- Tạm thời? Tạm thời là bao lâu?
Đường Ngọc Chân nghĩ không giận cũng đều không được, nàng ngược lại không phản đối Tần Mệnh lưu lạc, cũng biết Tần Mệnh không có khả năng vì nàng mà ở lại. Nhưng mà, Tần Mệnh vậy mà lại liên lụy đến Thánh khí mà toàn bộ hải vực đều đang ngấp nghé, diện tích hải vực so với lục lớn hơn vô số lần, số lượng cường giả càng là nhiều không kể xiết, còn có hoàn cảnh phức tạp hỗn loạn, Tần Mệnh còn không có thăm dò tình thế liền một đầu đâm vào trong loạn cục chỗ đó, thật sự là quá không sáng suốt rồi. Đây là không phụ trách đối với tánh mạng của mình, cũng là không phụ trách đối với người lo lắng cho hắn.
- Tần Mệnh không muốn trở lại, là không muốn đem chiến tranh dẫn về Bắc Vực, hắn cũng là bất đắc dĩ.
Hô Diên Trác Trác gãi đầu, bồi lấy nụ cười.
Yêu Nhi nhìn Nguyệt Tình, mới nói:
- Thiên Vương Điện xảy ra chuyện gì? Bọn hắn đã muốn giúp đỡ, cầm Hoang Thần Tam Xoa Kích rời khỏi là tốt rồi, như thế nào lại đánh nhau rồi?
- Thiên Vương Điện nên có kế hoạch gì đó.
Hô Diên Trác Trác nghỉ không ra mục đích của Thiên Vương Điện. Trước khi đến, hắn đoán chính là Cửu Ngục Vương muốn đánh mấy trận ác chiến, hấp dẫn lực chú ý, đem ánh mắt hải vực từ Tần Mệnh chuyển tới trên người hắn, sau đó lại biến mất, kết quả trên đường đến, không ngừng có tin tức truyền đến, Cửu Ngục Vương kia căn bản không phải đánh mấy trận ác chiến, mà là đẩy ra tư thế muốn khiêu chiến hải vực a.
Trước mắt đã có ngũ vương tứ hầu xuất chiến, một vương một hầu chết trận, còn có đám bằng hữu của chúng vương hầu tham chiến, cũng đều có tử thương, hắn càng ngày càng nhìn không thấu trận loạn cục này, nhưng có thể dự cảm bên trong có âm mưu gì hoặc là kế hoạch gì đó.
- Vương Hầu đều chết rồi, vẫn còn không thu tay lại? Bọn hắn đến cùng muốn làm gì?
Đồ Vệ vì Tần Mệnh lo lắng, Tần Mệnh trong gió trong mưa lưu lạc như vậy vài năm, càng ngày càng ưu tú, càng ngày càng lớn mạnh, bọn hắn vì Tần Mệnh mà kiêu ngạo, cũng yên tâm năng lực sinh tồn của Tần Mệnh, nhưng là hải vực đối với bọn họ mà nói lại thần bí đến xa xôi, càng không thể rời bỏ hai chữ nguy hiểm. Hiện tại ngay cả Vương Hầu đều chết hết, Tần Mệnh có gặp nguy hiểm hay không?
- Tần Mệnh ở đâu? Có tin tức của hắn không?
Nguyệt Tình đã rất nhiều ngày cảm thụ không đến dấu hiệu sinh mệnh của Tần Mệnh rồi, thật giống như chợt biến mất, biến mất khỏi thế giới này. Dựa theo chúng vương giải thích, Cửu Tinh Cửu Diệu Thanh Thần Sát Hồn Chú là xâu chuỗi sinh tử giữa nàng cùng Tần Mệnh, nếu như Tần Mệnh thật sự có nguy hiểm đến tánh mạng, nàng sẽ là người đầu tiên dâng ra sinh mệnh, nhưng là vì cái gì lại không còn dấu hiệu liên hệ với Tần Mệnh, nàng còn vẫn tốt rồi?
