- Cuối cùng ta cũng nhìn thấy Hắc Giao chiến thuyền trong truyền thuyết.
Nhiều người nghẹn ngào hô lớn, huyết dịch sôi sục, như thể đã nhìn thấy một phép lạ nào đó.
Hắc Giao chiến thuyền không cao bằng Táng Hoa Thuyền, thậm chí còn không có ý niệm xa xỉ, Hắc Giao chiến thuyền ở trong lòng bọn hắn càng chân thật càng cường đại hơn, nó cũng là tồn tại để quần hùng kẻ săn giết có thể khiêu chiến Vu Điện.
Biên giới của U Linh Hải Vực là sương mù dày đặc, sóng khí màu đen và ánh trăng trắng ảm đạm đan xen, tạo thành một bức tranh hư ảo mờ mịt, chân thực lại hư ảo, Hắc Giao chiến thuyền giống như một đầu Hắc Giao khổng lồ, chấn động mây biển, lộ ra uy năng đáng sợ, nó đang kịch liệt giãy dụa, như muốn phá vỡ cấm kỵ, hoặc như đang quanh quẩn một chỗ bên trong khốn cảnh nào đó.
Bất kể là U Linh Hải Vực hay bên ngoài hải triều, đều bởi vì sự xuất hiện của nó mà chấn động dữ dội, lên lên xuống xuống, không ngừng ầm ầm bên tai.
- Rống!
Bạch Hổ nôn nóng bất an, như thể cảm nhận được nguy hiểm lớn.
Ngay cả ba con Kim Sư đều đang xao động, gầm thét trầm thấp, giống như lâm đại địch.
- Hắc Giao chiến thuyền đã xảy ra chuyện gì? Tại sao nó không đi ra?
- Chẳng lẽ ruyền thuyết là thật ? Có năng lượng thần bí vây khốn nó?
- Năng lượng nào trong U Linh Hải có thể vây khốn được Hắc Giao chiến thuyền?
- Có ai nhìn thấy cái gì không?
- Nhìn kìa! Mau nhìn chỗ đó, nhìn đầu thuyền Hắc Giao chiến thuyền, có người ở đó!
Đột nhiên, một cường giả hét lên, chỉ vào Hắc Giao chiến thuyền ở phía xa, chiến thuyền đã phá vỡ sương mù dày đặc lao về phía bọn hắn, nhưng đó không phải là một đường thẳng phá sóng mà đi, nó không ngừng quanh quẩn một chỗ, không ngừng vặn vẹo, như thể nó được bao phủ trong một tấm lưới vô hình. Đây không phải là chạy khỏi chết, mà là kéo tấm lưới lớn giãy dụa.
Ngay trên mũi Hắc Giao chiến thuyền, có một nam tử!
Nói chính xác, đó là một bộ xương trắng ảm đạm, nguyên vẹn trong hình dạng con người, nhưng đã không còn huyết nhục.
Có ba thanh trường kiếm trôi nổi xung quanh xương trắng, một màu tím, một đỏ và một màu bạc, mỗi thanh đều nở rộ ánh sáng lung linh, đó là kiếm khí. Nhưng thân kiếm đã bị phá vỡ, kiếm khí đã trở nên hoang vu yếu ớt.
- Là hắn! Chủ nhân của Hắc Giao chiến thuyền, Đường Long!
Táng Hải U Hồn khẽ cau mày, nắm chặt trọng đao trong tay.
- Hắn chết rồi? Mọi người sững sờ.
Một luồng khí tức thê lương đến xa xưa tràn ngập giữa hải triều, ngay cả Hắc Giao chiến thuyền cũng đều trở nên đổ nát, treo đầy mảnh vụn hỗn độn, hắn và nó đều giống như đã trôi dạt từ năm tháng vô tận mà đến.
Bọn hắn chỉ biến mất trong hai mươi năm mà thôi, không đến mức sẽ thế này.
