- Đều thời điểm này rồi, còn có thể nghĩ biện pháp gì? Trong tay chúng ta không có Kiếm Ngư Hiệu.
- Sẽ có người tới cứu chúng ta sao?
- Tỉnh đi, ai sẽ tới cứu chúng ta, ai có thể ngăn trở nổi những tên điên ngu xuẩn này?
- Rốt cuộc là ai đang hãm hại chúng ta, dùng loại phương pháp hèn hạ vô sỉ này.
Bọn tỷ muội Hồng Phấn liên minh tuyệt vọng lại bi phẫn, tuy nhiên cũng vô kế khả thi. Giờ này khắc này, các nàng chỉ có thể trú đóng ngạnh kháng, nhưng, có thể đỡ tới khi nào? Đỡ đến cuối cùng lại là cái kết cục gì?
Một cái nữ tử bỗng nhiên nói.
- Đúng rồi, trong tay Tần Mệnh có Vân Tước Hiệu, nếu như hắn giao ra Vân Tước Hiệu, có thể cứu chúng ta hay không?
Những người khác ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn nàng, Tần Mệnh sẽ tới nơi này? Còn giao ra Vân Tước Hiệu? Vì ai, vì đám nữ tử bọn nàng? Đây là nơi nào, đây cũng là hoàn cảnh gì, vậy mà còn làm mộng hoang đường ‘Cứu mỹ nhân’ cái gì.
- Ngươi không phải tìm qua Tần Mệnh sao?
Nữ tử kia hỏi hướng bên cạnh thiếu nữ cưỡi Băng Chuẩn, mặc dù biết không thực tế, nhưng vẫn là đợi chờ nhìn xem thiếu nữ. Nàng như là người ngã xuống nước muốn phải liều mạng bắt lấy thứ có thể cứu mình, cho dù là mấy cây cỏ dại.
Thiếu nữ xử lý lấy miệng vết thương cho Băng Chuẩn, vô lực lắc đầu:
- Ta đều đã nói qua bao nhiêu lần, hắn căn bản là không có phản ứng ta, còn lấy đao muốn bổ ta, ngay cả cơ hội nói chuyện đều chưa cho ta. Đừng nghĩ những chuyện không thực tế kia rồi, ngẫm lại làm sao trốn ra đi. Ai cũng đừng hy vọng xa vời, cần nhờ chỉ có thể dựa vào tự chúng ta.
Nữ tử kia thất hồn lạc phách nói nhỏ:
- Nếu như Tần Mệnh có thể qua đến, có lẽ... có thể... Có thể dọa lùi một nhóm người đi. Thanh danh của hắn nguy hiểm như vậy, người ác như vậy, người khác đều sợ hắn.
- Dù thanh danh có nguy hiểm, cũng dọa không lùi bọn tên điên đỏ mắt này. Huống chi... Hắn không có lý do để đến...
Vân nhi thì thào tự nói, không có nói thêm gì đi nữa. Nàng kỳ thật rất may mắn, rơi xuống sau khi Vạn Tuế Sơn tuổi chỉ thêm mười tuổi, bộ dáng thoạt nhìn không có gì khác biệt. Nhưng hiện tại nàng đã đến cực hạn, không chỉ toàn thân là tổn thương, còn trúng kịch độc, nửa người đều lan đầy hoa văn.
- Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, nắm chặt thời gian chữa thương.
Điện Thục đưa cho Vân nhi hai gốc linh quả, trước tiên ngăn chặn độc tố.
Trong đám người dưới núi, một nữ tử xinh đẹp đang quan sát đến Vân nhi cùng Điện Thục trên đỉnh núi, khóe miệng ôm lấy nụ cười lạnh.
- Hắn sẽ đến, nhất định sẽ đến.
Nữ tử bên cạnh một nam tử cũng đang cười lạnh:
- Tin tức đã thả ra rồi, dùng danh nghĩa Hồng Phấn liên minh thả ra. Nếu quả thật như ngươi nói, Tần Mệnh sẽ đến.
Nữ tử lôi kéo áo choàng, che mặt:
- Chú ý quan sát xung quanh, đừng từ bỏ bất luận cứ người khả nghi nào.
Nam tử phân phó người xung quanh:
- Tần Mệnh khả năng không phải đến một mình, nhìn chằm chằm chặt chẽ cho ta!
Hơn mười cường giả trong ‘Lôi Cưu’ liên minh tụ tại một chỗ, thực lực tất cả đều là Địa Võ Cảnh, trong đám người náo nhiệt vô cùng đáng chú ý, trong vòng trăm trượng không có ai dám tới gần.
Minh chủ Lôi Áo nhăn đôi mày rậm lại, hai mắt sắc bén dị thường, như có sấm sét lập loè, lộ ra khí thế kinh người. Rốt cuộc là ai đang lấy đám nữ tử kia dẫn Tần Mệnh, thủ đoạn đủ ngoan độc, làm không tốt đám nữ tử này sẽ chết toàn bộ ở chỗ này.
Một nam tử ngũ trọng thiên nói:
- Ý minh chủ là, trong tay Hồng Phấn liên minh thật không có Kiếm Ngư Hiệu? Các nàng chỉ là mồi câu?
- Tình thế bây giờ vẫn còn không rõ ràng sao? Đám nữ tử này đều sắp bị giết hết rồi, còn không giao ra Kiếm Ngư Hiệu, chỉ có thể là trong tay các nàng căn bản cũng không có. Mục đích đạt được thuyền nhỏ là vì rời khỏi, là vì còn sống, mà bây giờ nếu cả mạng đều không còn nữa, thì còn có lý do gì mà cố chấp?
Một vị nữ tử cảnh giới ngũ trọng thiên khác trong ‘Lôi Cưu’ liên minh cũng nói:
- Các nàng không phải đã cầu viện Tần Mệnh sao? Nữ Nhi Các cùng Tần Mệnh có giao tình, lại dùng Kiếm Ngư Hiệu hấp dẫn, Tần Mệnh sẽ mạo hiểm qua đến. Hắn đã có một chiếc rồi, khẳng định càng sẽ muốn có chiếc thứ hai.
- Nếu là như vậy vẫn còn tốt, chỉ sợ tin tức cầu cứu không phải đám nữ tử này phát ra ngoài.
Khuôn mặt những người khác có chút động:
- Minh chủ, ngài liền khẳng định như vậy là có người đang hãm hại các nàng?
- Đợi một chút xem đi, chúng ta không vội ra tay. Nhưng đều xốc lại tinh thần cho ta, nhìn chằm chằm chặt chẽ Tần Mệnh, mặc kệ trong tay đám nữ tử này có Kiếm Ngư Hiệu hay không, Tần Mệnh khẳng định có Vân Tước Hiệu, đến rồi cũng đừng để cho hắn đi nữa.
- Nghìn vạn lần đừng xem nhẹ Tần Mệnh, thật muốn đánh, dưới tứ trọng thiên toàn bộ đánh phụ trợ là tốt rồi.
Hai huynh đệ Thương Huyền Thương Vũ nhắc nhở những người khác, bản thân hai người bọn họ đã nhận thức qua rồi, cái tên điên kia thật là ác độc a!