Những đám mây từ tuyết trắng đến xám đen, đông nghịt mê mang và khủng bố.
Răng rắc!
Khi mây đen mờ mịt như mực, cùng trời đất rơi vào tối tăm, tia chớp tràn ngập tầng mây, trong nháy mắt bắn ra.
Mây đen cuồn cuộn, tia chớp đan xen, tiếng mưa to, tiếng sấm chớp đinh tai nhức óc, tiếng mưa lớn che đậy tất cả âm thanh, tựa như tận thế giáng xuống, tác động đến thị giác của mỗi người, kích thích tâm hồn bọn họ.
Sông ngòi đang sôi trào, mưa to đang hắt vẫy, tầng mây đang gầm thét, trong ngoài hoàng thành, tất cả mọi người đều mở ra linh lực thuẫn, chống lại mưa to gió mạnh, nhìn lên bầu trời, cảm thụ lực lượng chân thật mà mãnh liệt của trời đất.
- Huyễn Linh Pháp Thiên, từ hôm nay chính thức mở ra.
- Định kỳ trăm ngày!
- Nếu trong lúc đó nghe được năm tiếng nổ lớn, thì biểu thị sau này gia hạn năm mươi ngày!
Thanh âm uy nghiêm từ sâu trong hoàng thành truyền đến hướng tai nạn bao phủ thảo nguyên phía đông, giống như chuông lớn vang vọng không dứt, chấn động rất nhiều người khí huyết cuồn vọng không chú ý cũng khó.
- Trăm ngày? Không phải hai tháng sao?
- Còn có thể gia hạn?
Rất nhiều người kinh ngạc, mơ hồ cảm giác không tầm thường, nhưng càng nhiều người là kích động, Huyễn Linh Pháp Thiên là linh tú bảo địa hiếm có trên thế gian, lưu lại thêm một ngày càng thêm nhiều cơ hội, đương nhiên, nguy hiểm cũng sẽ càng nhiều.
Nhưng nếu đã có can đảm xông vào, ai còn để ý nguy hiểm, đều là ôm mộng cướp đoạt cơ duyên mà đi.
- Mở!
Sâu trong hoàng cung, tế đàn cổ xưa dâng lên cường quang mạnh mẽ, tráng kiện hơn trăm thước, giống như dòng sông cuồn cuộn, đụng vào sấm sét trên bầu trời, cường quang ẩn chứa năng lượng vô cùng, sấm sét mưa to, thiên uy đều bị cuồng dã đập nát, cuồn cuộn không ngừng đánh vào sâu trong tầng mây.
Cùng lúc đó, phía đông hoàng thành, trời sụp đổ, mây đen như đại dương không ngờ nhanh chóng rơi xuống, che về phía thảo nguyên mưa to, đè xuống gần hai vạn tân binh. Bọn họ phảng phất có thể đưa tay chạm vào tầng mây cuồn cuộn cùng bầy sấm nóng nảy.
Xa xa người xem náo nhiệt kinh hoảng lui về phía sau, chật chội lui về hoàng thành.
Dưới sự chú ý khẩn trương của mọi người, một thông đạo năng lượng đụng ra tầng mây, phấp phới mà xuống, rơi xuống thảo nguyên lầy lội.
Thông đạo trải dài mấy trăm mét, tầng tầng lớp lớp mà lên, đi thẳng đến tầng mây.
- Huyễn Linh Pháp Thiên bắt đầu rồi, xông lên a!
- Kho báu! Kho báu! Ta đến đây!
Thảo nguyên oanh động, mọi người đội mưa lớn, đón sấm sét, tranh nhau xông về phía con đường năng lượng.
Trong đám người ô áp áp kia, có người khống chế mãnh thú xông thẳng, có người cưỡi mãnh cầm lao qua không trung, còn có cường giả có thể ngự không mà đi, cũng có nhân vật thần bí một bước trăm thước, dùng tốc độ kinh người xuyên qua đám người, đi tới đầu.
Tất cả đều lộ ra thủ đoạn, không cần phải che giấu.
