Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 977 - Chương 977 - Mãnh Nhân Sánh Đôi Cùng Cuồng Nhân (1)

Chương 977 - Mãnh Nhân Sánh Đôi Cùng Cuồng Nhân (1)
Chương 977 - Mãnh Nhân Sánh Đôi Cùng Cuồng Nhân (1)

Nhưng lần này không phải là tiếng rống, hơn nữa phát ra Kim Sư bí thuật, sóng âm nhanh chóng rung động lắc lư, kích động ra nhiệt độ cao khủng bố, đem nam tử đang gào thét sống sờ sờ thổi thành tro tàn, vốn là linh lực thuẫn nổ tung tóe, lại là da thịt đốt cháy, tiếp theo ngay cả hài cốt đều đốt cháy, cuối cùng một trọng sóng cồn xông lại, tro tàn đều bị chôn vùi.

Thân thể của hắn hoàn toàn tiêu tán trong trời đất.

Toàn trường đột nhiên yên tĩnh, trong ánh mắt đung đưa đầy kinh hãi, đây là cái bí thuật quỷ dị gì?

Đốt thành tro rồi?

Bị sóng âm đốt thành tro rồi?

Rất nhiều người rùng mình một cái, may mắn không có nôn nóng hoang mang rối loạn tiến lên.

Kim Sư đứng ngạo nghễ giữa trời cao, uy thế vô địch khắc ở trong lòng của mỗi người. Đôi mắt nó sáng lạn, vàng rực lập loè, tập trung hai mươi vị nam nữ đang vào chỗ trong quần sơn kia, miệng rộng có chút run run, phát ra tiếng gào rú trầm thấp. Táng Hải U Hồn cưỡi Kim Sư, nhìn quét qua toàn trường:

- Lôi Man Hiệu trong tay ta, ai muốn? Ai dám muốn!

Ta muốn!

Trong lòng mỗi người đều đáp lời trước tiên, nhưng là không có ai thật sự há mồm nói ra, sợ lời còn chưa nói hết, Hắc Đao kia liền bổ vào trên người hắn, đầu Kim Sư kia liền đem hắn rống thành tro bụi.

Quần sơn khắp nơi có ba trăm đến năm trăm người, giờ phút này yên tĩnh như là chỉ có một người, đều bị thực lực của Táng Hải U Hồn trấn trụ rồi.

Trong chốc lát, có người lặng lẽ gọi minh hữu:

- Đại gia ngươi vĩnh viễn là đại gia ngươi. Phản kháng thất bại, chúng ta rút lui.

Những người khác cũng cũng bắt đầu nói thầm, hay là Tần Mệnh dễ trêu, vị này trước buông xuống.

Nhưng có người không phục, mím môi, mặt lạnh lấy, dán mắt vào Táng Hải U Hồn giữa không trung nghĩ biện pháp.

Tại thời điểm Lôi Áo chạy tới nơi này, bầu không khí hiện trường lần nữa biến đổi, kẻ mạnh này đến rồi, không biết có thể khiêu chiến cùng Táng Hải U Hồn hay không.

- Táng Hải U Hồn?

Lôi Áo thật bất ngờ, không phải Tần Mệnh nha.

- Minh chủ, bầu không khí không đúng lắm.

Người trong Lôi Cưu liên minh quan sát đến xung quanh, theo lý thuyết nên rất náo nhiệt, làm sao đều không nói gì njuwxa.

- Nói nhảm, không thấy được phế tích hơn một nghìn thước này, khẳng định vừa đánh xong một hồi, trấn trụ bọn hắn rồi. Táng Hải U Hồn đã từng là cao giai Thánh Võ, dù cho cảnh giới có thoái hóa, cũng đủ để xưng hùng Vạn Tuế Sơn.

Một cường giả ngũ trọng thiên nhân lúc qua đến:

- Lôi Áo minh chủ, ngưỡng mộ đã lâu rồi. Có hứng thú khiêu chiến Táng Hải U Hồn hay không? Chúng ta nguyện ý giúp ngươi giúp một tay.

Lôi Áo nhìn qua quần sơn, những tam trọng thiên khi trước kia đều hướng phía hắn nhẹ gật đầu, cho thấy thái độ.

