Sâu trong Sơn Hà Tráo, Ôn Thiên Thành nửa quỳ trên mặt đất, thân thể hơi co giật, phát ra tiếng cười đứt quãng, càng ngày càng cao, cuối cùng vươn người đứng dậy, lên tiếng cười ha hả.
Chung quy vẫn là bảo trụ được!
Chỉ thiếu chút nữa, nhưng vẫn giữ được.
Năng lượng sơn hà càng nồng đậm, Sơn Hà Tráo thành hình càng nhanh, lực lượng sơn hà thôn nạp càng nhiều, uy lực càng mạnh.
Ôn Thiên Thành miệng đầy máu, bị tám đạo kiếm triều chấn đến khí huyết dâng lên, bị nội thương rất nghiêm trọng, nhưng không sao cả, Sơn Hà Tráo uy lực đã thành, cho dù lại là thí luyện giả, cũng đừng mơ tưởng phá vỡ.
Trong bình chướng mê huyễn, những ngọn núi biến ảo phương vị, thủy triều dâng lên trên cao, dùng phương thức kỳ quái lại không có quy luật đan xen, kéo theo lực lượng sơn hà cuồn cuộn không ngừng hội tụ về phía nơi này, mơ hồ muốn cùng hơn mười dặm phạm vi sơn hà nối liền thành một thể, muốn phá vỡ Sơn Hà Tráo, chẳng khác nào muốn hủy diệt trong vòng hơn mười dặm sơn hà.
Dù là Huyền Võ cửu trọng thiên cũng khó làm được!
Phàn Thần tiếc nuối ngồi xuống, chua xót lắc đầu. Thiếu chút nữa, chỉ thiếu một chút nữa a. Hiện tại Sơn Hà Tráo đã thành, nữ tử kia không có cơ hội, chờ Ôn Thiên Thành phát động phản kích, cũng chỉ có thể mặc hắn chém giết.
Ngay cả lão nhân trong Thiên Vương Điện cũng bắt đầu nghị luận, tam trọng khí hải thật sự là chuyện hiếm thấy, có thể vận dụng đến trình độ này, càng có thể nói là tuyệt thế kỳ tài, bọn họ trước kia đã nghe nói qua Ôn Thiên Thành, cũng có ý trọng điểm quan sát, nếu phẩm hạnh có thể qua, có thể cân nhắc phá cách, nhưng thật đáng tiếc, phẩm hạnh Ôn Thiên Thành thật sự là quá kém.
Nguyệt Tình đứng ở trên núi thấp lung lay sắp đổ, bình tĩnh như thường, sắc mặt không thay đổi.
- Ngươi còn có chiêu thức gì khác, cứ việc sử dụng ra. Chờ ngươi đánh xong, lại đổi thành ta.
Ôn Thiên Thành tiếp tục phát lực, câu thông liên hệ giữa mình và Sơn Hà Tráo, tăng tốc tụ liễm lực lượng sơn hà, làm cho Sơn Hà Tráo càng mạnh càng vững.
- Mau đi đi, mau rời khỏi nơi này.
Phàn Thần một lần nữa hô to, đừng cố gắng chống đỡ nữa, ngươi đánh không lại hắn.
Nguyệt Tình từ trong vòng tay không gian lấy ra một cái hộp gấm cổ xưa, chần chờ một lát, chậm rãi mở lên, nhất thời xông lên một cỗ khí tức khủng bố, phảng phất như một pho tượng thần linh xuất thế, ánh sáng sáng lạn tựa như ánh mặt trời nổ tung, làm cho sơn lâm đều bao phủ trong ánh sáng. Bên trong đó là mấy tờ giấy màu vàng an tĩnh nằm, đều có chút không trọn vẹn, lại thấm đẫm năng lượng khủng bố, từng khối từng khối phiêu phù ở bên trong, tựa như tinh thần, long long chuyển động, mang đến cho người ta cảm giác áp bách không gì sánh được.
Núi rừng vô tận đều giống như an tĩnh, rất nhiều Linh Yêu đang ngủ say mở mắt, xa xa thí luyện giả cưỡi lấy bình minh hiện thân lần lượt giật mình, nhíu mày nhìn chằm chằm, tìm kiếm nguồn nguy hiểm đột nhiên cảm nhận được.
