơ cao lên tay phải, trên tay nâng lấy Phong Thiên Tà Long Trụ, mà bên trên Tà Long Trụ vậy mà treo lên Hỏa Long nửa chết nửa sống.
Trong miệng Bạch Hổ lại cắn lấy cái đuôi Mộc Kỳ Lân, Mộc Kỳ Lân rõ ràng đã chết, gục ở giữa không trung, máu tươi như cuộn trào.
Rừng rậm sâu xa yên tĩnh giống như chết, bất luận là Nhân tộc hay là mãnh thú, đều rung động nhìn qua một màn xa xa này, toàn thân nổi lên trận trận lạnh lẽo, như là bị điện giật tán loạn.
Hỏa Long! Mộc Kỳ Lân! Cự Phong Long!
Tần Mệnh lại là đang đại chiến cùng ba đầu cự yêu này!
Cái tên điên này quả nhiên không có từ bỏ cho Hỏa Long!
Khấu Thanh Tuyệt, Khấu Lan Ca đều đi vài bước về phía trước, biểu lộ ngưng trọng không gì sánh được. Tốt thay cho một tên Tần Mệnh, lại giết toàn bộ chúng Hỏa Long.
- Hắn từ lúc đầu đã tính toán tốt, dùng vùng đất ngập nước Hồng Hoang chặn đánh Hỏa Long, càng là phải đánh chúng thành trọng thương. Nếu như vùng đất ngập nước Hồng Hoang không dám giết Hỏa Long, hắn vừa hay về sau kiếm tiện nghi.
Huyền Nghĩa hít một hơi thật sâu, lần đầu tiên cảm nhận được một loại nguy hiểm mãnh liệt. Mặc kệ khi trước đã nghe bao nhiêu lời đồn về Tần Mệnh, đều xa không có cảm thụ mãnh liệt như tự mình tận mắt nhìn thấy bây giờ.
- Náo nhiệt như vậy a, có phải Tang Chung quấy nhiêu hay không? Ha ha, thật xin lỗi, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.
Tần Mệnh cao cao đỡ lấy Cự Phong Long to lớn, ánh mắt lăng lệ ác liệt đảo qua quần sơn, rất nhanh liền chú ý tới chỗ Khấu Thanh Tuyệt nơi này, một loại lực lượng Thiên Đạo áo nghĩa khiến cho hắn chú ý tới.
- Khấu Thanh Tuyệt! Thủ Hộ áo nghĩa! Hắc hắc, ngay cả hắn đều đến! Vô Hồi Cảnh Thiên rất để mắt ngươi a.
Dương Đỉnh Phong lướt ánh mắt sáng ngời qua vạn thước núi rừng, tập trung đội ngũ Vô Hồi Cảnh Thiên:
- Còn có Khấu Lan Ca! Nữ tử này không đơn giản, nghe nói nàng có thể hoàn mỹ phù hợp với hồn nguyên Vô Hồi Tiên Tôn lưu lại, mượn nhờ lực lượng hồn nguyên hạn độ lớn nhất chống lên đại trận thủ hộ Vô Hồi Cảnh Thiên. Vô Hồi Cảnh Thiên lại phái nàng tới, không sợ bị chúng ta chà đạp?
…
- Khấu Lan Ca có thể mang theo hồn nguyên vào Chiến Trường Hồng Hoang? Chiến Trường Hồng Hoang không phải hạn chế lực lượng Thiên Võ bát trọng thiên trở lên sao?
Trong đầu Tần Mệnh nổi lên hứng thú, Khấu Thanh Tuyệt hắn đã nghe nói qua, nhưng Khấu Lan Ca còn là lần đầu tiên nghe nói, vậy mà còn có thể phù hợp với hồn nguyên Tiên Võ. Không hổ là siêu cấp Hoàng tộc, tình huống phi phàm gì cũng đều có.
- Vật kia làm sao Vô Hồi Cảnh Thiên có thể để cho nàng mang đi ra, tuy nhiên trong cơ thể nàng hẳn là có chút cái loại năng lượng này. Nha... Còn có một kẻ khác, Huyền Nghĩa ! Ha ha, hắn hiện tại hẳn là Thiên Võ Cảnh bát trọng thiên đỉnh phong đi à nha ! Vô Hồi Cảnh Thiên đều không muốn mặt mo, vì để thu thập ba thất trọng thiên chúng ta mà lại phái nhiều nhân vật ngưu bức như vậy.
Trước kia Dương Đỉnh Phong liên hệ rất nhiều cùng Vô Hồi Cảnh Thiên, đối với tình huống chỗ đó coi như khá hiểu rõ.
Bọn người Khấu Thanh Dương cách không giằng co với Tần Mệnh, khi trước còn muốn ra tay, nhưng một màn này lại sâu sắc ngoài ý định, đều đứng tại đỉnh núi.
- Phụ thân, đi mau đi mau, con muốn ăn thịt rồng ! Mẫu thân nói, không thể quá béo, phải hầm canh.
Tần Lam trơ mắt nhìn Hỏa Long mà Dương Đỉnh Phong giơ lên cao, đều nhanh chảy nước miếng.
- Chúng ta đi !
Tần Mệnh đang muốn thu hồi Tang Chung, chợt phát hiện bên trên vậy mà có một bộ khô lâu đang ngồi.