Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 419 - Chương 419 - Đại Phủ Bạo Phát (1)

Chương 419 - Đại phủ bạo phát (1)
Chương 419 - Đại phủ bạo phát (1)

Sắc mặt Viêm Mưu âm trầm, thật không dám chơi. Viêm gia gia nghiệp lớn, trực hệ trong tộc phức tạp, bọn họ cũng đều là tộc nhân bàng hệ, thật không có quyền không để ý sinh tử của đệ đệ muội muội đến chơi. Đến lúc đó cho dù bắt được Yêu Nhi cùng Tần Mệnh, nhưng tội danh tương ứng với tính mạng của hơn mười đệ đệ muội muội sẽ khiến bọn họ chết rất thảm.

Viêm Áo bỗng nhiên quái dị ho khan vài tiếng, mặt lạnh đi về phía trước vài bước, trầm giọng nói:

- Tần Mệnh đâu, ra ngoài gặp? Để một nữ tử xuất hiện, ngươi là một nam tử?

Trong lúc nói chuyện, hai tay hắn cõng sau lưng làm mấy tư thế.

Cường giả Viêm gia âm thầm ẩn núp toàn bộ lĩnh hội, trà trộn trong đám người di chuyển về phía trước, không dấu vết vây quanh Yêu Nhi. Cảnh giới của bọn họ phổ biến là Huyền Võ cảnh cao cấp, còn có chút võ giả, thực lực vượt xa Yêu Nhi, chỉ cần có thể tìm được cơ hội xuất thủ, liền có thể mạnh mẽ bắt được. Đến lúc đó mặc dù thật chết một hai người, cũng là có thể chấp nhận được, so với làm hầu tử đùa giỡn như vậy mạnh hơn rất nhiều.

- Ngươi cứ như vậy muốn gặp hắn sao?

Trường mâu huyết sắc trong tay Yêu Nhi mãnh liệt đốt huyết khí, mũi mâu bén nhọn lạnh như băng chậm rãi đong đưa ở trước mặt thiếu niên nam nữ trên mặt đất, bọn họ sợ tới mức mặt đều xanh mét, tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm theo mũi mâu, sợ đột nhiên rơi vào trên đầu mình.

- Sợ là không dám đi ra a!

Viêm Áo hừ cười.

- Nhìn lời này của ngươi là kiêu ngạo, không dám? Một chút người như vậy có thể làm sợ hãi? Các ngươi cho rằng nơi này là Trung Vực thì không ai dám động đến đầu thế gia các ngươi?

- Vậy hãy để hắn ta ra ngoài! Đầu ta ở ngay đây, để hắn đến lấy!

Viêm Áo dùng sức chỉ vào đầu, kéo dài thời gian, kiềm chế Yêu Nhi, tranh thủ cơ hội cho cường giả đang vây quanh.

- Tại sao ngươi không thả người trước? Các nàng trêu chọc Viêm gia các ngươi sao, ta nhớ không lầm, ban đầu chính là Viêm gia các ngươi muốn đùa giỡn các nàng, còn muốn kéo về Viêm gia. Ta cho rằng Tiết gia cũng đủ vô sỉ rồi, Viêm gia các ngươi càng không biết xấu hổ, thế gia Trung Vực đều giống như các ngươi sao? Cứ tiếp tục như vậy, không cần mấy năm, chủ nhân hoàng triều này cũng nên đổi đi?

Toàn trường hít vào, một trận đầu váng mắt hoa, nữ tử này không muốn sống? Loại lời này cũng dám nói lung tung trước mặt mọi người? Công kích Tiết gia thì thôi, ngay cả tất cả thế gia cũng cho vào, thuận tiện công kích hoàng triều.

Viêm Áo càng nói thêm một chút:

- Quả nhiên là man di man di ở Man Hoang chi địa, trong mắt còn có hoàng thất sao?