- Đó là gì? Một loại bí bảo nào đó?
Phàn Thần kinh hãi, cảm thụ ở cự ly gần, mặt hộp gấm kia hình như bịt kín một mảnh không gian, lại giống như một mảnh sát trường.
- Cô nương này rốt cuộc là ai?
Ôn Thiên Thành chậm rãi thu liễm nụ cười tươi, xuyên thấu qua Sơn Hà Tráo đều có thể cảm nhận được cái hộp gấm kia khủng bố, linh hồn đều nhịn không được mà lạnh run, loại uy áp này, loại khí tức này, làm cho Sơn Hà Tráo đều bắt đầu run rẩy, thậm chí ngăn trở sơn hà lực trong núi rừng hơn mười dặm hội tụ về phía nơi này.
Nguyệt Tình nhẹ giọng lẩm bẩm vài câu gì đó, tựa hồ cùng giấy vàng trong hộp gấm đạt thành hiệp định, khí tức của các tờ giấy vàng thoáng thu liễm, quy về bình tĩnh. Nàng đưa tay ấn vào, thân thể mềm mại run rẩy, trán treo đầy mồ hôi, sắc mặt đều hơi trắng bệch, giống như là trong nháy mắt rút ra linh lực toàn thân, còn có một bộ phận khí huyết, thoạt nhìn suy yếu đi rất nhiều. Đầu ngón tay nàng nhẹ nhàng nhếch lên, từ bên trong dâu dẫn ra một tờ giấy vàng.
Đột nhiên, tờ giấy bay lên trời, một cỗ khí tức đáng sợ tràn ngập thiên địa, bộc phát ra ánh sáng vàng chói, cuồn cuộn trường không, giống như là chiến thần hoang cổ đột nhiên hiện thân, ngạo lập bầu trời.
Không gian run rẩy, núi sông rậm rạp đều mãnh liệt lay động.
- Đó là cái gì?
- Nếu là vũ khí, nàng không tuân theo quy định rồi!
- Cái này so với Tam Xoa Kích còn đáng sợ hơn, rốt cuộc là cái gì? Có ai từng thấy qua nó chưa?
Các vị lão nhân trong Thiên Vương Điện đều kinh ngạc, tuy rằng không thể tự mình cảm thụ, nhưng có thể thông qua phiến không gian ba động phán đoán ra năng lượng đáng sợ, ngay cả cảnh tượng trên tấm bia đá cũng một trận đứt quãng, thiếu chút nữa muốn dập tắt.
- Nữ oa này là ai?
Thương Lan Vương động dung.
- Là Kim Bằng hoàng triều.
Các lão nhân ngưng mi chú ý.
- Hài tử của thế gia nào?
Kim Cương Minh Vương truy vấn, cẩn thận quan sát hộp gấm kia. Không nghĩ tới có thể nhìn thấy bí thuật như vậy trong trận chiến đấu của đám oa oa Huyền Võ cảnh, theo hắn thấy, hẳn là không đơn giản chỉ là vũ khí đặc thù, vũ khí cường hãn quá độ đều có linh tính, không có khả năng dễ dàng bị khống chế, tùy ý bày bố, cho nên vũ khí càng đặc thù càng có liên quan đến chủ nhân. Ngươi có thể thi triển ra bao nhiêu uy năng, vẫn phải xem ngươi có thể khống chế vũ khí đến trình độ nào.
- Đệ tử Thanh Vân tông Bắc Vực Kim Bằng hoàng triều, tên là Nguyệt Tình. Các ngươi đã lâu không trở về đại lục, có thể không biết tình huống.
- Kim Bằng hoàng triều mấy năm gần đây đã xảy ra một sự kiện đặc thù, một là phía bắc Thủ Vọng Hải Ngạn phát hiện di tích vương quốc vạn năm trước, có đệ tử Thanh Vân tông từ bên trong đạt được chúng vương truyền thừa, danh động hoàng triều, thực lực tăng vọt, liên tiếp làm ra mấy chuyện đại sự không thể tưởng tượng nổi.