Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 827 - Chương 827 - Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn (2)

Chương 827 - Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn (2)
Chương 827 - Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn (2)

Tần Mệnh chưa từng đụng phải bảo bối như vậy, cho Bạch Hổ nếm thử một chút, cũng xuất hiện dị tướng tương tự, toàn thân đều bị ánh sáng rực rỡ bao phủ. Trong phút chốc cảm giác tuyệt vời làm cho nó không tự chủ được nhắm mắt lại, hừ hừ như say.

- Đâu chỉ thần kỳ, có người nói Địa Hải Hồn Tinh là ân tứ lớn nhất của Hải Dương cho võ giả, luyện nó ngay cả linh hồn cũng có thể rửa sạch.

Vân nhi ép buộc mình không cần nhìn nữa, nhưng ánh mắt vẫn dính vào nó.

Tần Mệnh thấy Vân Nhi rất hâm mộ, đem Địa Hải Hồn Tinh đưa đến trước mặt nàng:

- Ngươi cũng đến nếm thử một chút.

- Thật sao?

- Còn có giả.

- Hì hì, không khách khí.

Ánh mắt Vân Nhi chợt sáng, nhẹ nhàng lấy một chút.

Ba người ngươi một chút ta một chút, rất nhanh đã chia sẻ xong, cả người thoải mái, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, giống như thân thể đều trở nên trong suốt. Hương thơm nồng đậm tràn ngập sơn cốc, ngay cả hoa cỏ cũng được ích lợi, nhanh chóng sinh trưởng.

Linh thể mất đi linh dịch liền an tĩnh nằm ở trong lòng bàn tay Tần Mệnh, nhìn kỹ, nó quả thật không phải là cá, mà là hình năng lượng, bề ngoài hơi có màu lam, bên trong thì lóe ra ánh sáng, không phải huyết nhục, mà là thân thể sền sệt như mật ong, quang hoa rực rỡ xoay chuyển, tụ mà không tan.

Tần Mệnh điểm nhẹ một cái, sền sện trơn bóng, vào miệng liền tan, loại hương vị này tuyệt vời không thể tả, cảm giác lỗ chân lông cả người đều mở ra, một giọt vừa mới vào miệng liền hóa thành ngàn vạn tia sáng nhỏ, xông vào tứ chi bách mạch, khoảnh khắc này, Tần Mệnh thậm chí cảm giác cảnh giới của mình đều buông lỏng.

- Ọt ọt!

Bạch Hổ dùng sức nuốt nước miếng một cái, trông mong nhìn, thật hận không thể cướp lấy từ trong tay Tần Mệnh.

Đúng vào lúc này, một cơn lốc mãnh liệt đột nhiên từ trên trời giáng xuống, gió mạnh như đao, hỗn loạn phách trảm, phô thiên cái địa nghiền nát xuống, cả sơn cốc đều đang lắc lư, cây cối trong nháy mắt đều bị nghiền nát. Là một đầu Bạo Phong Kim Ưng cường đại, từ độ cao ngàn thước lao tới, đánh ra một cơn lốc trùng trùng điệp điệp, tạo ra hỗn loạn kịch liệt, nó bị Địa Hải Hồn Tinh hấp dẫn tới.

- Bạo Phong Kim Ưng?

Vân nhi kinh hãi, đây là một loại mãnh cầm cực kỳ khó chơi.

- Lui ra!!

Tần Mệnh đẩy Bạch Hổ ra, nghênh đón cuồng phong phóng lên trời, chấn kích bốn cánh, đập nát cuồng phong. Hắn xoay chuyển cực nhanh, luân vũ Bá Đao, bổ trời mà chém.

Bạo Phong Kim Ưng theo cơn lốc, bổ nhào cực nhanh, móng vuốt cứng cỏi như cối xay hung hăng cắm xuống.

Bang!!

Lợi trảo cùng bá đao va chạm, phát ra tiếng vang như kim loại, chấn động cả tai.

Bạo Phong Kim Ưng toàn thân tán loạn, phát ra tiếng kêu bi thương, trong hỗn loạn nó cũng không biết mình bắt được cái gì, móng vuốt sắc bén tê dại đau nhức, cơ hồ muốn mất đi tri giác. Nó vỗ mạnh đôi cánh, bay lên trời, trước tiên phải tránh khỏi mũi nhọn.

Tần Mệnh giống như tia chớp vàng, xuyên thấu cơn lốc hỗn loạn, thẳng hơn ngàn thước. Một tiếng rống lên, cuồng mãnh chém trảm, trong nháy mắt, bổ ra mười đao. Đao thứ nhất, đao mang ngang trời, hào quang vạn trượng, tựa như dòng sông chảy siết, ầm ầm không dứt, hung hăng đụng vào trên người Bạo Phong Kim Ưng, mang theo lông vũ đầy trời, cùng với máu tươi đỏ thắm.

Bạo Phong Kim Ưng gào thét, bị thương nặng, theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng sau khi đao thứ nhất vừa qua đi, đao thứ hai thứ ba thứ tư... Mười đao trước sau liên tục bổ tới, cùng một vị trí, cũng đều cuồng bạo, nhưng một đao so với một đao càng mãnh liệt, một đao so với một đao càng bạo hưởng, mười đao liên trảm, tựa như núi lở đất nứt, như sấm sét nổ vang, Bạo Phong Kim Ưng bị chém thành hai nửa.

Vân Nhi vừa mới rút khỏi thung lũng bạo loạn, nhìn lên bầu trời, liền nhìn thấy màn một kinh người này. Bạo Phong Kim Ưng cường hãn hung mãnh, không chỉ có thể khống chế cuồng phong, hơn nữa lực lượng vô cùng mạnh, có thân thể cứng cỏi như sắt thép, nhưng cứ như vậy đối mặt, bị sinh sinh bổ ra? Nàng biết Tần Mệnh rất mạnh, nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn là bị chấn động thật sâu.

- Chúng ta phải rời khỏi nơi này, mùi hương của Hồn Tinh sẽ hấp dẫn Linh Yêu trong núi rừng.

Tần Mệnh từ trên cao rơi xuống, dược hiệu của Địa Hải Hồn Tinh rất mãnh liệt, hắn chỉ nếm thử một chút, liền cảm giác khí chất toàn thân như là thiêu đốt lên, nếu luyện thêm một một chút, nói không chừng có thể tăng lên cảnh giới mới.

- Đến Nữ Nhi Các?

- Không được, tìm một nơi an toàn là tốt rồi. Vân nhi cô nương, cáo từ.

Tần Mệnh mang theo Bạch Hổ bước nhanh rời đi.

- Này... Cứ như vậy đi à?

Vân nhi lắc đầu, còn tưởng rằng có thể để cho hắn yên lòng, đi theo về Nữ Nhi Các, vừa quay đầu lại chạy.

Trước khi trời sáng, Tần Mệnh tìm được một nơi thích hợp, dùng một trăm kim tệ mua.

Một người một hổ chia sẻ linh thể của Địa Hải Hồn Tinh, bắt đầu bế quan tu luyện.

Trân bảo tuyệt thế này cũng không phụ kỳ vọng của Tần Mệnh, sau khi phục dụng hơn phân nửa, toàn bộ khí thần được rèn luyện, cảnh giới củng cố mấy tháng lại đột phá, thật sự xông vào Địa Võ Cảnh nhị trọng thiên.

Bình Luận (0)
Comment