Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 911 - Chương 911 - Đẩy Lui (2)

Chương 911 - Đẩy lui (2)
Chương 911 - Đẩy lui (2)

Theo Mã Đại Mãnh ra lệnh một tiếng, chúng tập thể luồn lên, nhào tới trên người Mã Đại Mãnh, kéo lấy cánh tay, quấn lấy cái chân, ôm lấy cái đầu, bắt lấy dây thắt lưng.

- Này? Này! Này...

- Ầm ầm!

Mười hai bộ khô lâu cùng một chỗ phát lực, chính là đem hắn thả đổ, đập vào trong đống xương, sau đó dụng cả tay chân, kéo lấy Mã Đại Mãnh chui vào sâu trong đống xương.

Đánh không lại, rút lui!

- Này! Hỗn đản! Lão tử dạy các ngươi làm sao, phải dũng mãnh, ngừng ngừng ngừng... Đại gia... Ngừng... Giết ra ngoài! Đừng kéo, đau đau đau.

Này!! A!! Này! Hình tượng của lão tử ! Đợi một chút, đừng quên huynh đệ của ta ! Bên trên còn có…

- Đùng!

- Răng rắc! Răng rắc!

Ba bộ khô lâu chui ra đỉnh núi đống xương, cuốn lấy cổ ba người Quách Hùng bị vứt bỏ, kéo lấy chui vào trong đống xương.

Thời điểm ba vị vu nữ giết đến đỉnh núi, lũ khô lâu đã kéo lấy đám người Mã Đại Mãnh biến mất, chui vào sâu trong đống xương, ngay cả chút dấu vết đều không có lưu lại.

- Các ngươi là đến khôi hài đấy sao?

- Cút ra đây!

- Tên nhu nhược, đi ra!!

Ba vị vu nữ tức giận đến không nhẹ, hận không thể đem cả tòa núi xương đều san thành bình địa.

Tại lúc này, dưới núi bỗng nhiên truyền đến tiếng Y Tuyết Nhi thét lên:

- Cẩn thận! Cẩn thận sau lưng!

Xa xa trong đám người cũng phát ra trận trận kinh hô.

Có người đánh lén?

Ba vị vu nữ nhìn cũng chưa từng nhìn, trước tiên mãnh liệt tấn công về phía trước, liên tiếp quay cuồng, trong nháy mắt xông ra hơn mười thước.

Một thân ảnh xẹt qua thân núi, xẹt qua đỉnh núi, xiên lên trời cao.

Đó là mảnh lửa tím mãnh liệt cuộn trào, bắt đầu khởi động lấy nhiệt độ cao kinh người, cách rất xa vẫn có thể cảm nhận được sóng nhiệt cuồn cuộn. Lửa tím mạnh mẽ chấn động, bên trong hiện ra đôi cánh hoa lệ màu tím, trải dài bảy tám thước.

- Lại đến thêm một kẻ mọc cánh hay sao?

- Là nữ nữ?

- Nàng là ai? Có quen không?

Trên quần sơn kinh hô, khi trước cũng đều không có ai chú ý tới nơi nào lại còn có một nữ tử như vậy.

Ba vị vu nữ lập tức cứng tại nguyên chỗ, căng thẳng giằng co giữa không trung. Các nàng cảm nhận được uy áp cùng nhiệt độ cao cường thịnh, như là bị mãnh cầm hung tàn nào đó tập trung vào rồi.

- Địa Võ tứ trọng thiên?

Dưới núi mấy vị cung phụng dò xét ra cảnh giới Đồng Tuyền, lập tức phóng tới đỉnh núi chuẩn bị cứu người.

Tần Mệnh chấn vỗ bốn cánh, bỏ qua Thích Ôn Vũ, như là đạo thiểm điện màu vàng, đánh về phía sườn núi, ngăn ở trước mặt bọn họ:

- Mấy đại ca, thật muốn thay Vu Điện chịu chết?

- Tần Mệnh?

Mấy vị cung phụng nhất thời biến sắc, đến thật nhanh!

- Thích Ôn Vũ, ngươi làm việc kiểu gì?!

Dưới núi, Y Tuyết Nhi quay đầu lại quát chói tai, làm sao ngươi lại để cho Tần Mệnh chạy?

Thích Ôn Vũ tâm dao động, nhìn Y Tuyết Nhi xinh đẹp, lại nhìn người thần bí ở không trung, ta còn có cần thiết phải tiếp tục nữa sao?

Sắc mặt Y Tuyết Nhi khẽ biến, hắn sợ hãi?

- Thích Ôn Vũ! Không nên bị Tần Mệnh hù sợ, hắn là dùng tà thuật nào đó tăng thực lực lên, sẽ có thời gian hạn chế, tốc chiến tốc thắng, bắt lấy hắn!

- Giết!!

Tần Mệnh đột nhiên thét lên ra lệnh, thân thể nửa ngồi trên sườn núi đột nhiên phóng thích, xoay tròn bay múa, nhấc lên gió mạnh màu vàng, chạy giết những cung phụng kia:

- Bạo Vũ Cuồng Lôi!

Ầm ầm nổ lớn, từ toàn thân Tần Mệnh phá lên đến, sấm sét như là nước lũ lao nhanh ra, theo hắn nhanh chóng chuyển hướng, toàn bộ phương vị tập kích đả kích, như là đoàn sét bạo động, tiến đụng vào năm vị cung phụng phía trước.

Đồng Tuyền cùng lúc ra tay, giơ cao lên Tịch Diệt Tử Viêm Phiến, đột nhiên chém ra.

Hình ảnh Tịch Diệt Tử Viêm Phiến đột nhiên ‘sống’ rồi, bên trong như là một cái thế giới chân thật, có gió mạnh tàn sát bừa bãi, có núi lớn dịch chuyển, theo nàng huy động, mấy ngọn núi lửa bên trong ầm ầm loạn chiến, phun ra cuồn cuộn khói đặc, ngay sau đó bạo lên lửa tím ngút trời. Lửa tím lao nhanh, nhiệt độ cao nướng cả thế giới, ở trên không đan lại hội tụ vào nhau, sau đó tập thể đụng ra Tịch Diệt Tử Viêm Phiến.

Trong chốc lát, không trung bạo động, lửa tím trùng kích, tiếng nổ lớn ầm ầm như đại dương mênh mông liệt triều, thanh thế to lớn, từ trên trời giáng xuống, đánh về phía ba vị vu nữ.

Trốn? Ngăn cản?

Ba vị vu nữ tái nhợt sắc mặt, các loại đối sách trong đầu trong nháy mắt hiện lên, toàn bộ như ngừng lại bị chặn đường lên.

Trốn? Trốn không thoát rồi!

Giọng các nàng âm thanh thét dài, phóng thích toàn lực võ pháp, liều chết đánh cược một lần.

Cát bụi phất phới, băng tinh đầy trời, kiếm khí như thủy triều, ba cỗ năng lượng liên tiếp phóng thích, loạn chiến đỉnh núi, vô số xương vỡ đều bị tung bay, như là mưa to hòa với gió lớn rơi vãi đầy trời.

Ba cỗ năng lượng bay lên không bạo kích, người trước ngã xuống, người sau tiến lên ngăn cản.

Nhưng mà...

Lửa tím lao nhanh tới, trong nháy mắt chôn vùi thế công của các nàng. Thanh thế không có to lớn đến cỡ nào, thậm chí không có tình cảnh bạo tạc gì, nhìn như thế công cường thịnh nhưng lại giống như là trâu đất xuống biển như, đảo mắt tan rã.

Bình Luận (0)
Comment