Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 738 - Chương 738 - Hải Hạt (2)

Chương 738 - Hải Hạt (2)
Chương 738 - Hải Hạt (2)

Thượng phẩm? Cực phẩm?!

Họ quá cần nó!

- Ngũ trụ Địa Tâm Linh Chi! Một cây Cửu Vĩ Long Quỳ Hoa!

Thanh âm nam tử đè xuống cực thấp, thật cẩn thận xốc lên hành lý, lộ ra bộ dáng linh thảo, ngay sau đó lại che lại, giống như kẻ trộm nhìn xung quanh.

- Chúng ta muốn, bao nhiêu tiền!

Quách Hùng kích động, liên lụy thương thế, rầu rĩ ho khan vài tiếng, khóe miệng thiếu chút nữa tràn ra máu tươi. Bọn họ thương thế vô cùng nặng, đã uống rất nhiều dược thảo, chỉ là hiệu quả không lớn. Nhưng Địa Tâm Linh Chi cùng Cửu Vĩ Long Quỳ Hoa tuyệt đối là trân phẩm chữa bệnh, ít nhất có thể làm cho thương thế của bọn họ trong thời gian ngắn khôi phục hai ba phần.

- Không đắt! Một trăm hắc tinh tệ!

- Ngươi đây sao lại không đi... Cướp...

Tôn Minh vừa mới hô lên, liền lập tức hạ thấp giọng, tức giận trừng mắt nhìn nam tử.

Đám người Quách Hùng cũng nhíu mày, một hắc kim tệ bằng một ngàn kim tệ, hai mươi cái chẳng phải là mười vạn kim tệ sao? Những linh thảo này quả thật trân quý, nhưng ở trong hải vực cũng chỉ mua khoảng năm sáu vạn kim tệ, tên hỗn đản này mở miệng liền muốn nhiều hơn gấp đôi!

- Hắc hắc, ném vào trong cửa hàng bán, cũng chỉ khoảng năm sáu mươi hắc kim tệ, nhưng ở chỗ này mà, giá trị tăng gấp đôi là rất bình thường, các ngươi nói xem?

Nam tử liền nhìn thấy bọn họ bị thương, lại đối mặt với uy hiếp, cho nên mới vụng trộm qua đến, hung ác mà chém.

Đám người Quách Hùng trao đổi ánh mắt, cắn răng một cái:

- Lấy ra!

Nam tử nhìn bọn hắn thống khoái, cười hắc hắc:

- Vừa rồi một trăm, bây giờ tăng, một trăm mười hắc kim tệ!

- Có tin bây giờ ta liền làm thịt ngươi.

Trương Liệt chậm rãi rút đoản đao trong tay áo ra.

- Giết ta dễ dàng, nhưng chẳng may một bại lộ thương thế của các ngươi thì sao a?

Nam tử cười ha hả đe dọa hắn ta.

- Cầm đi!

Quách Hùng từ trong túi vải không gian lấy ra một trăm một mười đồng tiền vàng đen, cắn răng chịu bị thịt, không muốn cùng hắn dây dưa.

Sau khi nam tử kiểm tra, khuôn mặt đầy nụ cười, đưa bao cho họ:

- Bên trong còn có một vài cây linh thảo trung phẩm, ta tặng cho các vi. Mọi người từ từ dùng, ha ha, từ từ dùng.

- Cút!

Tôn Minh đoạt lấy bao phục, từ bên trong lấy ra Địa Tâm Linh Chi cùng Cửu Vĩ Long Quỳ Hoa, đều rất mới, hình như là vừa mới hái xuống không bao lâu, tản ra dị hương nồng đậm, thấm vào ruột gan, hít sâu một hơi giống như là trong ngày hè nóng nực uống một ngụm nước lạnh thư giãn.

- Cửu Vĩ Long Quỳ thảo thuộc về ta, các ngươi phân Địa Tâm Linh Chi.

Quách Hùng thực lực mạnh nhất thương thế nặng nhất, rất cần gốc cực phẩm linh thảo này.

