Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 400 - Chương 400 - Linh Hồn Quấn Quanh (2)

Chương 400 - Linh hồn quấn quanh (2)
Chương 400 - Linh hồn quấn quanh (2)

Bạch Tiểu Thuần?

Rất nhiều người lập tức nhận ra thiếu niên đột nhiên xuất hiện, hắn ra tay như thế nào!

- Bạch Tiểu Thuần? Ngươi cũng trở về rồi.

Tiết Thiền Ngọc trấn an Tiểu Kim Xà xao động.

Bạch Tiểu Thuần vốn là muốn rời đi, nhưng còn chưa ra khỏi cửa sảnh đã thấy Tiết Thiền Ngọc tới nơi này. Mới đầu là cho rằng nàng chạy tới vì Linh Ngưu, không nghĩ tới lại lại nhìn chằm chằm tiểu thú khác, còn chống lại tên điên này. Là Tiết Thiền Ngọc xui xẻo? Hay tên điên này xui xẻo?

- Ngươi muốn nhúng tay vào chuyện này? Không giống như phong cách ngươi.

Ánh mắt hoài nghi của Tiết Thiền Ngọc xoay chuyển trên người Bạch Tiểu Thuần và Tần Mệnh, chẳng lẽ hai người bọn họ có quan hệ? Những người khác cũng hoài nghi, Bạch Tiểu Thuần khiêm tốn đạm mạc, rất ít khi kết giao với người khác, theo lý thuyết không có khả năng xen vào việc của người khác.

- Dừng lại ở đây đi, Linh Yêu người khác đã mua, ngươi nhìn trúng liền nhất định phải cho ngươi? Người khác không cho, ngươi sẽ giết người? Ngươi là Huyền Võ lục trọng thiên, hắn là Huyền Võ tứ trọng thiên, ỷ thế hiếp người đã đến trình độ không để ý mặt mũi này, không sợ tổn hại danh uy của Tiết Thiền Ngọc ngươi? Hai năm không gặp nhau, ngươi thực sự thay đổi rất nhiều.

Bạch Tiểu Thuần không nóng không lạnh nói ra một câu, làm cho càng nhiều người kinh ngạc, Bạch Tiểu Thuần lại vì một người xa lạ mà đối kháng với Tiết Thiền Ngọc? Ngữ khí tuy rằng bình tĩnh, nhưng ý tứ trong lời nói hiển nhiên là mang theo chút châm chọc.

Tiết Thiền Ngọc rất ngoài ý muốn, ánh mắt kỳ quái đánh giá Bạch Tiểu Thuần:

- Hắn là bằng hữu của ngươi?

- Không phải.

- Ngươi thích hắn ta?

Tiết Thiền Ngọc bỗng nhiên nở nụ cười, đều nói Bạch Tiểu Thuần thích nam phong, chẳng lẽ hôm nay động tâm?

Không kiêng nể gì nói ra một câu, làm cho Hoa Thanh Dật đều âm thầm cười khổ, cũng chỉ có Tiết Thiền Ngọc dám trêu chọc Bạch Tiểu Thuần như vậy.

Bạch Tiểu Thuần lắc quạt gấp lại, giãn mặt cười khẽ, hắn quả thật rất đẹp, xinh đẹp trung tính, đẹp làm cho người ta không phân biệt được nam nữ.

- Ta có thể xem như ngươi đang nói đùa?

- Đùa một chút, đừng coi là thật. Tại sao ngăn chặn, liên quan gì tới ngươi?

- Ta đang thay ngươi nói chuyện, thứ nhất ngươi giết không chết hắn, nếu thật sự làm lớn chuyện, đệ đệ Tiết Bắc Vũ ngươi thật sự có thể chết ở trên tay bọn họ. Thứ hai, ngươi không thể giết hắn, hậu quả ngươi Tiết gia không chịu nổi.

- Họ là ai!

Tiết Thiền Ngọc thoáng trấn an Ô Kim Viên nóng nảy, chẳng lẽ người này thật sự có lai lịch?

Những người khác càng là hai mặt nhìn nhau, Bạch Tiểu Thuần giống như trong lời nói có ý, không thể giết? Tiết gia chịu không nổi? Lời này có phải nghiêm trọng rồi hay không!

Tần Mệnh kỳ quái, hắn thật sự nhận ra ta? Chỉ vì nhìn thoáng qua như vậy?

Yêu Nhi có hứng thú nhìn Bạch Tiểu Thuần, chẳng lẽ hắn có thể nhìn thấu mặt nạ? Hay là từ trên người nàng cùng Tần Mệnh cảm giác được cái gì?