Có mấy người thực lực vượt qua lục trọng thiên lăn lộn ở bên trong, nhưng vừa mới bước lên thông đạo năng lượng, năng lượng rực rỡ dưới chân đột nhiên bạo phát lực trùng kích mạnh mẽ, trực tiếp nghiền bọn họ thành mảnh nhỏ, khiến cho mọi người xung quanh kinh hô! Nhưng đám người hỗn loạn, mênh mông rộng lớn kia, chút gợn sóng nhỏ này căn bản không dẫn nổi oanh động, đám người đi trước đi sau xông về phía trước.
Tần Mệnh cùng Yêu Nhi đều không sốt ruột, không vội không vàng mà đi ở phía sau.
Sâu trong hoàng cung, xung quanh tế đàn, nhân vật cấp lão tổ các tộc liên thủ với rất nhiều Thánh Võ hoàng thất liên thủ mở ra tế đàn, thần thức xuyên thấu qua quang trụ năng lượng, quan sát Huyễn Linh Pháp Thiên.
- Thật yên tĩnh!
- Không bình thường!
Thần thức của bọn họ quét sạch ở khu lối vào, nơi đó là một khu rừng mưa mênh mông, sương mù lượn lờ, biển mây tầng tầng gợn sóng, bày ra trước mặt bọn họ chính là cảnh rừng mưa hiểm cảnh, là bức tranh xanh biếc tinh khiết, cũng có những ngọn núi cao chót vót, cây cổ thụ che trời cắm thẳng lên trời, làm cho hình ảnh tăng thêm chút kỳ tú cùng đặc sắc.
Nhưng...
Quá yên tĩnh! Yên tĩnh đến không bình thường!
Bọn họ đã liên thủ mở ra Huyễn Linh Pháp Thiên rất nhiều lần, chưa bao giờ gặp qua tình huống như vậy, một chút bất an lan tràn ở trong lòng bọn họ.
Tần Mệnh cùng Yêu Nhi theo đám người kích động leo lên con đường năng lượng, thông đạo ngũ sắc sặc sỡ, các loại năng lượng đan xen, dâng lên sương mù nặng nề, đi lên phía trên cảm giác rất cổ quái, giống như là trải lên tầng tuyết, mặt trên mềm mại, phía dưới cứng rắn. Tất cả mọi người đều rất phấn khởi, tranh nhau xông về phía trước, giống như cơ duyên tốt đẹp đã vẫy tay với bọn họ ở phía trước.
- Tần Mệnh! Hôm nay là ngày chết của ngươi!
Một tiếng quát lớn làm kinh động mọi người, một nam tử cưỡi Lang Đầu Bức to lớn xẹt qua đám người, từ phía sau nhào về phía Tần Mệnh. Lang Đầu Bức khuôn mặt xấu xí, miệng đầy răng nanh, phát ra tiếng gào thét chói tai, nó huy động đôi cánh dài năm thước, nhấc lên cuồng phong mãnh liệt, đảo mắt liền giết tới phía sau Tần Mệnh, cuồng phong gào thét xốc lui rất nhiều người, dẫn tới từng trận tức giận la mắng.
Cùng lúc đó, trong đám người xung quanh Tần Mệnh và Yêu Nhi lại có hơn mười nam nữ toàn bộ lộ ra vẻ ngoài dữ tợn, bọn họ lui về phía sau, bụng cuồn cuộn, toàn thân rung động, há mồm phun ra ngọn lửa nóng bỏng, giống như là đập vỡ nham thạch nóng chảy, phun về phía Tần Mệnh cùng Yêu Nhi.
Bọn họ giả làm tán tu bình thường, trà trộn xung quanh Tần Mệnh cùng Yêu Nhi, chờ giờ phút này đột nhiên tập kích, ngọn lửa súc thế đã lâu phun ra liền sôi trào, ngọn lửa giống như nham thạch nóng chảy sền sệt nóng bỏng lại kịch liệt xoay tròn, liên tục phóng đại, từ hơn mười phương vị tập thể phun ra, đảo mắt liền tụ tập về phía Tần Mệnh cùng Yêu Nhi.