Người nọ lại nói:

- Ngươi kiềm chế, chúng ta ra tay. Thực lực Táng Hải U Hồn quá mạnh mẽ, phải trọng thương hắn, bằng không thì đối với mỗi người đều là uy hiếp.

- Lôi Man Hiệu quy về ai?

- Ha ha, cái kia phải nhìn cuối cùng là tổn thương Táng Hải U Hồn, hay là giết hắn rồi.

- Hô.

Lôi Áo chỉ là hừ một tiếng, không có đáp lời.

Rất nhiều người đều liếc sang nơi này, nếu như Lôi Áo cũng không dám lên, nơi này cũng không có ai dám lên.

- Cơ hội khó được, chúng ta đều nguyện ý giúp ngươi. Qua hôm nay, chỉ sợ cũng không có nhiều người như vậy...

Người nọ còn chưa nói xong nói, một đạo cường quang kim sắc đột nhiên từ trời xa lao vùn vụt tới, đứng tại không trung.

- Tần Mệnh?

Trên quần sơn vang lên tiếng kinh hô như mọc thành phiến, ngay cả đám người đang rời đi cũng đều bỗng nhiên quay đầu lại, đáy mắt hiện lên tơ ánh sáng.

Ha ha, thật sự là Tần Mệnh!

Hắn làm sao lại ngốc làm càn đưa bản thân qua đến rồi, chẳng lẽ là muốn khiêu chiến Táng Hải U Hồn? - Tần Mệnh! Táng Hải U Hồn!

- Ba con thuyền nhỏ gom lại cùng một chỗ rồi.

- Táng Hải U Hồn, giết Tần Mệnh, chiếm hai con thuyền nhỏ của hắn, chúng ta theo ngươi lăn lộn.

- Táng Hải U Hồn, xử lý Tần Mệnh, cái tên quá này kiêu ngạo rồi.

- Tần Mệnh muốn làm gì? Ăn cướp của Táng Hải U Hồn a. Tiểu tử này bành trướng quá mức đi à nha, còn thật cho rằng vô địch thiên hạ rồi.

- Đây chính là Tần Mệnh? Ta còn là lần đầu tiên nhìn thấy hắn.

Tất cả mọi người hưng phấn lại đợi chờ nhìn qua không trung, ba con thuyền nhỏ tập hợp, Lôi Man Hiệu, Vân Tước Hiệu, Kiếm Ngư Hiệu! Trong bao nhiêu khát vọng ta có thể có một chiếc hay không.

Tần Mệnh! Táng Hải U Hồn!

Nhân vật thanh danh vang nhất Vạn Tuế Sơn lúc này, rốt cục cũng chạm mặt rồi, bọn hắn sẽ va chạm ra hoa lửa như thế nào?

Tần Mệnh rất mạnh, nhưng Táng Hải U Hồn càng mạnh hơn nữa!

Đánh đi!! Ha ha, đánh đi!

Rất nhiều cường giả tức thì âm thầm súc thế, căng thẳng chú ý bầu không khí trên không trung. Một khi Táng Hải U Hồn xử lý được Tần Mệnh, cướp đi hai con thuyền nhỏ, bọn hắn liền một chỗ mà lên, giết Táng Hải U Hồn, lại chia cắt ba con thuyền nhỏ của hắn.

Mấy vị cường giả ngũ trọng thiên liên tiếp cho Lôi Áo cái nháy mắt, đợi tí nữa nhất định phải chế trụ Táng Hải U Hồn, chúng ta sẽ dùng hết toàn lực hiệp trợ. Lần này là có ba con thuyền nhỏ, đủ để chúng ta chia đều.

- Minh chủ??

Các thuộc hạ của Lôi Áo căng thẳng lại đợi chờ. Đau khổ tìm lâu như vậy, rốt cục cũng nhìn thấy ba con thuyền nhỏ rồi. Nếu như chỉ có chính bọn hắn, khẳng định không phải đối thủ của Táng Hải U Hồn, nhưng nếu như vài trăm người khắp vùng núi này hiệp trợ, tiêu diệt Táng Hải U Hồn vẫn còn có chút nắm chắc.

Bình Luận (0)
Comment