- Tại sao ta phải có hoàng thất, bọn hắn nuôi ta? Hay bảo vệ ta rồi? Dường như từ khi ta bắt đầu hiểu chuyện, hoàng thất vẫn luôn đang tìm cách chèn ép tông môn Bắc Vực chúng ta, mục đích liền hủy chúng ta, chỉ tiếc, bọn họ không có được cơ hội. Lần này mời chúng ta tiến vào, còn không phải là coi trọng Tần Mệnh gì. Muốn xem có thể lợi dụng hay không, tính cách của hắn thế nào, cảm giác của hắn đối với hoàng thất có bao nhiêu rồi, nếu như hắn phối hợp, vậy thì khống chế, vì hoàng thất sử dụng, nếu như không phối hợp, giết, cướp! Đây có phải là hoàng thất không? Cái này giống một tổ thổ phỉ hơn a.

Yêu Nhi nhẹ nhàng đùa cợt một phen nói ra, ngay cả đám người Hoa Thanh Dật bọn họ cũng trợn mắt há hốc mồm, cảm giác cả người rét run, tuy rằng nói không sai, nhưng mà... Nơi này là hoàng thành, là ở dưới chân hoàng thất, lời nói không kiêng nể gì như thế thật sự là... Kinh thế hãi tục!

Tử Mạch liên tục lắc đầu, ý bảo Yêu Nhi đừng nói nữa, hiện tại chỉ là cứu người mà thôi, hơn nữa, có thể sẽ chọc giận cả hoàng thất.

Trong đám đông đột nhiên truyền đến một tiếng cười lớn:

- Ha ha, nói hay lắm! Nói xinh đẹp! Hành động của hoàng thất làm cho người ta cực kỳ thất vọng, ngoại vực không phải là lãnh thổ hoàng triều sao? Võ giả ngoại vực không phải là võ giả hoàng triều sao? Vì sao người ngoại vực chúng ta tới Trung Vực, lại nhiều lần bị nhục nhã. Là bởi vì cái gọi là cảm giác ưu việt của các ngươi, hay là hoàng thất căn bản là xem thường ngoại vực, có cũng được mà không có cũng được, tùy tiện vứt bỏ? Nếu vậy, hãy để ngoại vực của chúng ta độc lập.

- Trước kia đối với Trung Vực ôm ảo tưởng, hiện tại… ha ha... Cực kỳ thất vọng a...

Phương vị khác trong đám người cũng truyền đến tiếng cười lạnh.

- Thật là một vưu vật tuyệt vời.

Ôn Thiên Thành liếm môi, trong mắt lóe lên tinh mang.

- Trước tiên thả người, Viêm gia không phải muốn ta và Tần Mệnh sao? Chúng ta đến rồi.

Yêu Nhi giơ trường mâu lên, hướng về phía hình đài, xinh đẹp như khói, tươi cười trêu người:

- Cơ hội cuối cùng nha, tính tình chúng ta không tốt, rất dễ mất khống chế. Vụng trộm nói với ngươi, bộ dáng mất khống chế của chúng ta rất dọa người, thật sự, chính ta cũng không khống chế được mình, khanh khách...

Yêu Nhi nói xong cười khanh khách, nhưng toàn trường hơn ngàn vạn người đều không có một ai cười, ngược lại có loại cảm giác sợ hãi nhàn nhạt, nữ tử này tâm lý có vấn đề?

- Yêu Nhi cô nương, cẩn thận! Có phục kích trong đám đông! Trên lầu cao bỗng nhiên có một vị người ngoại vực cao giọng nhắc nhở.

- Thật đúng là tới rồi sao? Đám ngu xuẩn các ngươi thật sự rất hợp với ta.

Yêu Nhi không kinh ngạc mà mừng rỡ, cười duyên hai tiếng, thanh âm chợt lạnh lẽo, huyết mâu chấn chỉ Viêm Áo cùng Viêm Mưu trên hình đài:

- Ta xem ai còn có thể bảo vệ được các ngươi! Chết đi!

Lời quát lạnh không hiểu thấu khiến rất nhiều người kỳ quái, theo bản năng nhìn về phía hình đài.

Bình Luận (0)
Comment