- Tính thêm ta! Ta là ngũ trọng thiên! Ai dám quấy rối, chơi hắn choáng nha.
- Tần công tử, nói thật, ta vẫn luôn rất bội phục ngươi, chỉ cần có thể rời khỏi Vạn Tuế Sơn, mạng của ta chính là của ngươi rồi.
- Tần công tử nói rất hợp lý, trèo lên Hắc Giao chiến thuyền chỉ là bước đầu tiên, có thể còn sống rời khỏi hay không, còn phải dựa vào mọi người.
- Bên trên Hắc Giao chiến thuyền khả năng có quái vật gì đó, bằng không thì Vạn Tuế Sơn không có khả năng cứ mãi đuổi bắt, hi vọng Tần công tử có thể cân nhắc tốt làm sao ứng đối.
Toàn trường hô lớn, đều tỏ thái độ phục tùng Tần Mệnh, bầu không khí bắt đầu tăng vọt.
Đám người Lôi Áo đều đắng chát lắc đầu, thời điểm ta mời chào các ngươi, cũng không có thấy các ngươi kích động như vậy, quả nhiên hay là thuyền nhỏ có sức hấp dẫn a.
- Tần công tử, có một lời, có thể để cho chúng ta nhìn xem bốn con thuyền nhỏ kia hay không?
Một thanh âm vừa đi ra, bầu không khí toàn trường liền thoáng bình phục, đều trơ mắt nhìn Tần Mệnh.
Cứ mãi nói Tần Mệnh tàn sát Hồng Phấn liên minh, chiếm đoạt Kiếm Ngư Hiệu rồi, nhưng cũng không có ai nhìn thấy a. Tần Mệnh nói là đã nhận được Hải Hồn Hiệu, nhưng cũng không có người nào biết rõ a.
Tần Mệnh rất hài lòng với thái độ của bọn hắn, chỉ cần phần lớn người ủng hộ, có thể trấn lấy những kẻ không an phận kia, hoặc là đánh vào đám người tính toán nhỏ nhặt.
- Các ngươi đã đều nguyện ý gia nhập ta rồi, ta liền có ngọn nguồn với các ngươi, thuyền nhỏ trong tay của ta không phải bốn chiếc.
- À? Có ý tứ gì?
- Tần công tử, ngươi đừng làm ta sợ. Chúng ta làm người là phải đạo nghĩa.
- Vậy trước đó ngươi nói có bốn con thuyền nhỏ chỉ là mánh lới? Là vì muốn hấp dẫn chúng ta qua đến?
- Cao hứng hụt một hồi? Cái này... Tần công tử, cho ngươi ba giây đồng hồ, ngăn chặn miệng của ta, bằng không thì ta có thể muốn chửi mẫu thân nó rồi.
Rất nhiều người liền không bình tĩnh nổi nữa, ngay cả bọn người Lôi Áo đều nhíu mày, đi lên lại bị lừa gạt, hơn năm trăm người này còn phục tùng ngươi thế nào?
Tần Mệnh phóng xuất ra bốn chiếc trong tay hắn, Táng Hải U Hồn phóng xuất ra một chiếc.
Kiếm Ngư Hiệu, Hải Hồn Hiệu, Vân Tước Hiệu, Liệt Phong Hiệu, Lôi Man Hiệu, năm con thuyền nhỏ lần nữa tề tụ.
Toàn trường hơi chút yên tĩnh, tiếp theo bộc phát ra tiếng kinh hô cuồng nhiệt.
- Năm chiếc??
- Mẫu thân nó! Mẫu thân nó! Mẫu thân nó!
- Ngươi... Ngươi ngươi ngươi... Ngươi vậy mà tập hợp đủ năm con thuyền nhỏ?
- Mắt ta hoa rồi sao??
- Thật không thể tin được rồi.
