- Có thể là vạn năm trước vừa mới xuất hiện, bất quá có thể được ngươi nhớ kỹ, hẳn cũng không phải là một thế lực nhỏ, về sau trải qua mấy ngàn năm phát triển càng hưng thịnh. Theo cách nói của Đường Thiên Khuyết, Bát Bảo Lưu Ly Tông ở thời đại đó thuộc về siêu cấp thế lực, ngay cả Hoàng Võ cũng không sợ. Tần Mệnh nhắc tới hai chữ Hoàng Võ đều có chút hoảng hốt thêm kích động, đây chính là cảnh giới trong truyền thuyết a, tồn tại vượt qua Thiên Võ, hẳn là đứng ở cấp độ đỉnh cấp thế giới.
Bản thân có thể đi bộ đến một bước kia hay không?
Tiểu Quy đối với Huyễn Linh Pháp Thiên không có hứng thú, đối với Bát Bảo Lưu Ly Tông cái gì đó cũng không có hứng thú, hứng thú duy nhất chính là Tiểu Bạch Hổ. Tiểu tổ ta muốn chứng kiến huyết mạch Bạch Hổ tái hiện thiên hạ? Lại là ta đã tự mình nuôi dưỡng nó? Tưởng tượng này đặc biệt phấn khởi a, cả người đều khô nóng! Nếu như có thể cưỡi Bạch Hổ đi ra ngoài những chiến tộc hoàng tộc kia trượt một vòng, muốn bao nhiêu phong cách thì bấy nhiêu phong cách.
- Thương lượng một chuyện với ngươi?
- Miễn nói chuyện! Bận!
Tiểu Quy kéo dây xích, từ trên vai Tần Mệnh nhảy lên, chậm rãi bò vòng quanh Bạch Hổ.
- Bây giờ chúng ta là một thể, khi cần thiết ngươi phải giúp ta,
Tiểu Quy hét lên:
- Ngươi không phải là rất kiêu ngạo? Không phải là muốn tự mình lớn lên sao?
- Chính mình trưởng thành cùng tìm kiếm cơ duyên không mâu thuẫn, ta chỉ là không muốn làm loại võ giả nuôi nhốt không lao động mà thu hoạch. Có thể Huyễn Linh Pháp Thiên rất nguy hiểm, lúc cần thiết ngươi phải giúp ta, chẳng may ta chết...
- Ta vừa lúc giải thoát.
- Ngươi không buồn? Chúng ta nói thế nào cũng là ở chung một thời gian.
- Ta sẽ buồn, ta sẽ khóc ba ngày trước mộ phần ngươi, bày tỏ sự thương tiếc.
-.....
Con rùa vươn móng vuốt nhỏ ra và nhẹ nhàng đặt vào đầu tiểu hổ. Móng vuốt nhỏ như bạch ngọc lại nổi lên huỳnh quang, theo đầu móng vuốt tràn vào đầu hổ, đường vân tinh xảo trên mai rùa nhúc nhích yếu ớt, tạo nên gợn sóng huyền diệu.
Bạch Hổ thoải mái nhúc nhích vài cái, ngủ càng sâu.
- Ngươi làm gì?
- Chuẩn đoán xem huyết mạch nó thức tỉnh thế nào rồi.
Tiểu Quy cẩn thận điều tra một lát, hài lòng gật đầu:
- Rất tốt, lại đút linh quả hai ba tháng nữa, có thể thử uy lực.
- Nói chính sự, có giúp hay không? Ta muốn đi về phía Huyễn Linh Pháp Thiên càng sâu, ngươi không tò mò sao, nghe nói ở trong nơi sâu nhất có người ở!!
- Ngươi mỗi ngày nhìn người, không xem đủ? Còn phải mạo hiểm chết người lui đến nơi đó xem? Ngớ ngẩn.
- Bọn họ rất có thể là hậu duệ của những siêu cấp nhân vật năm đó, tìm được bọn họ có thể cởi bỏ bí mật năm đó, tìm được chí bảo Bát Bảo Lưu Ly Tông liều chết thủ hộ.