- Có ân oán gì đến Huyễn Linh Pháp Thiên lại giải quyết, hôm nay dừng lại ở đây đi, không cần nháo tiếp nữa, đối với ai cũng không tốt.

Bạch Tiểu Thuần lần thứ hai nhắc nhở Tiết Thiền Ngọc, xoay người hướng Tần Mệnh nhẹ nhàng gật đầu:

- Hôm khác cùng nhau ngồi một chút, ta mời khách.

Tần Mệnh lẳng lặng nhìn hắn, nhẹ nhàng gật đầu, không trực tiếp đáp lời.

Cứ như vậy thôi rồi?

Tiết Bắc Vũ nếu không phải bị Yêu Nhi khống chế, khẳng định sẽ giận dữ mắng Bạch Tiểu Thuần xen vào việc của người khác.

- Ngươi cũng biết, ta không có khả năng cứ như vậy thôi đi, tiểu yêu kia, ta nhất định muốn.

Nếu như chỉ là một tiểu thú bình thường, Tiết Thiền Ngọc sẽ không để ý, nhưng linh yêu hôm nay này, nàng nhất định phải có. Nếu thật sự là dị thú, đối với sự trợ giúp của nàng sẽ là không thể hạn lượng. Nàng chưa bao giờ quan tâm đến ý kiến của người khác, nàng theo đuổi chỉ có một —— thực lực!

- Không tiếc đáp lại tính mạng của đệ đệ ngươi sao? Thiên hạ rất nhiều Linh Yêu dị chủng, đệ đệ lại chỉ có một. Nói hết lời này, tự giải quyết cho tốt.

Bạch Tiểu Thuần không nhiều lời nữa, cáo từ rời đi.

Mọi người nhao nhao suy đoán thân phận Tần Mệnh, lại có thể dẫn tới Bạch Tiểu Thuần liên tiếp thay hắn nói chuyện.

Ô Kim Viên gào thét, hướng Tiết Thiền Ngọc thỉnh chiến, nó muốn báo thù!

Tiết Thiền Ngọc nhìn Tần Mệnh thật sâu, vỗ nhẹ Ô Kim Viên nóng nảy, dần dần tản ra sát khí:

- Con tiểu thú kia là loài gì?

- Ngay cả nó là gì cũng không biết, ngươi dám cứng cướp?

Tần Mệnh khống chế khí thế, từ trong ngực lấy ra Tiểu Bạch Hổ, đặt ở trên vai trái.

- Ta thích những người có tính cách, nhưng ta thích tự tay hủy hoại những người có tính cách.

Tiết Thiền Ngọc cười khẽ, xinh đẹp không gì sánh được.

- Buông ta ra!

Tiết Bắc Vũ tránh thoát khỏi tay Yêu Nhi, chạy đến bên cạnh Tiết Thiền Ngọc, sốt ruột nói:

- Tỷ, cứ như vậy bỏ qua sao? Cũng bởi vì mấy câu nói của tên không ra nam nữ kia, chúng ta liền tha cho tên gia hỏa không biết sống chết này?

Ừng ực!

Trái tim Tiết Bắc Vũ đập mạnh, cứng đờ ở đó, ánh mắt đờ đẫn, giống như bị thứ gì đó khống chế. Hắn hơi hoảng hốt, đột nhiên há miệng, một phát cắn ngay đầu lưỡi, phốc, máu văng khắp nơi, răng dùng sức cắn cắn chặt, mắt thấy sắp cắn đứt.

- Dừng tay!

Tiết Thiền Ngọc quát lớn.

- Đệ đệ ngươi này càng ngày càng kiêu ngạo, tốt nhất đừng để hắn tiến vào Huyễn Linh Pháp Thiên, bằng không... Có đi không có về...

Trong đám người, Bạch Tiểu Thuần thản nhiên nói một câu, biến mất không thấy đâu.

Tiết Bắc Vũ thoáng mờ mịt, tiếp theo là kêu thảm thiết, miệng đầy máu, đầu lưỡi thiếu chút nữa đã đứt đoạn, hắn dùng sức che miệng, a a quái kêu, đau đến nước mắt đều chảy ra.

Toàn trường hít một hơi thật sâu, đây là bị Bạch Tiểu Thuần khống chế? Thật kinh khủng!

Tần Mệnh cùng Yêu Nhi đều lắp bắp kinh hãi, đây chính là bí pháp của Bạch Tiểu Thuần, linh hồn quấn quanh?

Bình Luận (0)
Comment