Chúng ta dùng hết thủ đoạn chịu nhiều đau khổ, một chiếc đều tìm không thấy, Tần Mệnh lại làm sao tập hợp đủ năm chiếc đây?
Đây quả thực là thần tích a.
Sự không thoải mái trong lòng đám người Lôi Áo đều tan thành mây khói, năm chiếc a, toàn bộ tập hợp đủ rồi! Quyền lợi rời khỏi Vạn Tuế Sơn hoàn toàn nắm giữ ở trong tay của Tần Mệnh rồi! Vậy bất luận liên minh nào cũng đều đừng mơ tưởng nhúng tay vào danh sách rời khỏi!
Ánh mắt Lôi Áo nhìn về phía Tần Mệnh đều thay đổi, người trẻ tuổi kia không đơn giản a. Không chỉ có thể ở Vạn Tuế Sơn nhấc lên gió mây, giết ra uy danh, còn có thể từ trong Hải Cốt mênh mông bát ngát tìm ra năm con thuyền nhỏ, nắm giữ điểm yếu sinh tử của tất cả mọi người. Hắn từ trước đến nay tự ngạo tự phụ, lần này không thể không nói một tiếng bội phục.
Không hổ là Vương của Thiên Vương Điện.
Tông chủ Kim Dương tông Tề Khôn cười đi về phía Tần Mệnh:
- Tiểu đội năm mươi người đặc biệt, tính thêm ta!
- Cũng đừng quên cả ta.
Lôi Áo bước lớn đi về phía trước.
La Đông Sâm cùng các cường giả tứ trọng thiên ngũ trọng thiên, toàn bộ ra khỏi hàng, tổ hợp thành chiến đội mạnh nhất, cùng lúc thừa nhận địa vị thủ lĩnh của Tần Mệnh, chấp nhận điều khiển. Không có gì để nói nữa rồi, nhiều cường giả như vậy một chiếc đều tìm không thấy, Tần Mệnh có thể tập hợp đủ năm chiếc, đây chính là năng lực.
Còn có mấy tam trọng thiên, nhưng lại có bí pháp đặc biệt, hơn nữa là từ cảnh giới cao hơn thoái hóa trở lại, cũng kiên trì gia nhập chiến đội đặc biệt, nghe theo Tần Mệnh chỉ huy.
Mặt khác hơn năm trăm người còn lại đều lớn tiếng la lên, để duy nhất Tần Mệnh như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Năm con thuyền nhỏ toàn bộ tập hợp đủ, đừng nói để cho bọn hắn phối hợp, liền để cho bọn hắn hiến thân đều tuyệt đối không có hai lời, mặc kệ nam nữ.
Đồng Tuyền nhìn tình cảnh kích động, nhìn đám người cảm xúc tăng vọt, trong lòng bỗng nhiên có loại cảm giác khác thường. Nếu quả thật có thể chạy ra Vạn Tuế Sơn, trở về đến thế giới thực, trong đây sẽ có rất nhiều người đều nhớ kỹ ân tình cứu mạng của Tần Mệnh? Trong lúc vô hình, Tần Mệnh chẳng khác nào tại hải vực tích lũy một ít nhân mạch, nợ nhân tình, còn có hảo cảm của rất nhiều người.
Nếu như tương lai ngày nào đó, Tần Mệnh gặp nguy hiểm, hoặc yêu cầu đặc biệt, rất nhiều người bên trong đây đều có thể sẽ xuất hiện.
Hơn năm trăm người này cũng không là vô cùng đơn giản, bên trong rất nhiều người đều là đến từ hòn đảo khác nhau, thế lực khác nhau, cũng tồn tại đoàn thể khác nhau. Rất nhiều người cảnh giới đều là từ cấp độ rất cao thoái hóa trở lại, tại hải vực đều có đồng bọn cường hãn của bản thân.
Hơn năm trăm người, có thể sẽ khuếch tán ra năm ngàn người, thậm chí là hơn năm vạn người.