Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 422 - Chương 422 - Cự Dương Rít Gào, Sơn Hà Oái (1)

Chương 422 - Cự Dương Rít Gào, Sơn Hà Oái (1)
Chương 422 - Cự Dương Rít Gào, Sơn Hà Oái (1)

Hình tràng nóng nảy đã hoàn toàn yên tĩnh, mọi người đều đang nhìn lên trời cao, cũng đang cảnh giác hình tràng đột nhiên cổ quái lên.

Tiếng ô ô thì thầm ở mỗi góc, càng ngày càng rõ ràng, giống như là có người nỉ non ở bên tai, khóc lóc ở sau lưng, làm cho người ta nhịn không được rùng mình một cái. Lại giống như có Tàn Hồn phiêu dục ở phía trước, có Tàn Hồn ở trên hình đài rơi xuống, tăng thêm âm khí, tử khí lan tràn, làm cho người ta sởn tóc gáy, không chỉ có bọn thị vệ Viêm gia sợ hãi lui về phía sau, ngay cả đám người chật chội cũng an tĩnh di chuyển về phía sau.

Hoa Đại Chuy vừa mang theo cường giả Hoa gia xông tới, đang kìm nén muốn đối kháng cường giả Viêm gia, lại bị một màn trước mắt làm cho kinh hãi.

- Tu La đao?

Lãnh ngạo trên mặt Ôn Thiên Thành chậm rãi biến mất, ngưng trọng nhìn trên cao, hắc khí trong lòng bàn tay Tần Mệnh vững vàng hấp dẫn lực chú ý của hắn, đó là một cỗ sát niệm tử vong, cũng là một uy hiếp đáng sợ, rõ ràng mà mãnh liệt truyền đến trong ý thức của hắn, muốn không khẩn trương cũng không thể.

Đám ăn chơi trác táng không còn kêu gào nữa, biểu tình cuồng nhiệt bị kinh ngạc cùng sợ hãi thay thế, lần lượt lui về phía sau, gắt gao tụ tập cùng một chỗ.

Có chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì với hình tràng?

Hình tràng bỗng nhiên nổi lên gió lạnh, không, hẳn là âm phong, màu đen nhàn nhạt, phiêu dục ở hình tràng, thổi qua cát bụi trên mặt đất, thổi lên cả hồn ảnh mơ hồ, càng thổi vang tiếng kêu ô ô quái dị.

Những nơi khác trong hoàng thành náo nhiệt, tiếng rao bán, tiếng đùa giỡn, liên tiếp vang lên, duy chỉ có sự yên tĩnh giống như cái chết là vẫn ở xung quanh hình tràng, cực hạn mà rõ ràng đối lập, va chạm tạo ra nguy hiểm cùng sợ hãi không thể diễn tả thành lời.

Trong đám người, cường giả ngoại vực thần sắc ngưng trọng, cũng có người biểu tình kinh ngạc, bọn họ đều nhìn trên cao, chăm chú nhìn thiếu niên với cánh chim màu vàng kia, chú ý thanh hắc khí làm cho toàn trường yên tĩnh —— Tu La đao!

Tu La đao, tuyệt kỹ của Tần Mệnh, cũng là chỗ dựa để Tần Mệnh càn quét trà hội bát tông Bắc Vực, càng là nguồn gốc danh hiệu ‘Tu La Tử’ của hắn.

Đã từng, chỉ là nghe nói, chỉ là lời đồn, không có cảm giác chân thật, mà hôm nay... Sát khí rơi xuống đầy trời, âm khí tràn ngập trong thiên địa, làm cho bọn họ thu hồi khinh thị, nội tâm khẩn trương, cũng sinh ra một chút cảm giác sợ hãi không cách nào nói thành lời nhưng dần dần mãnh liệt.

Chính Tần Mệnh cũng đều kinh ngạc, từ trên cao nhìn xuống, hình tràng rộng lớn âm khí lượn lờ, sát khí cuồn cuộn, cứ như thật sự có bóng ma phiêu bạt. Mặt trời chói mắt đứng giữa không trung, lại xuất hiện tràng diện quỷ dị như thế, thật chân thật phát sinh ở trước mắt, làm sao có thể không làm cho người ta giật mình.

Chẳng lẽ sát niệm của Tu La đao có thể bừng tỉnh tử vong chi địa?

Hình tràng tồn tại mấy ngàn năm, tích góp được mấy ngàn năm oán niệm, chiếm giữ huyết khí cùng tử khí vô tận, cỗ năng lượng này có bao nhiêu kinh khủng cỡ nào?

Bang!

Tu La đao ở trong vòng xoáy sát khí nơi hai tay Tần Mệnh hoàn chỉnh thành hình, tinh xảo nhỏ nhắn, đen kịt sáng bóng, càng giống chủy thủ thật.

- Bắc Vực, Tu La Tử, Tần Mệnh.

Tần Mệnh quát lớn, hai cánh mạnh mẽ chấn kích, hai tay theo đó đẩy về phía trước, Tu La đao sau khi rời khỏi vòng xoáy sát khí chợt rơi xuống, sau đó mạnh mẽ bạo kích, rung lên tiếng âm vang kịch liệt, xẹt qua không trung, bạo xạ hình tràng, giờ khắc này, hình tràng lớn như vậy bỗng chợt oanh động, sôi trào, quỷ khóc sói tru, âm khí dâng lên, tất cả hồn ảnh thê lương thét chói tai, bay lên trong âm khí.

Toàn trường động dung, mấy trăm ngàn người đều kinh hoảng chạy trốn, không dám tới gần nữa.

- Rút lui.

Bọn thị vệ Viêm gia hoảng hốt, hô to toàn bộ rút khỏi hình tràng.

- Mẫu thân ta ơi, địa ngục hàng lâm?

Mã Đại Mãnh dùng sức xoa xoa mắt.

Trong nháy mắt Tu La đao tiến vào hình tràng, tất cả tử khí cùng hồn ảnh đều mạnh mẽ bị dẫn dắt, hóa thành triều cường hắc khí dữ dội, cuồn cuộn lao nhanh. Tu La đao ở phía trước tập kích, sát niệm tử khí hồn ly oán niệm vân vân theo âm phong nhấc lên sóng triều đầy trời, lao nhanh ở trong hình tràng, nhào tới hướng Ôn Thiên Thành.

Cảnh tượng kinh người, làm cho tâm hồn người ta sợ hãi.

Tràng diện phảng phất ngưng đọng vào giờ phút này, thời gian vẫn như đang định hình, tất cả ánh mắt nhìn lại tràn ngập hoảng sợ.

Ôn Thiên Thành đời này đến nay lần đầu tiên cảm nhận được tử vong, càng cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt, lúc trước khinh thị cùng cười nhạo đều hoàn toàn thu liễm. Đám hoàn khố phía sau hắn càng là ngay cả lăn lộn chạy trốn khỏi hình tràng, đầu cũng không dám quay lại.

- Dương Sinh Môn! Sơn Hà Tráo!

Ôn Thiên Thành bị ép trước tiên vận dụng tam đại khí hải, mở ra hai tổ phòng ngự mạnh nhất.

- Ầm ầm.

Sàn nhà phía trước kịch liệt lắc lư, bị mạnh mẽ chấn nứt, loạn thế bắn tung tóe, bụi đất tung bay, từng mảng dây leo chui ra từ dưới lòng đất, nhanh chóng bành trướng tăng sinh, dây dưa chặt chẽ quay quanh lại với nhau, dùng tốc độ kinh người đan xen thành một con dê lớn nửa người ngẩng đầu lên, cao tới gần mười thước!

Bình Luận (0)
Comment