- Nhìn không ra a, dã tâm của ngươi không nhỏ a, muốn chiếm làm của riêng?
- Xem cơ duyên.
- Hắc hắc...
Tiểu Quy bỗng nhiên nở nụ cười.
- Cười cái gì?
- Trong đó có ai thật sao? Ngươi có tin không! Bọn họ canh giữ chí bảo kia? Ngươi có tin không! Nếu Huyễn Linh Pháp Thiên cách hai năm mở ra một lần, vì sao bọn họ không mang theo bảo bối rời đi? Ở lại bên trong cho tổ tông bọn họ thủ phần sao?
Tiểu Quy cho hắn một cái liếc mắt, nắm lấy y phục của hắn chậm rãi bò lên vai:
- Còn có một chuyện, nhắc nhở quỷ vật trong thân thể ngươi kia, không có việc gì thì đừng nhìn ta, chờ một ngày nào đó ta mất hứng, kéo ra ăn nó!
- Nhìn ngươi thì làm sao, ngươi còn sợ nhìn a?
Tần Mệnh đã bị Tàn Hồn cảnh cáo rất nhiều lần, bảo hắn cẩn thận Tiểu Quy, nhưng Tần Mệnh thật sự từ trên người Tiểu Quy không cảm thụ được uy hiếp.
- Ngươi...... có phải là rùa không?
- Không phải!
- Mai rùa là phong ấn?
- Đúng!
- Vậy ngươi là gì?
- Con người! Nữ tử! Một nữ tử kinh diễm một thời đại, người gặp người thích, hoa thấy hoa nở, người vật thông sát, bao nhiêu người và yêu tinh khắp thiên hạ đều đuổi theo ta, cái sự xinh đẹp đó không có cách nào để hình dung, dù sao ta cũng đều muốn ta, sau đó ngay cả trời cao cũng ghen tị, phong ấn ta. Ngươi có tin không?
Ta không nên nói nhiều!
Tần Mệnh thu liễm tâm thần, tiếp tục tu luyện, củng cố cảnh giới ngũ trọng thiên. Huyễn Linh Pháp Thiên sắp bắt đầu, hàng ngàn tân binh tụ tập, tập thể tràn vào thế giới thần bí kia, tràng diện sẽ vô cùng hoành tráng, nhưng khẳng định sẽ có gia tộc nào đó nhân cơ hội xuống tay, không tránh khỏi một hồi ác chiến.
Một ngày trước khi Huyễn Linh Pháp Thiên mở ra, hoàng thất chính thức công bố nhân số tiến vào Huyễn Linh Pháp Thiên, ngũ vực tổng cộng một vạn chín ngàn một trăm bảy mươi tám người!
Quy mô trước nay chưa từng có!
Trong đó nhân số Huyền Võ Cảnh tứ trọng thiên trở lên (bao gồm cả tứ trọng thiên) chiếm tỷ lệ mười lăm phần trăm!
Nhân số Huyền Võ Cảnh tam trọng thiên chiếm hai mươi lăm phần trăm!
Đối với một số người mà nói, chỉ là thán phục con số khổng lồ, đối với rất nhiều võ giả mà nói, thì thán phục ý nghĩa đằng sau con số, trước ba mươi tuổi có thể tiến vào Huyền Võ cảnh không tính là quá ưu tú, nhưng có thể tiến vào Huyền Võ tam trọng thiên, đó tuyệt đối xem như nhân vật tinh anh, số lượng như vậy lại có gần năm ngàn người, đây đối với những người tự nhận mình ưu tú đều là đả kích. Đây chỉ là người đến tham gia Huyễn Linh Pháp Thiên, phóng mắt nhìn toàn bộ hoàng triều đây?
Đối với những cường giả mơ ước bảo tàng trong Huyễn Linh Pháp Thiên trở lên mà nói, con số mười lăm phần trăm cũng làm cho bọn họ khẩn trương lại có áp lực.