Mộng Trúc cầm một gốc Địa Tâm Linh Chi, Tôn Minh và Trương Liệt mỗi người cầm hai gốc, đây là quy củ Tuyệt Ảnh của bọn họ, bất kỳ bảo bối nào cũng dựa theo thương thế và nhu cầu phân phối, không tranh không cướp.

Nhưng...

Ngay khi bọn họ sốt ruột phục dụng linh thảo, nam tử trung niên kia lại đi ra đầu khác một khoang thuyền, nhìn thấy tráng hán cầm bình rượu, cười ha hả nói:

- Ta có một tin tức, đáng giá mười hắc kim tệ, các vị có hứng thú không?

Đám người bọn họ cũng là Kẻ săn giết, tên là Hải Hạt, tuy rằng khôngvang dội bằng danh tiếng Tuyệt Ảnh, nhưng cũng là một đoàn thể săn giết người cường thịnh, có hơn mười người, năm vị Địa Võ, còn lại đều là Huyền Võ Cảnh bát trọng thiên và cửu trọng thiên.

Không có chút bản lĩnh cũng không dám trực tiếp khiêu khích Tuyệt Ảnh.

Tráng hán là đầu lĩnh của bọn hắn, tên là Tá Thương!

- Trước tiên nói hai câu nghe một chút.

- Vậy thì quên đi, các vị, cáo từ.

Nam tử quay lại và rời đi.

- Ngươi đi sao?

Sắc mặt Tá Thương Diện ngưng kaij, ngươi không đến, ta còn muốn tìm ngươi, vừa rồi cùng Tuyệt Ảnh lẩm bẩm nửa ngày, như tên trộm!

- Ngươi là tên là Tá Thương đi, nếu ta dám đến, thì không sợ ngươi.

Nụ cười trên mặt nam tử vẫn như trước, không hề sợ hãi.

Tá Thương mắt lạnh nhìn hắn một lát, nhìn không ra hư thực.

- Trước tiên cho năm hắc kim tệ, nếu thật sự hữu dụng, lại cho ngươi năm cái.

Nam tử tiếp nhận năm hắc kim tệ, hạ thấp thanh âm:

- Ta vừa mới đi tới chỗ Tuyệt Ảnh nơi đó bán mấy gốc linh thảo...

- Hỗn đản! Ngươi đang làm cái gì!

Mộng Trúc bỗng nhiên chú ý ta nơi này, cao giọng quát lớn.

Nam tử quay đầu nhìn về phía đây, tà ác cười cười, tiếp tục báo cáo cho Tá Thương:

- Ta cố ý nâng giá gấp đôi, họ muốn! Ngài là một người thông minh, nên hiểu.

Tá Thương ha hả nở nụ cười, thật đúng là bị thương! Chấn thương còn nặng như vậy!

- Có giá trị không?

Nam tử đưa tay ra để đòi tiền.

- Cầm lấy, cút đi.

Tá Thương ném cho hắn năm hắc kim tệ, dùng sức vặn vẹo cổ, nhếch miệng cười, miệng đầy răng vàng. Bên trong Tuyệt Ảnh đều là ngoan nhân, thế nhưng lại chủ động bị làm thịt, lại còn là giá cả gấp đôi, chứng tỏ bọn họ thương thế rất nặng, rất cần linh thảo.

Lúc này, người được Tá Thương an bài đi ra ngoài điều tra cũng trở về:

- Những người khác không phát hiện ra Tuyệt Ảnh.

- Đi theo ta!

Tá Thương ném bình rượu xuống, bể nát đầy đất, hắn nhấc chiến đao nặng nề lên, sải bước đi về phía đám người Mộng Trúc.

Đám người náo nhiệt nhanh chóng yên tĩnh, tự động chia sang hai bên, nhường đường.

- Nhóm người này có lai lịch gì?

- Săn giết người, Hải Hạt!

Bình Luận (0)
Comment