Không lẽ......
Một cái ý nghĩ đáng sợ điên cuồng dâng lên trong lòng mọi người, sắc mặt không ít người trở nên trắng bệch.
Một vị cường giả đột nhiên quay lại và hét lên:
- Lấy lại thuyền! Đừng để Hắc Giao chiến thuyền quay trở lại!
Tuy nhiên, đã muộn!
Hắc Giao chiến thuyền lao ra khỏi U Linh Hải vực, đi về phía năm chiếc thuyền, khu vực U Linh Hải phía sau nó khuấy động dữ dội, giống như bạo động lớn, rất nhiều sóng lớn rung động lật úp, sương mù dày đặc rung chuyển giống như nước sôi, tràn đầy năng lượng đáng sợ, đuổi theo Hắc Giao chiến thuyền, thậm chí còn tràn về phía họ cách đó bảy, tám dặm.
Trong bóng tối, một bóng người đáng sợ xuất hiện, giống như một Hoang Hải cự thú từ cổ chí kim vĩnh tồn, hoặc như sóng thần cuộn trào lên bầu trời, trong bóng đêm hiện ra ánh sáng màu trắng yếu ớt, vô biên vô hạn.
- Vạn Tuế Sơn!
Môn chủ Phong Lôi Môn Bùi Thu Minh đều không còn can đảm, không kịp nhìn lại, thậm chí bất chấp Phong Lôi Môn đệ tử trên thuyền, dường như điên cuồng bay lên trời, chạy trốn về phía trời xa.
- Môn chủ...
Mọi người kinh hoảng hoàn hồn, ngươi không thể bỏ lại chúng ta a.
Đám Thánh Võ khác đều bị dọa sợ, tất cả đều ném ra sau đầu, không quan tâm thoát đi.
Ngay cả ba đầu Kim Sư mà Táng Hải U Hồn ngồi đều đang táo bạo gầm nhẹ, không ngừng lui lại phía sau.
Một bầu không khí khủng hoảng đột nhiên tràn ngập giữa hải triều, như là nắm đấm vô hình, nắm lấy trái tim của mỗi người.
- Vạn Tuế Sơn... Vạn Tuế Sơn... Truyền thuyết là thật... Thần Sơn trấn thủ thời không trường hà, nó... Xuất hiện...
Táng Hải U Hồn thất thần nỉ non, nhìn qua mê ảnh màu trắng vô biên vô hạn, đó là một ngọn núi, càng giống như là một mảnh sơn mạch, trong bóng đêm dâng lên ánh sáng trắng muốt nà chói lọi, như là mặc lấy giáp trụ ngân hà, thoạt nhìn thánh khiết yên tĩnh, nhưng người nghe qua lời đồn đãi đều hiểu, đây không phải là ngọc thạch, càng không phải ngân hà, mà là xương trắng, xương trắng vô biên vô hạn, xương trắng năm tháng còn sót lại.
- Trốn... Trốn a...
Tất cả mọi người luống cuống, bọn hắn không cách nào chấp nhận thứ đồn đãi trong truyền thuyết này thật sự tồn tại.
Là Hắc Giao chiến thuyền kéo đến Vạn Tuế Sơn rồi? Không, nó không có năng lực này !
Hẳn là Hắc Giao chiến thuyền trải qua phiêu bạt gặp trắc trở, tìm kiếm được con đường trở về, muốn nghịch chuyển thời không, Vạn Tuế Sơn là tới trừng phạt rồi!
Tần Mệnh đều không bình tĩnh rồi, cưỡng ép thu hồi Vân Tước Hiệu, muốn khống chế nó rút lui khỏi.
Nhưng, một màn để cho tất cả mọi người tuyệt vọng đã phát sinh.
Hắc Giao chiến thuyền thần bí mất tích, Vạn Tuế Sơn lại không thấy đâu, mà bọn hắn lại bị sương mù U Linh hải vực cắn nuốt.