- Lát nữa nghe ta an bài, ta nói như thế nào, các ngươi làm như thế đó.
Tần Mệnh chuẩn bị nghênh đón chiến đấu.
- Toàn bộ nghe ngài.
Hồ Đại Hải tham gia hội đấu giá rất nhiều lần, nhưng đều là đảm nhiệm nhiệm vụ thủ hộ, hôm nay vẫn là lần đầu tiên ngồi trong phòng khách quý, lại còn là trực tiếp tham gia.
Tần Mệnh đứng ở cửa sổ phòng, khẽ kéo rèm, nhìn các phòng khách quý khác:
- Có thể tra được trong phòng khách quý đều là ai không?
Hồ Đại Hải lắc đầu:
- Tra không ra, đều là bí mật.
- Lần hội đấu giá này toàn bộ quá trình do Hải Đấu Môn phụ trách?
- Ừm, từ áp tải đến bán đấu giá, từ bảo vệ đến khắc phục hậu quả, toàn bộ đều do Hải Đấu Môn phụ trách, các thương hội khác không tham dự.
- Bọn hắn có đến không?
Tần Mệnh lẩm bẩm.
Nếu Lâm Vân Hàn đuổi theo khí linh, hẳn là sẽ ở trong một căn phòng nào đó trong khu khách quý.
Trong căn phòng cách Tần Mệnh một bức tường thì rõ ràng chính là Vu Chủ và Lâm Vân Hàn.
Thương thế của Lâm Vân Hàn đã khôi phục hơn phân nửa, cũng có thể đi lại bình thường. Nhưng thân thể vẫn rất suy yếu, biểu tình âm trầm. Chưa từng chịu loại nhục nhã này, một chút sơ suất lại lật thuyền, thiếu chút nữa đã bị giết chết. Mấu chốt vẫn là ở trước mặt Vu Chủ, điều này làm cho hắn vừa xấu hổ vừa ảo não.
Vu Chủ thần thức nhẹ tựa như gió như biển, bao phủ các phòng khách quý khác, tìm kiếm khí tức Bạch Hổ. Nhưng điều tra hai lần cũng không tra được, chẳng lẽ người nọ không tới nơi này?
Giữa trưa đến gần, cửa điện mở rộng, những người tham gia hội đấu giá lần lượt đi vào hội trường, căn cứ vào số lượng tiền cơ sở được an bài đến các khu ngồi khác nhau.
- Hơn hai trăm kiện bảo bối, toàn bộ đến từ Huyễn Linh Pháp Thiên, ta đã rất nóng lòng rồi.
- Ta còn lên kế hoạch qua một thời gian tới xông vào Huyễn Linh Pháp Thiên, hiện tại tiết kiệm phiền toái.
- Năm mươi sáu thương hội liên hợp tổ chức, lần này bảo bối khẳng định sẽ không kém.
- Có thể có long lực hay không?
- Này, Mã đầu lĩnh, quyên góp được bao nhiêu tiền? Ta thấy các ngươi gần đây rất tích cực ah, cướp bóc khắp nơi.
- Bắt đầu đi! Bắt đầu đi! Này, mọi người đều đến đông đủ, nhanh chóng bắt đầu.
- Ôi, Liễu gia, ngươi cũng đến đấu giá? Lần này dường như chỉ bán bảo bối, không bán phụ nữ, ngươi đến sai chỗ rồi a, ha ha.
- Đoán xem ba kiện bảo bối là gì? Giá khởi điểm Năm ngàn hắc kim tệ, sao Hải Đấu Môn không đi cướp a, thật đúng là dám hét giá, ai mua thì kẻ đó ngốc.
Vọng Hải Điện náo nhiệt, tiếng ầm ĩ liên tiếp vang lên, có thô tục có cuồng tiếu, còn có chửi mắng, chỉ thiếu chút nữa đã cãi nhau.
Nơi này là hải vực, là Bán Nguyệt Đảo, ngươi không thể trông cậy vào bọn họ yên lặng ngồi xuống chờ đợi, quy cách đấu giá cao hơn nữa cũng sẽ giống như chợ rau.
Nhưng ngay khi bầu không khí càng ồn ào càng ồn ào, một âm thanh xuất hiện, làm cho phòng đấu giá ồn ào thành từng mảnh yên tĩnh.
- Người của Vu Điện tới rồi!
Một gã mập mạp duỗi thắt lưng cồng kềnh, hàm hồ không rõ nói một câu, người xung quanh đồng loạt nhìn hắn, toàn bộ đều im lặng, những người khác không rõ tình huống, cũng đều kỳ quái đi theo an tĩnh.
- Vu Điện? Vu Điện có người nào?
Người bên cạnh nhíu mày nhìn hắn.
- Nói không chừng ở tầng thứ ba.
Tên mập mạp quay đầu, hoạt động thân thể, giống như vừa mới tỉnh ngủ không bao lâu.
- Làm sao ngươi biết được?
- Ta nhìn thấy a.
- Nhìn thấy ở đâu?
- Năm ngày trước, ở một lữ điếm, hình như là một đại nhân vật...
Tên mập giống như đang ngủ say, cho đến lúc này mới chú ý tới toàn bộ phòng đấu giá đều im lặng.
- Tiếp tục nói đi.
- Nói cái gì nói, ta còn không muốn chết.
Tên mập ngồi nghiêm chỉnh, làm bộ cái gì cũng không biết, nhưng đã muộn, người nên nghe đều nghe được.
Mọi người nhìn nhau, không dám lớn tiếng bàn tán. Bởi vì từ nửa tháng trước, đã có tin đồn Táng Hoa Thuyền lui tới ở vùng biển phụ cận, hình như là đi đến đất liền.
Chẳng lẽ, Táng Hoa Thuyền đã trở về? Bị thu hút bởi cuộc đấu giá này?
Đối với những người sống ở vùng biển, Vu Điện là một điều cấm kỵ, giống như bóng tối, là một trong những điều mà đám người không sợ trời không sợ đất như bọn hắn đây đích xác sợ hãi.
Các phòng trong khu khách quý cũng đều yên tĩnh, mọi người kinh nghi bất định, nếu Vu Điện thật sự tới, khẳng định đã ở trong một căn phòng nào đó trong khu khách quý, nói không chừng ở cách vách mình.
Chẳng lẽ Vu Điện là chạy tới vì ba kiện trọng bảo tuyệt thế kia?
Hải Đấu Môn sốt ruột triệu tập hội đấu giá, có phải có liên quan đến Vu Điện hay không?
Nếu thật sự là như vậy, bọn họ hẳn là thay đổi sách lược, tận lực không nên tranh giành với người của Vu Điện, hoặc là dứt khoát không đụng vào ba kiện trọng bảo kia.
- Diễn xuất không tệ.
Tần Mệnh nằm sấp ở cửa sổ, cười nhìn hội trường.
Đây là hắn an bài, cố ý tiết lộ ra tin tức Vu Điện, kích thích người của các thương hội, để cho bọn họ khi đấu giá ba kiện trọng bảo cuối cùng có chút kiêng kỵ, cũng có thể dọa lui một bộ phận người trực tiếp không tham dự đấu giá phía sau, như vậy áp lực của mình sẽ nhỏ đi một chút.
- Vu Điện ở hải vực ảnh hưởng quá lớn, chỉ có người sinh sống ở chỗ này, mới hiểu được Vu Điện có ý nghĩa gì.
Hồ Đại Hải nhìn hội trường yên lặng, âm thầm lắc đầu.