- Từ sau khi Cửu Ngục Vương rời khỏi, Tần Mệnh liền mất tích. Ta đã an bài Mã Đại Mãnh dẫn người đi tìm Tần Mệnh rồi, các ngươi không cần phải quá lo lắng.
- Lần cuối cùng Tần Mệnh xuất hiện nơi ở đâu?
Yêu Nhi kiềm chế không được, nhất định phải tìm đến Tần Mệnh. Những chuyện khác, Yêu Nhi vui cười tham gia náo nhiệt, hoặc là để cho bản thân Tần Mệnh làm ầm ĩ, nhưng lần này hoàn toàn không giống như thế, nàng phải cùng Tần Mệnh ở cùng một chỗ mới có thể yên tâm.
- Lưu Ly Đảo, chính là nơi ta nói Cửu Ngục Vương nghênh chiến Táng Hoa Vu Chủ.
Hô Diên Trác Trác không dám nhiều lời, xảo diệu mà che dấu nét mặt của mình. Bởi vì không lâu sau khi đổ bộ, hắn đã liền nhận được tin tức, một đầu tin tức đến từ Lưu Ly Đảo, nói là U Linh hải vực bạo động lớn, tất cả người tới gần đều mất tích một cách thần bí, số lượng tối thiểu có một vạn người, đến nay vẫn không ai còn sống đi ra. Hắn không dám xác định bên trong đám người này có Tần Mệnh hay không.
- Ta muốn đi hải vực.
Nguyệt Tình trong lòng bất an, nàng muốn ra biển.
- Ta đã chuẩn bị xong thuyền, liền tại Thủ Vọng Hải Ngạn. Các ngươi lần đầu tiên đi đến hải vực, vẫn là đi thuyền đi.
Nguyệt Tình cùng Yêu Nhi trăm miệng một lời:
- Hôm nay xuất phát.
Đường Ngọc Chân đứng dậy:
- Cần ta an bài chút ít giúp đỡ gì không?
- Không cần, ở lại thủ vững Lôi Đình cổ thành. Y
êu Nhi khi trước cùng Đường Ngọc Chân giao tiếp qua mấy lần tâm, mặc kệ tương lai phát sinh cái gì, hi vọng nàng có thể dùng thân phận công chúa hoàng thất bảo vệ Lôi Đình cổ thành an bình.
Hô Duyên gia chủ đứng dậy an ủi các nàng:
- Cũng không cần quá lo lắng, Tần Mệnh những năm này đã trải qua rất nhiều sóng to gió lớn, có kinh nghiệm, cũng sẽ tự bảo vệ được bản thân. Các ngươi yên tâm đi thôi, có Hô Diên gia tộc chúng ta cùng Thiết gia, còn có ngũ đại tông môn, không có ai dám đến Lôi Đình cổ thành giương oai.
- Chú ý an toàn, nhất định phải chú ý an toàn.
Lý Linh Đại lôi kéo tay của các nàng, nhiều lần dặn dò lấy.
Lúc Yêu Nhi cùng Nguyệt Tình đang thu thập xong mọi thứ, chuẩn bị rời khỏi thành phủ, một đầu mật thư đã truyền đến trong tay Nguyệt Tình.
- Thư của ai?
Yêu Nhi hỏi.
- Thiên Vương Điện! Vạn Tuế Sơn sẽ phong điện khóa núi năm năm, mười hai vị trưởng lão, ngũ vương, tám hầu, toàn bộ đã khởi hành, chạy tới hải vực, tiếp viện Cửu Ngục Vương.
- Cái gì?
Mọi người kinh hô, tranh thủ thời gian tiếp nhận thư.
Nguyệt Tình nhìn qua phương hướng hải vực, lông mày hơi tụ lại, vẻ mặt ngưng trọng. Thiên Vương Điện xưa nay chưa từng có liên hợp hành động, tất cả Vương Hầu tự nguyện tham dự, Thiên Vương Điện thậm chí xưa nay chưa thấy dùng ‘Chiến Lệnh’ truyền hướng hải vực, mời tất cả Vương Hầu thả tay xuống lên sự vụ, gấp rút tiếp viện Cửu Ngục Vương.